Hằng Đêm Thâu Hương

Chương 6

“Ta…..” – Tô Hàng Phong lại đem mắt hướng đến vị trí người ngồi trên ghế lần nữa, không hiểu sao như có từng đợt men say bốc lên trong người hắn.

“Ta cái gì mà ta, lần sau biết điều một chút” – Lâm Thiên Tùng nói – “Mặc quần vào cho ta” – Tiểu quan cũng đã chọn, huân hương cũng đã đốt, rượu cũng đã uống, cảm hứng cũng đã có, kết quả lại bị cắt ngang.

Tô Hàng Phong bước lên, lại dừng lại, bàn tay giống như bị ma xui quỷ khiến hắn đặt lên trên bắp đùi đang trống trơn của Lâm Thiên Tùng. Cảm xúc mềm nhũn trên tay cho hắn biết người này đúng là sinh ra trong gia đình giàu có, chưa bao giờ trải qua việc gì nặng nhọc, nên mới có thể có được làn da như thế.

“Ân công nếu không ngại……Hàng Phong có lẽ cũng có thể giúp ân công giải tỏa một chút” – Vừa nói hết lời, Tô Hàng Phong liền thấy càng thêm ngượng ngùng.

Lâm Thiên Tùng hơi sửng sốt, cười nói – “Ngươi ngay cả việc nam nữ cũng không biết, thì làm ta giải tỏa thế nào?” – Mà cũng không phải nói là không thích nam sắc sao, lại đòi đi giúp hắn. Nhưng câu sau hắn không nói ra.

“Nhưng ngươi đã nói vậy rồi, vậy thì đến đây thôi” – Còn không đợi đối phương kịp phản ứng, Lâm Thiên Tùng liền mở chân, bộ dáng như đại gia.

Tô Hàng Phong chần chờ một lúc, cố gắng bình tĩnh lại mới chậm rãi ngồi xổm xuống, nghĩ đến những lần trước đây mình có từng thủ da^ʍ qua, nhẹ nhàng cầm lấy vật đang mềm xuống kia. Đầu tiên hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt lên, lại điều chỉnh tư thế một chút, rồi tiếp tục mà ma xát lấy.

Lâm Thiên Tùng cũng không ngờ là Tô Hàng Phong làm thật, cũng không ngờ là vận mệnh của mình sẽ bị Tô Hàng Phong cầm lấy mà ma xát như vậy, rõ ràng là không có kỹ xảo gì cả, nhưng lòng bàn tay bởi vì luyện công mà trở nên thô ráp, không hiểu sao lại có thể khơi lên cảm xúc đặc biệt. Lâm Thiên Tùng cũng cảm thấy kinh ngạc, lại muốn tiếp tục xem việc này sẽ đi đến đâu.

Tô Hàng Phong lại ngẩng đầu nhìn trộm cảm xúc của Lâm Thiên Tùng, sau đó lén cười trộm một cái.

“Không tồi” – Lâm Thiên Tùng mở miệng.

Một câu khen thưởng như có như không, làm Tô Hàng Phong càng thêm ra sức, tính khí đang mềm trong tay liền cứng rắn lên, nhìn thấy như vậy làm đầu óc Tô Hàng Phong cũng nóng hết lên, một hơi cúi đầu mà ngậm lấy.

Hai mắt Lâm Thiên Tùng tối sầm lại, thật ngoài ý muốn. Thực sự đúng là kinh ngạc, người vừa nói là không hứng thú gì với chuyện nam nam mà lại chủ động làm việc này. Tô Hàng Phong đối với việc này đúng là quá mới lạ, không dám nuốt sâu, chỉ biết dùng sức căng miệng, dùng lưỡi liếʍ, đem tính khí của Lâm Thiên Tùng liếʍ đến ướt sũng. Lâm Thiên Tùng thoải mái, nhịn không được mà khẽ hừ một tiếng, khó khăn lắm mới kiềm chế không rêи ɾỉ thành tiếng. Chỉ sợ cứ như vậy thì không bao lâu nữa hắn cũng tiết ra mất.

Vốn dĩ ban đầu chỉ muốn tìm hiểu xem việc nam nam này có gì hay ho, mà làm cho tên thị vệ lớn lên bên người phải mạnh mẽ không tiếc gì mà thượng chủ tử của hắn, tìm mấy tên tiểu quan thử cũng không có mấy cảm giác quá mãnh liệt, vậy mà một tên sai vặt lại làm hắn thoải mái đến như vậy. Lâm Thiên Tùng có chút mê mang, không hiểu nguyên cớ vì đâu, về kỹ thuật, Tô Hàng Phong nửa điểm cũng không có, về nhan sắc, Tô Hàng Phong tuy nói là anh tuấn nhưng không có chút gì đáng yêu mềm mại. Sao lại có thể….sao chỉ có Tiêu Vong Trần và Tô Hàng Phong lại có cảm giác này chứ?

Nếu không phải vì việc xảy ra lần đó với tên cẩu nô tài (Tiêu Vong Trần) cũng như hắn đối với nữ nhân cũng không có cảm giác thì làm sao hắn biết đến việc nam nam này chứ. Vài lần đến tìm tiểu quan cũng không cảm thấy hưng phấn gì, cùng lắm chỉ có thể bán cương, làm Lâm Thiên Tùng còn nghĩ mình không có cảm giác, lại không ngờ bi người này làm dậy nên kɦoái cảm.

Thật sự là…..kỳ lạ.

Kɦoái cảm sắp đến đỉnh, Tô Hàng Phong lại nhả ra, đứng lên, tiến đến mà cúi người kề vào cổ Lâm Thiên Tùng. Hơi thở ồ ồ phả lên cổ Lâm Thiên Tùng, Tô Hàng Phong vươn hai tay ôm lấy cả người Lâm Thiên Tùng vào.

“Ngươi cũng biết ta là ai đúng không” – Lâm Thiên Tùng nói – “Lại dám đối với ta có tâm tư xấu xa hả?”

“Lão gia” – Tô Hàng Phong ấm ức nói – “Ta khó chịu quá”

“Liên quan gì đến ta” – Lâm Thiên Tùng hừ một tiếng.

Tô Hàng Phong cũng không thèm nói nữa, đem Lâm Thiên Tùng ôm cả vào người. Sau đó, hai người cùng ngã vào giường. Thân thể Tô Hàng Phong càng thêm nóng, vội vội vàng vàng cởϊ qυầи áo, vẫn còn cảm thấy nóng quá. Miệng lưỡi cũng khô khốc, nhưng lại không cảm thấy muốn uống nước. Khó chịu quá……