Hằng Đêm Thâu Hương

Chương 5

Tô Hàng Phong cuối cùng vẫn là đi đến bên cạnh giường nhưng mà chỉ cẩn thận dựa vào mé giường thôi, hơi cong người né Lâm Thiên Tùng đang ngủ đến thoải mái bên cạnh. Ít nhiều gì Tô Hàng Phong cũng là người tập võ từ nhỏ, thân thể cường tráng, nếu không ngủ 1 đêm thì ngày hôm sau cũng không đến mức không chịu được.

Hôm sau, Lâm Thiên Tùng cũng không hề nhắc gì đến việc tối qua, làm Tô Hàng Phong cũng nhẹ nhõm, không ngờ rằng, đến buổi tối, Lâm Thiên Tùng lại lôi kéo hắn chạy đến kỹ viện. Tô Hàng Phong lại đau đầu không thôi, nhìn biểu cảm của đối phương, lại nhớ tới tối qua, chắc là người này lại muốn đùa giỡn hắn nữa rồi.

"Ân công, xin người đừng như vậy" – Tô Hàng Phong cầm thanh kiếm chưa rút khỏi vỏ mà ngăn các cô nương đang tiến lại gần hắn.

"Ngươi chẳng lẽ vẫn muốn làm trai tân như vậy, đợi khi người lấy vợ, đến đêm tân hôn rồi, ngươi lại nhờ vợ ngươi chuyện chăn gối à?" – Lâm Thiên Tùng nói – "Như vậy quá là mất mặt đi, sư phụ ngươi không dạy ngươi sao?"

"Sư phụ đã dạy võ công cho ta" – Tô Hàng Phong cẩn thận nghĩ lại, hình như cũng có lý đó chứ.

"Không có trách nhiệm gì hết" – Một nữ tử bên phải hắn rót rượu, Lâm Thiên Tùng nhấp 1 ngụm nhỏ - "Hôm nay ta để các cô nương ở đây giúp ngươi khai trai, lại giúp ngươi dạy một ít chuyện cần thiết" – Thấy Tô Hàng Phong đỏ mặt, hắn lại nói – "Ở phương diện này, nam nhân không được ngại ngùng, nữ nhân mới là người phải thẹn thùng, hiểu không?"

"Chuyện này....."

"Còn đỏ mặt nữa hả"

"Ta nhịn không được mà"

Lâm Thiên Tùng nháy mắt với nữ tử đang bị chặn, nàng liền hiểu, chuyển người một cái, từ vị trí đang đứng liền ngồi bên cạnh Tô Hàng Phong – "Vị đại gia này, uống chút rượu đi nha" – Ngực của nàng gần như là dán lên trên người Tô Hàng Phong, kiều mị cười một cái – "Uống hết rượu rồi đảm bảo mặt đỏ cũng là bình thường"

Nữ tử càng dựa vào, Tô Hàng Phong càng né về sau

"Cô nương, mong cô tự trọng"

Nữ tử cười nhẹ, nói – "Gia, người cũng thật là vui tính, ở trong nơi này thì có cái thì mà tự trọng chứ"

"Dọa ngươi à" – Lâm Thiên Tùng từ tốn nói – "Ân công hôm nay là muốn dạy ngươi việc nam nữ, tránh cho ngươi đêm động phòng lại làm mất mặt nam nhân" – Hắn đẩy nữ tử bên cạnh mình ra – "Hai người các ngươi, hôm nay ta liền giao con gà tơ này cho các ngươi, hầu hạ cho tốt đi"

"Dạ vâng"

Hai nữ tử thơm ngào ngạt bước đến quấn lấy Tô Hàng Phong, hắn trái phải đều đi không được, nhúc nhích liền bị hai cái nữ tử mềm mại dán lên, tim đập không khỏi nhanh lên.

Thấy con gà tơ như vậy, Lâm Thiên Tùng cười khẽ, cầm lấy chén rượu uống một hơi. Tô Hàng Phong dần buông kháng cự, chỉ dùng ánh mắt mà nhìn Lâm Thiên Tùng, không biết là đang ngương ngùng vì có người kế bên hay là đang cầu cứu nữa.

Lâm Thiên Tùng vui vẻ nói – "Chào ngươi, tiền ta đã thanh toán, giờ ta sẽ đi đến chỗ hôm qua đây"

Lâm Thiên Tùng vừa bỏ đi, Tô Hàng Phong cũng cảm thấy bất lực. Khuôn mặt hắn nóng lên, thân thể cũng kỳ kỳ lạ lạ. Tuy nói sư phụ không dạy hắn nhưng cũng không phải hắn không biết gì, chính là chưa bao giờ nghĩ đến tình huống này thôi. Hai mươi lăm tuổi rồi, còn chưa bao giờ trải qua việc như này đâu, quả thật trong thoáng chốc Tô Hàng Phong cũng cảm nhận được du͙© vọиɠ của mình trổi dậy nên mới xấu hổ như vậy.

"Cái lư hương này..." – Tô Hàng Phong kiếm chuyện nói – "Cũng tao nhã quá nhỉ...."

"Vậy sao, đây là hương dùng để thúc tình đó" – Một nữ tử cười nói – "Gia, ngài là lần đầu tiên đến đây nên vì ngài mà thả một chút thúc tình vào đó"

"Xuân dược?"

"Không phải, cái này chỉ có chút tác dụng thúc tình, nếu gia thấy đủ rồi, chỉ cần dập tắt nó thì một chút liền trở nên bình thường" Nữ tử nói – "Bình thường cũng không cần dùng đâu, vì vị vừa rồi trả rất cao giá nói là nhất định phải làm người thoải mái nên mới dùng đến nó. Gia, đêm xuân đáng giá ngàn vàng, ngài mau cởϊ áσ đi"

"Gia, Thu Thanh rót rượu cho ngài nhé" – Nữ tử vừa nói vừa rót rượu – "Uống rượu nhiều một chút thì có thể thư giãn rồi"

"Ahh....cái này...." – Tô Hàng Phong ấp úng.

Trong nháy mắt, áo đã bị cởi ra, Tô Hàng Phong nhanh chóng nắm lấy giữ lưng quần – "Uống rượu trước, từ từ, không cần nóng vội"

Hai nữ tử cười không ngừng, rồi lại không ngừng rót rượu, lại còn khen dáng người của Tô Hàng Phong. Tô Hàng Phong mặc dù cũng có chút muốn thử việc kia, nhưng mà hai cô nương bên cạnh quá nhiệt tình, có chút làm hắn hoảng sợ. Hai cô nương bên cạnh lại cứ sờ, cứ miết vào bả vai, vào ngực của hắn, Tô Hàng Phong thực sự rất muốn vận khinh công chạy khỏi nơi này ngay lập tức.

Nghĩ đến rượu có thể làm bản thân thả lỏng một chut, nhưng mà hắn một chút cũng chưa say, Tô Hàng Phong nhịn không được, hắn đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói – "Hai vị cô nương, đắc tội rồi" – Dứt lời, hắn cầm áo, vận khinh công liền hướng cửa sổ mà nhảy ra.

Không ngoài dự đoán, ân công quả thật là ở trong căn phòng hôm qua. Tô Hàng Phong không trực tiếp xông vào, mà hắn trước tiên ở trên nóc nhà mặc áo vào, sao đó là đi vào trong. Hắn đẩy cửa bước vào, quang cảnh trong phòng dọa hắn hết hồn.

Lâm Thiên Tùng ngồi trên ghế, không mặc quần, hai chân mở rộng, một nam tử bộ dáng thanh tú đang ngồi giữa hai chân của hắn và ngậm lấy nơi ở giữa đó mà phun ra nuốt vào.

"Ngươi sao lại ở đây?" – Chuyện vui bị phá vỡ, Lâm Thiên Tùng có chút tức giận, phất tay bảo nam tử thanh tú kia lui ra, nói với Tô Hàng Phong – "Hai tỷ muội kia không thỏa mãn được ngươi sao?"

Nam tử thanh tú lui ra còn rất biết điều mà đóng cửa lại cho họ.

"Không, không, không phải.....chính là......" – Tô Hàng Phong xấu hổ chết đi được, người này vẫn còn duy trì tư thế lúc nãy, cái đồ vật kia còn đang chĩa vào hắn, hắn thế nhưng lại cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô. Tất nhiên là chắc do lúc nãy ở kỹ viện ngửi phải thúc tình hương còn thêm uống rượu nữa.

"Ta trả tiền, rồi ngươi chạy, có phải là ngươi đang làm khó cô nương người ta không"

"Này.....chính là, ta thực sự là ngốc quá đúng không" – Tô Hàng Phong dời tầm mắt, đỏ mặt nói.

"Vậy thì cũng không nên làm phiền ta chứ" – Lâm Thiên Tùng mất hứng nói – "Ngươi không chịu làm chuyện đó, vậy thì cũng không nên đến quấy rối ra lúc này chứ"