Cha Dượng Sĩ Quan

Chương 48: Yêu đương ᐯụиɠ Ŧяộm trong không gian chật hẹp (h)

"Mau rút ra, chú lại bắn vào trong tôi." An Dịch giãy giụa, cô ra lệnh người đàn ông rút ra ngay.

Chu Hậu Đông ngoan ngoãn rút ra, bαo ©αo sυ bị chèn cách phù trên cây gậy thịt, anh gỡ xuống, trên qυყ đầυ đầy đặn toàn là chất nhầy.

An Dịch ngồi trên bồn cầu trong nhà vệ sinh, dùng sức tống tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra khỏi vùиɠ ҡíи, người đàn ông bắn sâu quá, móc một lúc lâu mới sạch được.

Chu Hậu Đông nhìn đồng hồ, đã hai giờ sáng, anh bắn tinh hai lần, cơ thể có hơi mệt mỏi, thế nên chờ cô gái ra khỏi nhà vệ sinh. Anh ẵm cô về giường lớn nằm, hai người lại triền miên xong ôm nhau ngủ.

Chu Hậu Đông níu kéo lại cô gái thành công, bước tiếp theo đó là phải về nhà ly hôn với An Cầm Lệ, cô ta đã chủ động yêu cầu, cũng không cần phải tiếp tục kéo dài. Vì An Dịch, anh cũng muốn ly hôn.

Ngày hôm sau, Chu Hậu Đông tạm biệt cô gái lái xe về nhà trước, An Cầm Lệ đã đợi anh ở nhà vài ngày rồi, còn không về, không biết người phụ nữ đó sẽ dày vò nhà cửa ra sao.

Về đến nhà, quả nhiên như suy nghĩ của Chu Hậu Đông, rất nhiều vật đáng giá trong nhà đã bị bán sạch, tới cả TV trong phòng khách cũng không thấy đâu, anh biết là do người phụ nữ giở trò, cũng không nói thêm gì.

on gái chắc chắn cũng phải về, thế nên dưới yêu cầu mạnh mẽ của An Cầm Lệ, An

Dịch bồn chồn chay về.

An Dịch không ngờ người đàn ông thật sự muốn ly hôn với An Cầm Lệ, hơn nữa còn với tốc độ nhanh như thế, ngày cô quay về, hai người liền đi Cục Dân Chính ly hôn.

Chẳng qua An Cầm Lệ rất ngang ngược, nuốt trọn hơn một nửa tài sản của Chu Hậu Đông, bao gồm cả căn nhà đang sống hiện giờ, An Dịch cứ tưởng người đàn ông sẽ không đồng ý loại yêu cầu vô lý này, nhưng không ngờ anh lại sảng khoái ký tên.

Chỉ cần có thể ly hôn, Chu Hậu Đông sẽ đồng ý bất cứ yêu cầu gì, dù sao anh cũng có lỗi với An Cầm Lệ trước, có thể đền bù về mặt vật chất thì anh sẽ cố gắng hết sức bù đắp, có điều anh cũng không lỗ, cô gái mới là kho báu vô tận, có được cô, bao nhiêu tiền anh cũng không cần.

Đêm cuối cùng ở nhà, Chu Hậu Đông không về phòng ngủ chính, đã ly hôn rồi còn ngủ chung với nhau cũng lúng túng, anh đành phải ngủ một mình ở phòng khách.

Trong phòng ngủ, An Dịch trằn trọc không ngủ được, cô quá hưng phấn, người đàn ông ly hôn với An Cầm Lệ, chẳng phải sau này bọn họ có thể ở bên nhau một cách công khai sao, cô trùm chăn cười to.

Chu Hậu Đông nằm trên số pha trong phòng khách ngủ say, anh hồn nhiên không biết cô gái lén ra đây.

An Dịch chỉ muốn ra xem thử người đàn ông ngủ chưa, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông dưới ánh đèn chỉ mặc mỗi cái qυầи ɭóŧ, chiếc quần bị căng lên một đống lớn, có thể thấy rõ được hình dạng của cây gậy, cô không bước nỗi nữa mà đứng tại chỗ.

Không biết có phải lúc này Chu Hậu Đông đang nằm mơ không, anh luồn tay trái vào trong quần, miệng lẩm bẩm: "Tiểu Dịch, liếʍ cho ba đi, dươиɠ ѵậŧ của ba căng quá."

An Dịch cứ ngỡ mình nghe lầm, ba! Cách gọi lσạи ɭυâи, cô đi đến bên cạnh người đàn ông.

Chu Hậu Đông lầm bầm không rõ ràng lắm, nhưng mỗi câu đều kèm theo từ ba, An Dịch nằm sấp dưới háng người đàn ông, cởϊ qυầи lót xuống, cây gậy thịt to khoẻ tím đen lập tức bắn ra, qυყ đầυ đầy đặn toả ra mùi tanh nồng, cô nàng nó lên rồi ngậm qυყ đầυ.

Thanh kiếm của người đàn ông lớn là chuyện rất nhiều người công nhận, cái miệng nhỏ của An Dịch cũng chật ngậm nó nuốt sâu, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ rõ ràng đã đánh thức Chu Hậu Đông.

"Sao em lại chạy ra đây?" Chu Hậu Đông tinh vì bị liếʍ, trong lúc sửng sốt anh cũng phản ứng lại ngay, anh kéo cô gái đè dưới người.

"Mới nãy chú có nói mớ, nói muốn cái động nhỏ của đứa con gái dâʍ đãиɠ." An Dịch ôm cổ người đàn ông, cô nhỏ giọng nói vì sợ An Cầm Lệ trong phòng nghe thấy.

"Đồ lăng lơ, em nghe gì chứ, tôi thấy là em mắc da^ʍ nứиɠ sáng!" Chu Hậu Đông lột qυầи ɭóŧ cô gái xuống, anh dùng tay xoa nhẹ nụ hoa nhỏ vài cái, rồi móc cây gậy thịt ra, vội vã để ở mỗi vùиɠ ҡíи.

"Chú nhẹ chút, trong phòng còn có người đang ngủ." An Dịch khó chịu nổi bèn vặn vẹo mông, cửa mình mẫn cảm thít chặt vì bị xoa, cô phát ra tiếng rêи ɾỉ kìm nén, nơi riêng tư chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

"Vậy em còn quyến rũ tôi!" Chu Hậu Đông tách cánh hoa ra, anh dùng qυყ đầυ ma sát mạnh lớp thịt mềm vài cái, rồi ưỡn ẹo cắm vào.

"Ưʍ... Không phải... Ưʍ... Là chú vừa nói mờ muốn cᏂị©Ꮒ đứa con gái da^ʍ mà." An Dịch cố tình chọc giận anh, quả nhiên người đàn ông thọc vào nút ra mạnh mẽ, cây gậy lớn đánh thắng một đường, nụ hoa nhỏ bung mở.

"Mẹ kiếp! Con gái da^ʍ? Trước kia ông đây cũng chưa thấy em gọi tôi là ba, giờ cũng ly hôn rồi, mới biết gọi ba." Chu Hậu Đông kích động đong đưa vòng eo cường tráng, phần háng va đập bờ mông phát ra tiếng "Bạch bạch", da^ʍ thuỷ dính nhớp bị chèn ra.

Ghế sô pha chật hẹp không chịu nổi tần suất thọc vào nút ra của người đàn ông, phát ra tiếng lắc lư "Kẽo kẹt", theo sự va đập mạnh bạo, bờ mông săn chắc nhô lên bắp thịt cường tráng, dưới ánh đèn ảm đạm, thân hình anh cực kỳ gợi cảm.

"Tôi không gọi đầu, gọi chú là đủ cho chú rồi." An Dịch víu vai người đàn ông, nâng hai chân ôm eo anh, nhấc mông lên phối hợp với tần suất thọc vào rút ra, cô rất muốn kêu to, thế nhưng An Cầm Lệ đang nằm ở sát vách.

"Mẹ kiếp, em không gọi ba, vậy định gọi tôi là gì, ông xã hả?" Chu Hậu Đông khom lưng và đυ.ng trước sau, anh dùng tư thế truyền thống nam trên nữ dưới, gậy thịt dưới háng rất dễ lút cán.

"Ưʍ... Dài quá... Đâm tới đáy rồi..." An Dịch tựa đầu lên số pha, hoàn cảnh chật hẹp khiến hai người cảm nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© tốt hơn, mông cô gần như thẳng đứng, hai viên tinh hoàn lớn dưới háng người đàn ông và đυ.ng làm mông cổ đau.

"Gọi mau đi, không gọi tôi sẽ cᏂị©Ꮒ chết em!" Chu Hậu Đông thọc vào rút ra nhanh hơn, cô gái gọi bất kỳ xưng hỗ nào cũng có thể khiến anh không chịu nổi.

An Dịch không gọi được hai xưng hô đó, nhất là ba, xấu hổ lắm, nhưng chắc chắn người đàn ông hi vọng cô gọi ba nhất.

"Có gọi không! Nhanh lên." Chu Hậu Đông tiến sát đến bên tai cô gái, anh ghé dùng sức cắn vành tai rồi mυ'ŧ, gây thịt tím đen dưới háng đầm nụ hoa nhỏ nới lỏng, điểm mẫn cảm ở chỗ sâu căng phình vị bị qυყ đầυ đâm, anh gầm lên, nện một cách vội vã.

"Tôi gọi, chú nhẹ chút... Ưʍ..." An Dịch thật sự bị nện sợ, người đàn ông sẽ không lo An Cẩm Lệ nghe thấy, cô lựa chọn đầu hàng, nói bằng âm giọng run rẩy: "Ba... Ba cᏂị©Ꮒ con nhẹ chút..."

"Mẹ kiếp em dám gọi tôi là ba, đệt!" Chu Hậu Đông biết việc này xem như tình thú, nhưng anh vẫn chịu không nổi, nhất là quan hệ trước kia của hai người là ba dượng và con gái riêng, nghe cô gọi anh là ba, cây gậy thịt sưng to liền căng phồng.

"Ưʍ... Ba... Tha con... Của mình chịu không nổi..." An Dịch che miệng lại, nhưng cây gậy thịt phồng to căng cửa mình phun nước, cảm giác tê dại hơn nữa.

"Con gái da^ʍ, ba sẽ cᏂị©Ꮒ con, cᏂị©Ꮒ hỏng bé mèo của con." Chu Hậu Đông chủ động eo thọc vào nút ra, chỗ kết hợp bắn ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠.

"Ưʍ..." An Dịch bị nện đến nỗi chảy nước mắt sinh lý, cô quấn lấy anh, cây gậy thịt không rút ra mà đâm tiếp vào, qυყ đầυ đâm chọc vị trí có độ sâu khó tin nổi.

"Xít! Bé mèo của con gái da^ʍ kẹp chặt thật, có phải sắp bị ba cᏂị©Ꮒ bắn không." Giọng nói Chu Hậu Đông trầm ấm, tiến công thẳng vào trái tim cô gái, động tác dưới háng mạnh bạo hơn mỗi lần, khiến cô gái không nhịn được rơi lệ.

"Sao lại khóc." Chu Hậu Đông nhìn cô gái im lặng khóc thút thít dưới thân, anh lại tăng nhanh tốc độ không chút do dự.

"Mạnh quá... Ưʍ..." Cơn cực khoái tới một cách mạnh bạo như thế, nước nôi tuôn trào ra từ cửa mình, ướt đẫm phần háng người đàn ông.

Cây gậy thịt to khoẻ của Chu Hậu Đông bị lớp thịt mềm bọc chặt bú ʍúŧ, anh cũng đến rồi, sau cuộc chạy nước rút mạnh mẽ, anh sắp bắn.

"Bắn... Bắn vào miệng con gái... Nhanh..." An Dịch sợ bị bắn vào trong, cô đành phải dâʍ đãиɠ yêu cầu người đàn ông bắn vào miệng.

"Da^ʍ vãi." Chu Hậu Đông lập tức rút cây gậy thịt dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra, anh cầm qυყ đầυ để sát vào cái miệng nho, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tình nồng bắn mạnh ra, dính đầy mặt cô gái.