Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 75: Cô đã bị hủy tư cách

Lúc hai người đến dưới lầu biệt thự nhà họ Mạc thì đã hơn mười giờ khuya, sau khi nói tạm biệt với Phó Tùng Lâm, một mình Đường Hoài An đi vào cửa.

Đều đã hơn mười giờ, chắc là Mạc Tư Quân cũng đã về nhà rồi? Không biết là một lúc nữa lại là cảnh tượng cãi nhau như thế nào đây, Đường Hoài An vừa đi vào cửa vừa im lặng suy nghĩ ở trong lòng.

Phòng khách to như thế đen kịt một mảnh, vô cùng tĩnh lặng, Đường Hoài An đưa tay mở đèn. Chị Trần nghe thấy âm thanh thì bước ra, nhìn thấy là Đường Hoài An, liền hỏi: “Cô Đường, cô về rồi?”

Đường Hoài An gật đầu: “Mạc Tư Quân về chưa?”

“Cậu chủ vẫn chưa về nhà.”

Trong lòng của Đường Hoài An hơi kinh ngạc, thật ra cô muốn giải thích rõ ràng chuyện ngày hôm nay với Mạc Tư Quân, ít nhất cũng phải để anh không có chỗ nào cảm thấy bất mãn với Phó Tùng Lâm. Nếu không, dựa theo tính cách và quyền thế của Mạc Tư Quân, nếu anh không vừa mắt với một người nào đó thì rất có thể sẽ tìm người đó gây phiền phức, Đường Hoài An không muốn để Phó Tùng Lâm phải tổn thương.

Ngày hôm sau, Đường Hoài An thức dậy rất sớm.

Cô đi đến phòng ngủ của Mạc Tư Quân nhìn thoáng qua, chăn ở trên giường vẫn được xếp rất chỉnh tề, hiển nhiên là cả đêm không về. Không biết là tại sao, Đường Hoài An nhìn căn phòng trống rỗng, trong lòng lại bất giác sinh ra một cảm giác mất mát.

Không có cách nào khác, Đường Hoài An đành phải sửa soạn đi đến công ty làm việc.

Tám giờ, Đường Hoài An xuất hiện ở công ty sớm hơn một tiếng đồng hồ so với ngày thường, vừa mới chuẩn bị bước vào trong phòng làm việc thì nhìn thấy Lâm Nhất bước qua từ bên cạnh, cô vội vàng gọi anh ta lại: “Lâm Nhất.”

Lâm Nhất dừng bước chân, lịch sự nhẹ gật đầu với Đường Hoài An.

Đường Hoài An chỉ vào phòng làm việc của Mạc Tư Quân: “Anh ấy ở bên trong hả?”

“Mạc tổng vẫn luôn ở bên trong, nhưng mà bây giờ anh ấy đang nói chuyện với người khác.”

“Được rồi, cảm ơn.” Đường Hoài An cười gật đầu.

Đang chuẩn bị nhấc chân đi, chờ đã, Đường Hoài An đưa tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ, mới có 8:05? Nói chuyện? Lừa gạt ai vậy, đối tác nào lại hẹn gặp vào giờ này?

Đường Hoài An kéo Lâm Nhất lại, anh ta vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, chết tiệt, người ở bên cạnh Mạc Tư Quân lâu vậy, ai cũng luyện thành kỹ năng địch không động ta không động.

Đường Hoài An chỉ chỉ vào đồng hồ, bình tĩnh nói: “Trợ lý Lâm, mới có giờ này mà anh ấy nói chuyện với ai ở bên trong vậy?”

Lâm Nhất nhìn Đường Hoài An, bình tĩnh nói: “Tôi cũng không biết rõ cho lắm, Mạc tổng nói là phải giữ bí mật. Tổng giám Đường, nếu như không có chuyện khác thì tôi đi làm việc trước đây.”

Nói xong thì cũng không đợi Đường Hoài An nói chuyện liền trực tiếp quay người đi khỏi, chỉ còn lại một mình Đường Hoài An phẫn nộ đứng nguyên tại chỗ.

Thật ra thì cô không nhìn thấy gương mặt đen lại của Lâm Nhất sau khi xoay người, ông chủ với cô vợ trẻ cãi nhau lại còn cần mình che che giấu giấu... haiz, trợ lý không dễ làm.

Bình an vô sự như thế cho đến trưa, lúc đầu Đường Hoài An nghỉ tranh thủ lúc Mạc Tư Quân đi ra sẽ tìm anh nói chuyện, nhưng mà trong khoảng thời gian này cửa phòng làm việc của Mạc Tư Quân vẫn luôn được đóng chặt, trong lòng của cô không khỏi nghi hoặc, đối tác khó tính nào mà cần phải nói chuyện cả một buổi sáng?

Thật ra thì trong khoảng thời gian này Đường Hoài An đã lặng lẽ đi đến vặn tay nắm cửa phòng làm việc của Mạc Tư Quân, mở không được, rõ ràng là khóa trái, Đường Hoài An chỉ có thể phẫn hận nuốt xuống cục cức.

Đường Hoài An trở lại phòng làm việc tiếp tục hoàn thành công việc của mình. Ba giờ chiều, đột nhiên nghe thấy ở bên ngoài phòng làm việc truyền đến một tiếng vang, cô mở cửa ra, phát hiện Mạc Tư Quân mới bước ra khỏi phòng làm việc của mình.

“Tất cả mọi người đến phòng họp, liên quan đến cuộc thi thiết kế váy cưới ba tháng sau.”

Sau khi dặn dò một tiếng, không có người nào dám bất động, đồng loạt thu dọn đồ đạc của mình đi vào trong phòng họp, từ đầu đến cuối Mạc Tư Quân đều không nhìn Đường Hoài An một cái nào.

Đường Hoài An nghe nói là muốn họp, cô nhanh chóng cầm lấy máy tính bảng của mình đi vào trong phòng họp, cuộc thi thiết kế váy cưới ba tháng sau sẽ lấy danh nghĩa của công ty để tham gia cuộc thi. Đơn giản mà nói, mỗi một công ty phù hợp với tiêu chuẩn đều có thể tham gia, đến lúc đó cần có sự nỗ lực góp sức của tất cả các thành viên, trong vòng ba tháng phải cho ra tác phẩm dự thi xuất sắc.

Công ty giành chiến thắng cuối cùng không chỉ có được một sự đầu tư lớn từ ban tổ chức, mà mỗi một nhân viên thiết kế nòng cốt của nhóm nhỏ còn có thể nhận được cơ hội quý giá, đó là đến nước pháp bồi dưỡng kỹ năng thiết kế váy cưới.

Mặc dù từ lúc học đại học, Đường Hoài An đã bắt đầu tham gia các cuộc thi to nhỏ, nhưng mà quy mô và quy định đều không giống với lần này, cho nên đương nhiên cô rất quan tâm.

Nhưng kỳ quái đó chính là sau khi họp xong, tất cả mọi người đều được sắp xếp phụ trách công việc gì, nhất là Hứa Cát Anh, cô ta lại là người phụ trách chủ yếu, nhưng mà tên của mình vẫn mãi không được nhắc tới.

Đường Hoài An âm thầm cảm thấy Mạc Tư Quân cố ý đánh vào mặt mình.

Đột nhiên, nghe thấy một tiếng cười nhạo rất nhỏ, Đường Hoài An quay đầu nhìn, lại là Hứa Cát Anh ngồi cách cô không xa, còn có mấy nhà thiết kế nhỏ nhoi ngồi ở bên cạnh cô ta. Từ biểu cảm trên mặt của bọn họ, hiển nhiên bọn họ đang lấy mình ra làm trò cười.

Trong lòng của Đường Hoài An dâng lên một ngọn lửa giận, cô nhìn thẳng vào Mạc Tư Quân, giọng nói thanh thúy mà có lực: “Mạc tổng, tôi là tổng giám thiết kế, tại sao lúc nãy anh lại không không giới thiệu phạm vi làm việc của tôi trong cuộc thi thiết kế lần này?”

Trên mặt của Mạc Tư Quân không có bất cứ biểu cảm gì, giọng nói của anh cũng lạnh nhạt, giống như là đang nói một chuyện râu ria: “Tổng giám Đường, cô đã bị hủy tư cách dự thi.”

Ngoại trừ Đường Hoài An, những người có mặt ở đây đều có sắc mặt bình tĩnh.

Đường Hoài An vô cùng kinh ngạc, cô thậm chí còn cho rằng mình đã nghe lầm: “Anh vừa mới... nói cái gì?”

Biểu cảm của Mạc Tư Quân vẫn rất lạnh lùng, anh nhìn về phía Hứa Cát Anh rồi nói: “Chủ quản Hứa, cô giải thích với cô ta đi.”

Phòng họp to như thế vô cùng yên tĩnh, trên mặt của mọi người đều là thần sắc xem kịch vui, Hứa Cát Anh nhẹ gật đầu với Mạc Tư Quân, nụ cười ở trên mặt dịu dàng đến nỗi có thể chảy ra nước, Đường Hoài An nhìn thấy mà cảm thấy vô cùng chướng mắt.

Hứa Cát Anh đắc ý cười nói: “Tổng giám Đường, xét thấy cô vừa mới đến công ty, cô vẫn còn chưa quen thuộc với nhiệm vụ thiết kế váy cưới của công ty, cho nên Mạc tổng đã quyết định hủy bỏ tư cách tham gia vào cuộc thi thiết kế váy cưới lần này, công việc hướng dẫn mọi người thành lập tổ nhỏ dự thi để chuẩn bị tác phẩm sẽ do tôi làm thay.”

Cô ta vừa mới dứt lời, Đường Hoài An nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Mạc Tư Quân, cô nhìn thấy ý vị mệnh lệnh từ trong đôi mắt của anh.

Đường Hoài An liếc mắt nhìn Hứa Cát Anh, nói với Mạc Tư Quân: “Tôi là tổng giám thiết kế, cô ta chỉ là chủ quản, tại sao công việc tham gia vào cuộc thi lại do cô ta chủ trì?”

Thật ra thì con người của Đường Hoài An từ trước đến nay đều không phải là một người thích tranh đoạt, nhưng mà tính chất của sự kiện lần này lại khác biệt. Liên quan đến thiết kế váy cưới, nó là đồ vật mà cô yêu quý bằng cả sinh mệnh của mình, huống hồ gì người thay thế vị trí của cô lại là Hứa Cát Anh, trong lòng của cô càng không thể chấp nhận được.

Giọng nói của Mạc Tư Quân vô cùng to rõ trong phòng họp yên tĩnh: “Liên quan đến cuộc thi lần này, không có điều lệnh nào quy định rằng người dẫn đầu phải là người có chức vụ cao trong công ty, chủ quản Hứa là người tôi đã nhìn trúng. Sao vậy, tổng giám Đường, cô có ý kiến gì không?”