Thế Giới Nhiều Người Như Vậy Sao Tôi Chỉ Mãi Yêu Mình Em

Chương 7: Chị muốn tắm cùng em


--Đại Học Thượng Hải—-

"Chị ghen sao"

Ghen sao, chẳng lẽ nàng không nên ghen sao.

10 phút trước.

Hoa Y Vũ sau khi tạm biệt Lâm Tích Nhược đã lái thẳng xe đến trường. Tâm trạng đang rất tốt của nàng đã bị phá vỡ, cái gì đang ở trước mắt nàng vậy. Một cô gái cao, gầy xinh đẹp từ phía trong cách cổng lớn đi những bước chân cao lãnh đi về phía nàng. Hôm nay người kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng tay hơi phòng, cùng một chiếc quần jean hơi nhạt màu. Nửa thân áo trước nàng bỏ vào quần, nửa thân áo sau thả ra bên ngoài. Tay cầm túi màu trắng pha chút xanh trời nhạt. Gió nhẹ thổi làm tóc của người kia bay loạn. Người kia nhìn về hướng xe của nàng đi thẳng. Hoa Y Vũ nhìn đến mê mẩn, ý cười trên khóe môi ngày càng đậm. Một người lạ nào đó cắt ngang tầm mắt của nàng đang thấu qua của kín. Nàng mở cửa xe bước xuống. Người chắn tầm nhìn là một chàng tai, cao ráo, cũng có chút gọi là nam thần. Hắn tay đang ôm bó hoa, chặn trước hướng đi của người kia, hắn mỉm nói gì đó với người kia. Xung quanh những đồng học khác cũng nhìn về hai người họ.

Tần Tích Chu nhìn về phía nàng, rồi nói gì đó với tên kia. Tên kia sau một lúc chằn chừ thì tránh đường. Tần Tích Chu nở một nụ cười rồi hướng về phía nàng. Bỏ lại ánh mắt tuyệt vọng của tên đó và những ánh mắt hóng chuyện của những người xung quanh.

Hoa Y Vũ không trả lời. Ánh mắt vẫn chăm chú nhìn thẳng phía trước. Đèn giao thông chuyển sang màu đỏ. Xe thắng lại, đèn là 90 giây. Nàng quay sang nhìn người ở bên cạnh, ánh mắt đảo sang chạm dừng ở cổ, trên xương quai xanh người kia. Nàng nâng tay khép lại cỗ áo sơ mi của người kia. Tần Tích Chu nhìn theo nét mặt, cử chỉ của người kia, quá dễ thương rồi. Tần Tích Chu nghiên người hôn lên mặt Hoa Y Vũ một ngụm. Hoa Y Vũ dừng lại động tác nhìn người kia. Mắt chạm mắt, mũi chạm mũi...

Ting ting ting_Tiếng kèn chói tai từ xe phía sau vang lên.

Hoa Y Vũ muốn nói gì đó. Đèn tính hiệu đã chuyển màu. Không còn cách khác. Nàng đạp ra xe tiếp tục lăn bánh. Khoảng cách từ trường về đến nhà khoảng 40 phút. Xe chạy một đoạn, Hoa Y Vũ dừng xe ở một của siêu thị nhỏ. Tần Tích Chu khó hiểu nhìn người còn lại đang tháo dây an toàn, nàng hỏi.

"Chị muốn mua gì sau"

Hoa Y Vũ nhìn nàng, khom người về phía nàng, một nụ hôn, còn nhẹ cắn môi nàng một cái nữa. Sau đó Hoa Y Vũ nhìn vào mắt nàng,

"Mua thức ăn. Tối nay em muốn ăn gì"

Tần Tích Chu trong lòng chính là oán giận mà người kia thì như mình vừa làm chuyện tốt không bằng còn cười. Nàng nhấn mạnh từ chữ.

"Chị cắn em"

Hoa Y Vũ bỏ qua lời nàng, tay đưa xuống bên hong tháo dây an toàn cho Tần Tích Chu. Nàng nhẹ nhàng nói khẽ.

"Ở cổng trường chị điều thấy đến rõ ràng"

Chẳng lẽ không thấy sao. Tần Tích Chu vận đào hoa chính là đếm không hết đuổi không đi. Nói rồi nàng nhìn đến biểu hiện trên mặt như muốn tìm chỗ chốn của Tần Tích Chu mà hài lòng. Tần Tích Chu cũng không có phủ nhận, lúc nãy nàng cũng nhìn thấy vẽ mặt lạnh đạm phía sau của người kia. Ghen thì nói là ghen đi hà cớ gì phải cao cao lãnh lãnh, nàng chu môi hướng lên phía Hoa Y Vũ.

"Em cái gì cũng điều không có nhận"

Hoa Y Vũ lấy hai tay nhéo hai cái má đang phồng ra kia. Hôn một cái lên môi người kia. Giọng hơi khí tràng.

"Em lẽ nào có ý định muốn nhận"

Hủ dấm này quá chua rồi. Tần Tích Chu đùa dai mà cười đến rạng gỡ. Nàng đưa tay áp lên hai cái má của người kia, xoa xoa. Sau đó trả lời.

"Lần sau sẽ nhận"

"Tần.Tích.Chu"

--cạch_cửa mở—

Hai người về đến nhà đã là 1 giờ sau. Trời đêm Thượng Hải se lạnh, gió vẫn nhẹ khẽ thổi, những phiến lá đông đưa bên khung của sổ. Không khí trong nhà ấm áp hơn nhiều. Hoa Y Vũ mang thức ăn vừa mới mua vào bếp. Phía sau Tần Tích Chu còn đang ngậm kẹo mυ'ŧ đi theo. Hoa Y Vũ để đồ xuống kệ bếp quay người hướng Tần Tích Chu.

"Em đi tắm trước đi. Chị dọn dẹp bếp"

Tần Tích Chu gật đầu vâng lời, nàng vừa ngậm kẹo mυ'ŧ vừa đi thẳng lên tầng.

_cạch_

Tần Tích Chu đang đứng trước tủ quần áo soạn đồ chuẩn bị đi tắm, nghe tiếng mở cửa nàng quay nhìn sang.

"Chị thế nào lại lên đây. Không phải nên ở bếp sau"

Hoa Y Vũ nhìn nàng. Tần Tích Chu cảm nhận chuyện không tốt sắp đến rồi Không phải bảo mình tắm trước sau nàng chưa khai phòng tắm, người kia đã lên tới. Hoa Y Vũ không hồi lại câu hỏi, nàng từng bước, từng bước tiến lại chỗ Tần Tích Chu mỉm cười.

"Trời lạnh nên chị lên pha nước cho em"

Tần Tích Chu dấu chấm hỏi bay quanh đầu, đúng là khó hiểu, nàng đâu phải là mới đến đây lần đầu tiên đâu. Nơi này bao năm qua nàng đã ở đến quen thuộc. Tần Tích Chu đóng cửa tủ quần áo lại, nàng dựa người vào phía tủ. Mặt gợi lên ý cười nhìn người kia. Người kia mặt cũng gợi lên ý cười nhìn nàng.

"Trước kia chị cũng không như thê này"

Hoa Y Vũ bước tới một bước ép sát người kia vào tủ. Hai tay chạm lên cửa tủ, Tần Tích Chu giờ giống như quả cam ép, không đường chạy.

"Lúc trước em cũng không phải là bạn gái chị"

Hoa Y Vũ thổi nhiệt khí vào bên tay nàng, làm tâm nàng không yên. Mỗi một hành động, mỗi một câu nói của cái người này từ khi hai người xác định quan hệ đến nay luôn làm nàng phải thở không thông. Qúa muốn mạng rồi, Tần Tích Chu vốn cũng chẳng phải người bị động nàng đưa tay ôm người kia sát vào người mình. Hỏi lại Hoa tổng.

"Vậy làm bạn gái của Hoa tổng đây thì sẽ có đãi ngộ như thế này sao"

Hoa Y Vũ chỉ là trêu nàng nhưng tâm nàng đã động vậy thì cùng trêu nhau.

"Sẽ tốt hơn"

Tần Tích Chu nhéo nhẹ ở eo người kia. Nàng nhướng mắt.

"Tốt hơn như thế nào"

Hoa Y Vũ lùi về sao một bước. Tay đưa lên cỗ áo chính mình, giải khóa từng nút, một mυ'ŧ, hai mυ'ŧ... Tần Tích Chu nhìn theo động tác người kia đỏ mặt, nàng nuốt nước bọt. Hoa Y Vũ tay đưa xuống chuẩn bị khai mυ'ŧ thứ ba người kia đã đưa tay lên đè tay nàng lại.

"Đủ rồi"

Nói rồi Tần Tích Chu lách người sang hướng phòng tắm chạy. Vừa chạy được hai bước tay đã bị một lựa phía sau kéo lại. Sau đó rơi vào một cái ôm ấm áp. Là cái ôm ấm đến không thể nào ấm hơn nữa.

"Ôm một chút"

Một chút, đúng vậy nàng muốn ôm bạn gái của mình một chút. Nàng nhớ cụt bột nhỏ này. Nói một chút, một chút này là 10 phút sau.

"Em phải đi tắm"

Hoa Y Vũ buông nàng ra. Tay nắm lấy tay đi vào phòng tắm. Cửa phòng tắm mở ra. Thấy Hoa Y Vũ không có ý định buông tay mình ra. Tần Tích Chu không muốn nghĩ nhiều, nhưng hành động này, nàng không muốn nhưng cũng không thể không nghĩ.

"Chị muốn tắm cùng em"

Nàng như bị tà khí nhập thân sao lại hỏi một câu dễ hiểu lầm như thế này. Hoa Y Vũ đang điều chỉnh nước ở bồn tắm nghe được câu đó nàng dừng lại động tác, quay sang nhìn người kia. Đỏ mặt cái gì chứ, nàng chỉ là sợ cái người này lười sẽ tắm nước lạnh nên mới pha nước ấm, không nghĩ tới cục bột nhỏ này lại nghĩ đi đến phương diện này. Nàng cong khóe môi.

"Chị không ngại. Nếu em muốn..."

Tần Tích Chu nắm tay kéo nàng ra ngoài.

"Em ngại. Chị đi nấu cơm. Em đói bụng rồi"

"rầm" cửa đòng lại.

Hoa Y Vũ nhìn cửa phòng tắm, cong môi cười rồi li khai ra khỏi phòng.

30 phút sau

"Thơm quá"

Hoa Y Vũ nghe tiếng phía sau nàng quay người lại. Người kia một thân kiện đồ ở nhà màu hồng trắng. Hương thơm từ sữa tắm đặt trưng của người kia thông vào mũi nàng. Nàng nhìn đến mê mẫn. Thấy người kia nhìn mình đến không chớp mắt. Tần Tích Chu tiến lại gần hôn nhẹ lên môi người kia.

"Thế nào bạn gái chị có phải quá mê người đúng không"

Hoa Y Vũ hôn lên lại khóe môi cua nàng. Rồi kề sát tai nàng.

"Đúng vậy rất xinh đẹp, xinh đẹp tới độ mà nơi nào, giờ nào cũng có người nào tỏ tình"

Dấm chua này từ lúc ở cổng trường đến giờ vẫn hoàn chua. Tần Tích Chu nhanh chóng lãng qua cái đề tài này nếu không đêm nay nàng sẽ rất thảm.

"Em đói"

Lại lãng tránh, qua mắt được nàng sao chứ. Có điều Hoa Y Vũ không đâm thủng cái bọc này thôi.

"Có thể ăn cơm"

--1 giờ sau—

---