Thế Giới Nhiều Người Như Vậy Sao Tôi Chỉ Mãi Yêu Mình Em

Chương 6: Rước bạn gái tan học

----

Thượng Hải gió nhẹ đưa qua những tán cây, những hạt sương ban mai còn đọng lại trên những phiến lá. Nắng ban mai xuyên thấu qua những khe cửa sổ. Tiếng đồng hồ "tí tắt" "tí tắt". Hai thân ảnh xinh đẹp đang nằm trên giường. Một người nằm tựa trên bờ vai một người, một người yêu chiều nắm lấy tay người kia xoa nhẹ, thì thầm,

"Thật không biết Tần tiểu thư lại có một mặt như thế này, rượu say lời ra, rồi chạy về nhà thân phụ"

Tần Tích Chu mặt mũi nàng đâu chứ. Biết sẽ bị chọc ghẹo như thế này hôm trước đã không bỏ của chạy lấy người rồi. Tần Tích Chu tức giận lấy tay ra khỏi tay người kia, lật người đè người kia dưới thân, mười ngón tay giao vào nhau. Mắt chạm mắt. Hương thơm của người kia xông vào mũi, nhẹ nhàng, thanh khiết, mang theo chút lạnh lùng. Mùi thơm làm nàng như kẻ nghiện không muốn thoát ra.

"Không cho chị nhắc lại chuyện này"

Hoa Y Vũ cong môi mỉm cười, không hồi câu trả lời, ôm người Tần Tích Chu xoay nghiên người lại. Tần Tích Chu lại một lần nữa trở về vị trí ban đầu. Hoa Y Vũ cúi người hôn lên môi người người kia. Dùng tay vân nhẹ theo đường môi của Tần Tích Chu rồi lại nhẹ hạ xuống thêm một nụ hôn. Tần Tích Chu đúng là mê mẩn với sự yêu thương cưng chiều này, ánh mắt của Hoa Y Vũ đúng là quá gϊếŧ người. Nàng đã bao lần mơ, bao lần tưởng tượng nhưng hiện tại tất cả điều rất chân thực.

"Chu Chu"

Hoa Y Vũ thổi khí nhẹ gọi nàng. Tần Tích Chu thu hồi suy nghĩ, nhìn người kia. Người kia ánh mắt quá mức ôn nhu.

"Ân"

Hoa Y Vũ siết chặt vòng tay kéo nàng vào lòng, hôn nhẹ trên chán nàng.

"Chị yêu em"

Tần Tích Chu vui đến nở hoa rồi, nàng thật không nghĩ Hoa Y Vũ sẽ đối với nàng nói những lời này hiện tại, quá khác với những gì nàng nghĩ. Tim của Tần Tích Chu kịch liệt đập mạnh,...

"Em cũng rất yêu chị.

Buổi Sáng của vài tuần sau--Tần Thị văn phong tổng tài

"Ba"

Tần Niệm đang ngồi duyệt hồ sơ trong văn phòng. Tần lão đầu vừa nhận điện thoại từ Tần phu nhân, bà nói chiều nay muốn đi ăn ngoài, hỏi Tần Tổng chiều có bồi bà đi được không và với một người u mê vợ, chiều chuộng vợ như Tần tổng đây thì dù có bận đến không ngẩng mặt lên được thì cũng hóa hư không. Tần tổng hiện tại ngay cả giờ nghĩ trưa cũng không nghĩ chỉ vì muốn bồi phu nhân ăn chiều. Chuyện này truyền ra ngoài đúng là chẳng ai tin nhưng mà khắp Tần Thị ai ai cũng điều biết lão tổng của họ cuồn vợ như thế nào. Tần Niệm nghe tiếng kêu ngẩng mặt lên. Một thiếu nữ xinh đẹp ngay trước mặt ông. Tần tổng nhíu mi, lại cuối đầu xuống xem văn kiện.

"Tần tổng, con gái ba đến hình như ba không vui lắm thì phải"

Tần Tích Chu đúng là tức chết rồi người ba này của nàng trong mắt chỉ có Tần phu nhân. Ngay cả đứa con gái này cũng không quan tâm. Đội vợ lên đầu cái gì cũng Nhược Nhược, Tích Nhược,.... Mà giờ nàng cũng không quan tâm. Hoa lão bản của nàng cũng chiều chuộng nàng chẳng kém gì Tần lão đầu chiều mẹ.

Tần Niệm ngẩng lên lần hai, chăm chứ đánh giá con gái ngay trước mặt. Một câu nói thốn cả tim gan được phát ra.

"Nếu là mẹ con đến ta sẽ rất vui"

Tần Tích Chu một câu cũng chẳng nói nên lời. Nàng hít một hơi sâu.

"Con có chuyện qua trọng muốn thưa với ba đó"

Tần Niệm nhìn nét mặt nghiêm túc của con gái, rồi chỉ tay lại sofa. Tần Tích Chu nhận lệnh lại sofa ngồi xuống. Tần Niệm pha một ly sữa cho nữ nhi, rồi ngồi đối diện. Tần Tích Chu nhìn thân phụ tay cầm ly sữa thổi khí, nàng cười phá lên.

"Ba, con cũng đâu phải nhỏ đâu, tự con làm"

Tần Niệm khinh bỉ nhìn con gái.

"Phí lời, ta là sợ con nhìn đông, ngó tây, não có vấn đề rồi uống vào phỏng. Rồi mắt công phu nhân của ta chăm sóc con"

Tần Tích Chu lọt hố lần thừ nhiều. Không phải yêu thương, quan tâm con gái mà sợ con giành giật thời gian của thân mẫu.

"Con mới không cần. Y Vũ chị ấy sẽ chăm sóc con"

Tần Niệm đặt ly sữa xuống bàn, mắt chăm chú nhìn con gái.

"Nói đi ,chuyện gì quan trọng"

Tần Tích Chu thu liễm lại ý cười, nghiêm mặt. Hiện tại muốn bao nhiêu nghiêm túc có bấy nhiêu, không phải là dáng vẻ của thiếu nữ mười tám mà là của một nữ vương trên bàn đàm phán. Tần gia gen duy truyền rất mạnh, Tần Tích Chu hưởng trọn sự cao lãnh, xinh đẹp và còn cả tài hoa của Tần gia.

"Con muốn đến công ty làm"

Tần tổng nhìn con gái nghiêm túc, biết là nữ nhi nhà mình không phải đùa.

"Được. Nhưng con mới năm nhất. Không chậm trễ việc ở trường đi"

Tần Tích Chu không suy nghĩ nhanh miệng đáp.

"Không"

Tần Niệm hài lòng nhìn con gái. Tần thị trước hay sau gì sau này cũng là của nàng. Sớm một chút làm quen như vậy sẽ tốt hơn. Với lại nữ nhi nhà ông cũng rất ưu tú. Tương lai chắc chắn sẽ đưa Tần Thị đi xa hơn ông.

--Tiệm trà Quan Hí—-

"Giáo sư Lâm. Chị hẹn em ra không đơn giản là uống trà thôi phải không"

Một buổi chiều nhẹ nhàng, gió khẽ đong đưa, Hoa Y Vũ đang ở văn phòng công tác nàng nhận được điện thoại của người này bảo là lâu rồi không cùng tâm sự, mà thật ra nàng cũng hiểu tâm sự gì đó chỉ là cái cớ. Chuyện quan trọng hơn chính là cái cục bột nhỏ kia. Lâm Tích Nhược nhìn người trước mặt khinh bỉ. Nàng đặt chén trà xuống.

"Hoa lão bản, em đây là đang đói với mẹ của bạn gái mình thái độ sao"

Đời thiệt là nhỏ hẹp. Lúc nhỏ con gái nàng ai cũng không chịu dính lấy. Chỉ dính lấy người này. Bây giờ người ta triệt để bắt con giá nàng đi luôn rồi.

Hoa Y Vũ buông chén trà trên tay xuống chống một bên càm, môi cong ý cười.

"Chị muốn hay không em gọi chị một tiếng "thân mẫu" hiện tại"

Lâm Tích Nhược liếc xéo một cái. Cái gì chứ hiện tại là công khai giành gật con gái nàng sao.

"Không dễ như vậy. Nữ nhi nhà chị không dễ như vậy mang cho em. Xem thái độ của em trước"

Tịt tịt tịt_rung của điện thoại.

Hoa Y Vũ lấy điện thoại mở khóa. Là tin nhắn của cục bột nhỏ.

[30 phút nữa em ra lớp]

Hoa Y Vũ xem như xung quanh không có người nàng hồi tin.

[Chỗ cũ đợi chị. Chị đến đón em]

Hoa Y Vũ khoát áo ngoài. Đứng dậy nhìn người đối diện cong khóe môi.

"Thân mẫu à. Em đi rước bạn gái tan học. Bye"

Lâm Tích Nhược triệt để đen mặt. Ai bảo nữ nhi nhà nàng dính như sam không rời người ta chứ. Nói đi cũng nên nói lại. Hoa Y Vũ rất tốt với con bé lại yêu thương chiều chuộng điều này nàng đã thấy mười mấy năm qua, không giả vào đâu được. Hoa gia lại là gia đình mẫu mực kín tiếng. Tần Gia và Hoa gia cũng có qua lại với nhau. Hoa lão gia cũng rất tốt tính lại có hảo cảm với nữ nhi nhà nàng. Nên câu chuyện yêu đương này, người ngoài đã rõ nhiều năm. Chỉ có đượng sự là vừa xác định.

--Đại Học Thượng Hải—-

---