Đam Mê Cháy Bỏng

Chương 17: Cô ấy không ướt

"Kiều Kiều, cậu mau nhìn xem, chính là người đàn ông đó, người đàn ông hoàng kim của tập đoàn Bắc Xuyên Trần Hoài Xuyên, là kim chủ lớn nhất của công ty chúng ta đó!" Vương Văn cũng không nhìn túi nữa, mắt đầy đốm sáng lấp lánh nhìn chìn chằm chằm thân người cao ngất của Trần Hoài Xuyên.

(1)Ý nói người đàn ông độc thân, giàu có.

"Ồ..." Rốt cuộc Lâm Kiều cũng nhìn về bóng dáng người đàn ông đó.

Người phụ nữ đi kế bên đang bám lấy cánh tay anh, vô cùng hưng phấn dán sát lên người anh nói chuyện, vừa thân mật vừa bám dính.

Trong lòng chua xót lại khó chịu.

Tạm biệt Vương Văn xong thì Lâm Kiều đến hộp đêm lần đầu tiên gặp mặt Trần Bách Xuyên.

Rượu là chất độc xuyên thấu, cũng là loại thuốc giải duy nhất khi đang tan nát cõi lòng.

Cô uống hết ly này đến ly khác trên bàn, đè nén đi cảm giác khó chịu kia ở trong lòng, tình trạng mơ hồ của Lâm Kiều nhìn bằng mắt thường cũng nhận ra được.

Bầu không khí trong hộp đêm càng lúc càng nặng nề mờ ám, vừa dâʍ ɭσạи lại điên cuồng.

"Cùng uống một ly được không?" Một người đàn ông mặt vest bưng ly rượu đến, muốn bắt chuyện với Lâm Kiều.

Gương mặt của người đàn ông ngay ngắn chỉnh tề, tuy không khôi ngô như Trần Hoài Xuyên nhưng cũng xem như tạm chấp nhận.

Quan trọng nhất là người đàn ông này mặc đồ vest cùng nhãn hiệu với Trần Hoài Xuyên, cho nên Lâm Kiều cũng không từ chối.

Sau khi cùng giới thiệu tên tuổi với nhau, chuyện tiếp theo mọi người đều ngầm hiểu.

Người đàn ông mặc vest tự xưng là họ Chu tiến sát lại ôm chặt eo Lâm Kiều.

Lâm Kiều theo bản năng rụt người lại một cái, nhưng lại nghĩ tới bản thân không có lý do gì để từ chối.

Đại khái cũng chỉ là chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ sau lưng chồng mà thôi, Trần Hoài Xuyên có thể, tại sao người đàn ông khác không được chứ.

Lâm Kiều hít thở sâu một hơi.

Người đàn ông ôm chặt eo cô, dán sát lên cơ thể cô, Lâm Kiều cũng phối hợp kéo cánh tay anh ta, làm ra động tác dựa vào người anh ta.

Được thuận ý người đàn ông họ Chu có chút kích động, ngẩng đầu muốn hôn lên môi cô, lại bị Lâm Kiều theo bản năng tách xa ra nên anh ta chỉ vội vội vàng vàng cọ xát vào gò má của cô.

OK, anh ta cũng không để tâm. Nam nữ trong hộp đêm xuất hiện vui chơi rất phấn khích, cũng có không ít người có thể làʍ t̠ìиɦ nhưng từ chối hôn môi nhau.

Anh ta đè Lâm Kiều lên ghế sofa.

Anh ta đã sớm thèm thuồng bộ ngực sữa đẫy đà của cô, sau khi đẩy cô ngã xuống thì vùi đầu vào trước ngực cô.

Lâm Kiều khó chịu khép mắt lại. Được mυ'ŧ đỉnh nhũ hoa vốn là chuyện rất sảng khoái, nhưng cô lại cảm thấy rất khó chịu khi nằm dưới cơ thể của người đàn ông này.

Cô không ướt.

Lâm Kiều cảm thấy có chút buồn cười, khi được Trần Hoài Xuyên làm, chỉ cần anh cắm vào cô đã ướt ngay, nhưng khi người đàn ông này xoa bóp ngực cô lại cần tới toàn bộ sức lực cơ thể để nhẫn nhịn không đẩy anh ta ra.

Bàn tay thô kệch của người đàn ông vuốt ve, Lâm Kiều không có chút kɧoáı ©ảʍ nào rốt cuộc cũng chảy nước mắt.

Làm sao... Đây là cơ thể tự do dâʍ đãиɠ không chịu nổi của cô… Thế mà chỉ động tình với một mình Trần Hoài Xuyên.

Trong lòng Lâm Kiều thầm đếm thời gian để đẩy tên họ Chu này ra.

Cô đã xác nhận bản thân không cách nào miễn cưỡng chấp nhận được anh ta, mặc dù thật ra anh ta cũng không kém.

Nhưng còn chưa chờ đến khi cô đưa ra động tác, người đàn ông đang nằm rạp trên người cô đã bị xốc lên rồi quăng mạnh sang một bên.

Lâm Kiều ngồi dậy cùng với cặp ngực đẫy đà ngọt ngào lõα ɭồ, một hồi lâu sau mới nhìn rõ người đàn ông đang tràn đầy vẻ tức giận đứng trước mặt là ai.

Trần Hoài Xuyên.

Tên họ Chu kia còn chưa nắm rõ tình hình thì đã bị Trần Hoài Xuyên nổi cơn lôi đình đập cho vài cú, sau khi chật vật bỏ chạy, cũng chỉ còn lại Lâm Kiều cùng bộ ngựa trần được nắn bóp lưu lại dấu vết đỏ hồng chịu đựng cơn tức giận còn lại của anh.

Trần Hoài Xuyên nhìn bộ ngực cô rải rác những dấu dâu tây mà tức tới đỏ mắt, hận không thể xé rách toàn bộ quần áo của đồ lẳиɠ ɭơ này ngay tại chỗ, cắm hư huyệt nhỏ của cô, đánh cho cặp mông của cô sưng lên.

Nhưng còn chưa kịp chờ lòng bàn tay to lớn của Trần Hoài Xuyên đánh vào cặp mông dâʍ đãиɠ của cô, Lâm Kiều cùng bộ ngực trần đã chủ động chui vào vòng tay anh.

Bàn tay nhỏ bé túm chặt góc áo sơ mi của Trần Hoài Xuyên, cô cọ xát bộ ngực khiến người ta ham mê của mình vào đó, cuối cùng quàng tay qua bả vai hôn lên hầu kết anh.

Trần Hoài Xuyên, có biết em nhớ anh lắm không?