Xem xong bể bơi, hai người đi xuống lầu.
Thẩm thành đưa Từ Toa tới một gian phòng treo đầy kiểu quần bơi cho nam cùng với áo tắm kiểu nữ.
Từ Toa cầm bộ áo tắm chính mình thích, liền đi vào phòng thay quần áo.
Thời điểm bước ra, Thẩm Thành đã thay quần bơi xong rồi, là màu đen, Từ Toa lựa chọn áo tắm hai mảnh quần bơi tam giác cũng là màu đen luôn.
Cô vừa bước ra, ánh mắt Thẩm Thành liền dừng ở trên người cô, liếc nhìn từ đầu tới chân.
Từ Toa bị anh nhìn với ánh mắt đánh giá nóng rực đó, gương mặt bỗng dưng ửng đỏ lên, trong lòng còn sinh ra một chút khẩn trương.
Cô đối với dáng người chính mình cảm thấy rất hài lòng.
Nhưng hình như ông chủ giống như là không hài lòng lắm thì phải?
Bởi vì Từ Toa nhớ rõ, thời điểm hai người lăn lộn trên giường, anh không hôn cô, chỉ sờ sờ cô làm cô, thoạt nhìn giống như là bộ dạng không hài lòng.
"Dáng người rất đẹp." Thời điểm đang lúc Từ Toa hoài nghi mị lực chính mình, thì Thẩm Thành lại nói một câu như vậy.
Từ Toa nghe vậy lập tức cảm giác mị lực chính mình bốn phía ập tới, cảm xúc khẩn trương cũng biến mất luôn.
Cô đánh giá Thẩm Thành một chút, cơ bắp trên cánh tay đối phương thực săn chắc, vỗ vỗ cơ bụng hiện lên rõ ràng trên bụng nhỏ của anh: "Anh cũng không kém đâu."
Thẩm Thành cười khẽ, khoác tay mang theo cô hướng lên lầu đi lên nói: "Từ tài vụ đây là đang bắt đầu sử dụng quy tắc ngầm cho sự nghiệp sao?"
"Không," Từ Toa bước chân theo anh, "Em đây chỉ là trước đi thu thập lợi tức* thôi."
*Lợi tức là một khái niệm trong kinh tế học dùng để chỉ chung về những khoản lợi nhuận thu được khi đầu tư, kinh doanh hay tiền lãi thu được do cho vay hoặc gửi tiết kiệm tai ngân hàng.
"Như vậy là đủ lợi tức rồi sao?" Thẩm Thành đem cô mang qua khu nước cạn, "Nếu không sao lại đến nơi này chứ?"
Nước trong hồ không qua đùi hai người, Từ Toa có chút khẩn trương, trong hồi ức khủng bố chính mình bị chìm trong nước cùng bùn, nước bùn bao phủ xung quanh.
Từ Toa cảm giác có chút thở không nổi, tay chân mềm nhũng, đang ngay lúc này, tay cô đã bị một người kéo đi qua, sờ đến một đoàn gì đó phía trên thật nóng ấm: "Nếu Từ tài vụ không nói lời nào, ông chủ đây liền phải tự mình làm chủ, cho em một chút lợi tức."
Anh vừa nói xong, một bàn tay ôm chặt lấy phía dưới gáy, trụ lại đầu cô, khom lưng hôn lên môi cô.
Đôi môi ướt nóng ngậm mυ'ŧ đôi môi đỏ mọng của Từ Toa, đem Từ Toa từ trong ký ức khủng khϊếp kéo về thực tại, cô chớp chớp mắt nhìn gương mặt được phóng đại trước mắt mình, trong lòng trống rỗng, a a a a a! Ông chủ đang hôn cô!
Cơ thể Từ Toa kích động đôi tay mở ra ôm lấy eo người đàn ông trước mắt, theo động tác liếʍ ʍúŧ của anh mà cơ thể cô càng ngày càng mềm nhũng.
Hai má cô đỏ tươi, ánh mắt bị thấm ướt, hai mảnh cánh môi mở ra bị anh liếc nhìn miêu tả thật kỹ đỏ mọng.
Đầu lưỡi Thẩm Thành thuận thế duỗi thẳng đi vào, nếm được mùi vị ngọt nhàn nhạt như là hương vị sữa, người phụ nữ này mới vừa rồi có uống ly sữa bò, phỏng chừng là còn lưu lại hương vị bên trong.
Thật ra Thẩm Thành rất thích uống sữa bò, lúc này ở trong miệng cô nếm được mùi vị sữa, thế nhưng anh cảm thấy hương vị trong miệng cô còn ngon ngọt hơn hương vị sữa mà thường ngày anh hay uống.
Lưỡi dài của anh ở bên trong khoang miệng Từ Toa tùy ý công lược, lướt đến nơi nào nơi đó đều tê dại.
"Ân ~" Môi Từ Toa tràn ra âm thanh rêи ɾỉ ngọt ngào, nhiệt tình đem đầu lưỡi chính mình vói qua, còn cảm giác không đủ, hận không thể đem cả cơ thể chính mình sáp nhập với ông chủ.
Hai đầu lưỡi giao triền kịch liệt, không khí xung quanh bất tri bất giác nhiễm tình sắc ái muội.
Nước bọt bị đẩy ra, từ khóe miệng Từ Toa mà chảy xuống.
Thời điểm Thẩm Thành buông tha cho đôi môi Từ Toa, cô đã không còn sức lực nữa rồi, cả người dựa vào khuôn ngực Thẩm Thành mà thở dốc, một bàn tay có chút không an phận mà xoa xoa nơi đang đứng thẳng ở giữa háng anh.
Thẩm Thành nhìn cô một cái, một vòng ôm của anh có thể ôm hết được vòng eo của Từ Toa, anh liền ôm lấy cô lên từ trong nước đi lên giống như động tác nhổ củ cải vậy.
Áo tắm màu đen trên người cô, xiêu xiêu vẹo vẹo, căn bản là không thể che lại hết hai luồng trắng nõn khổng lồ trên người cô, lúc này hai luồng không được áo tắm che chắn như là bị người ta móc ra tới rồi treo ở bên ngoài.
Hai gò bồng đảo yêu kiều mềm mềm lúc này đang đè lên khuôn ngực rộng lớn mà rắn chắn của Thẩm Thành, mắt người đàn ông liếc nhìn trên hai luồng trắng nõn yêu kiều kia, chỉ còn lưu dấu hôn của anh ở trên.
Cổ họng Thẩm Thành lăn lăn, nhìn gương mặt ửng hồng của Từ Toa: "Bây giờ sẽ tập cho em bơi lội."
Lúc này mới phát hiện hai người đã ở khu vực nước sâu từ hồi nào rồi, cô sợ tới mức cả cơ thể như con bạch tuộc mà quấn lấy cơ thể Thẩm Thành: "Em hiện tại không muốn sử dụng quy tắc ngầm với ông chủ đâu, nếu không thì anh sử sụng trên em cũng được."
Trong nước thật sự là quá khủng bố rồi, ô ô.
Còn thêm ông chủ nữa chứ, cũng thật xấu xa mà! Hôn cô đến đầu óc choáng váng mà lúc sau còn mang cô đến nơi này nữa chứ! Đều không cho cô thời điểm để chuẩn bị mà.
"Không vội." Thẩm Thành nói, tay sờ đến tiểu huyệt Từ Toa, cách một lớp qυầи ɭóŧ mà dùng tay cọ xát qua lại, sờ đến cả người Từ Toa đều ngứa ngáy, thời điểm cô cảm thấy hư không khó chịu còn hỏi cô có ngứa không?
Âm thanh Từ Toa mềm mại nói rất ngứa.
Sau đó cô liền nhìn đến ông chủ bị chọc cười: "Học biết bơi đi, anh liền giúp em hết ngứa, học không được....Anh thấy khu nước sâu cũng không tồi, hay chúng ta tới đó làm thử đi."
Mắt Từ Toa nhìn khu nước sâu, bỗng dưng rùng mình một cái.
Cảm thấy ông chủ cô giờ khắc này tựa như ông chủ ác ma điên cuồng áp bức sức lao động của công nhân, bên công nhân thì lại không muốn ở lại tăng ca, liền đe dọa nói ai dám không tăng ca liền ném ra biển cho cá mập ăn.
Thêm nữa là, cô muốn cực kỳ phản kháng, nhưng lại không dám.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có một lựa chọn là phải học.
Thời điểm thực sự học được rồi, Từ Toa phát hiện, bơi lội cũng không quá khó, là cách dạy của anh trai cô có vấn đề.
"Tới, lại bơi thêm một lần nữa." tay của Thẩm Thành để ở dưới bụng Từ Toa, tạo cho Từ Toa có cảm giác cực kỳ an toàn.
Mặt Từ Toa ngụp lặn, tay chân hoạt động, quạt quạt ở trên mặt nước trong xanh, tư thế.....Cực kỳ giống con ếch xanh.
Ánh mắt thâm thúy của Thẩm Thành hiện ra ý cười nồng đậm, nhưng phải nhịn không được cười ra.
Anh ho khụ một tiếng, chậm rãi sửa đúng tư thế cho Từ Toa, cũng mang theo cô sang khu vực nước sâu, trong quá trình này, còn đem tay chính mình đang để ở dưới bụng nhỏ Từ Toa dời đi.
Mặc dù Từ Toa rất hứng khởi nhưng hoàn toàn không thể hiện lên nét mặt.
Thời điểm bị Thẩm Thành mang về khu nước cạn, cô cao hứng mà ở trong nước thình thịch: "Ông chủ, em biết rồi! Thì ra bơi lội lại đơn giản như vậy."
"Nhìn thấy thang dây bên kia không?" Tay Thẩm Thành chỉ một phương hướng, "Chính em tự bơi qua đó đi, rồi vòng lại trở về, coi như là anh thu lại thành quả đã dạy học."
Cái thang dây kia ở khu vực nước sâu, cách khu nước cạn cũng không tính là rất xa, Từ Toa ở trong lòng đánh giá một chút, cảm thấy cũng được.
Cô hít một hơi thật sâu, cả cơ thể ngụp lặn trong nước, giống như con rái cá mà bơi qua đó, sau lại bơi trở về, đứng ở trước mặt Thẩm Thành nói: "Thế nào hả ông chủ?"
Nụ cười cô rất đẹp rất tươi, trên mặt cùng lông mi dính đầy bọt nước.
Thẩm Thành nhìn cô một cái, nói: "Rất tốt."
Nói xong, cơ thể anh trầm mình vào trong nước, từng chút một bơi tới khu vực nước sâu, trong phút chốc đã bơi tới đối diện, ngồi ở trên cầu thang mà nói với Từ Toa: "Anh thấy hình như em có chút bất mãn đối với ông chủ, hiện tại cho em cơ hội xả ra bất mãn, bơi tới đây, anh tùy em xử trí."
Bầu không khí giữa hai người yên lặng như đang cân nhắc, anh lại nói: "Từ tài vụ, em dám không?"
Như thế nào lại không dám?
Như thế nào lại không dám?
Từ Toa cảm thấy khoảng cách này hoàn toàn không thành vấn đề, ông chủ có thể không cần phải dùng phép khích tướng được không?
Bất quá nhớ lại lời nói ban nãy của anh, vừa rồi biểu hiện bất mãn của cô đối với anh rõ ràng đến như vậy sao?
Hiện tại ngẫm lại, Từ Toa còn có chút ngượng ngùng, ông chủ cô tốt đến như vậy sao, còn cho cô cơ hội để xõa cảm xúc nữa chứ.
Tuy rằng Từ Toa cảm thấy cảm xúc chính mình không cần xõa, bởi vì cái loại cảm xúc hơi chút bất mãn này ở thời điểm cô học bơi đã tiêu tan đi rồi, nhưng là! Cô còn có thể tiết cái khác a!
Trong lòng nghĩ đến muốn quy tắc ngầm với ông chủ một lần, Từ Toa dứt khoát lướt qua khu nước cạn, chậm rãi thâm nhập vào khu nước sâu.
Khoảng cách cách Thẩm Thành ngày càng gần, cô lại có chút kiệt sức, rõ ràng là vừa rồi anh mới vèo một cái đã qua tới đó, sao đến cô lại khó khăn đến như vậy?
Từ Toa có chút luống luống, sau đó cô liền nhìn đến Thẩm Thành đang ở đối diện đứng lên, đem quần bơi cởi xuống, ném lên trên bờ.
Sau đó lại ngồi trở lại tiếp tục nhìn cô, nửa người dưới được bao phủ dưới nước, lộ ra căn côn ŧɦịŧ no đủ cùng với khuôn ngực màu đồng.
Này còn không phải là dụ hoặc nhất sao, anh còn bày ra bộ dạng đùa bỡn, một tay sau đặt lại trên bờ: "Tiểu cô nương, cơ hội chỉ có một lần, em xác định là muốn bỏ qua sao?"
Oa thật cmn chứ.
Cái kia là rất cần thiết không thể bỏ qua được a!!!
Cô bị anh quyến rũ đến thiếu chút nữa là chảy máu mũi, đôi mắt cô vẫn lấp lánh hướng về phía trước mà bơi.
Thẩm Thành nhìn Từ Toa đang liều mạng hướng chính mình mà bơi tới, cong cong môi, sắc nữ nhân.
Thông qua mấy lần nói chuyện phiếm này nọ, anh dần dần thăm dò ý tưởng Từ Toa, sau đó phát hiện, từ sau lần đó Từ Toa nɠɵạı ŧìиɦ, thì tám chín phần mười là vì yêu thích anh, chứ không phải là do chồng mình nɠɵạı ŧìиɦ mà muốn trả thù anh với chồng của cô.
Ý tưởng này hiện lên, khiến cho Thẩm Thành cảm thấy có chút suиɠ sướиɠ.
Anh nhìn đến Từ Toa đã bơi tới đến trước mặt mình, hướng lên người anh mà ngồi, duỗi chân vào: "Từ tào vụ, nhớ rõ thủ hạ lưu tình."
"Không lưu tình." Từ Toa thở hồng hộc mà ôm lấy cô Thẩm Thành, ở trên cằm anh mà cắn nhẹ một cái, "Bích bách em bơi lội? Còn cự tuyệt không muốn quy tắc ngầm với em?"
"Không bích bách, không cự tuyệt, Từ tài vụ không cần oan uổng cho người tốt." Thẩm Thành nâng nâng cằm, lộ ra hầu kết nơi yết hầu.
Một tay anh còn để trên bờ, một tay ôm lấy eo Từ Toa, đem côn ŧɦịŧ sưng to giữa háng mình cọ sát nơi tiểu huyệt Từ Toa, tiểu huyệt bị một cây đồ vật cứng rắn nóng như lửa đốt ma sát, Từ Toa lập tức rêи ɾỉ một tiếng, thân mình mềm nhũng dựa vào trong khuôn ngực rộng lớn của Thầm Thành.