Những điểm khả nghi trong lòng Thẩm Thành dần dần tụ lại thành cụm, Từ Toa cũng sợ tới mức không dám thở mạnh ra hơi.
Kỳ thật trước đó, cô cũng dự đoán được chính mình sẽ không dấu diếm được bao lâu, chỉ là không nghĩ tới Thẩm Thành lại mẫn cảm như vậy, vừa mới bắt đầu liền đặt ra nghi vấn.
Thừa dịp Thẩm Thành còn chưa có phản ứng lại, Từ Toa mạnh mẽ bẻ cánh mông chính mình ra, trọng lượng cơ thể đột nhiên dồn xuống.
Đôi mắt cô tức khắc có chút ươn ướt.
Không biết có phải do hoàn toàn đem côn ŧɦịŧ Thẩm Thành cắn nuốt vào hay không, nhưng qυყ đầυ béo tốt của anh đã chọc tới điểm mẫn cảm bên trong huyệt đạo của cô, lớp thịt non trong huyệt thịt không ngừng liếʍ ʍúŧ côn ŧɦịŧ dụ hoặc của anh, đem ƈôи ŧɦịŧ anh hút đến sảng khoái, đồng thời cũng khiến cô rất thoải mái.
Nɠɵạı ŧìиɦ lại mang đến tinh thần thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ, thêm ở phía sau cô lại là một người đàn ông đã quan hệ với người cùng giới quá lâu, cô bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến nỗi ướt nhẹp, hoàn toàn phóng túng.
Hoàn toàn không thể khống chế được hành động của chính mình, chỉ nghĩ đến trước sau bờ mông mình, đang ăn nuốt gậy sắt nóng hầm hập của Thẩm Thành.
Trong bóng đêm, đôi mắt Thẩm Thành ám trầm (u ám+ trầm trầm) xuống, đã ý thức được người này không phải Ngụy Kim, Ngụy Kim tuyệt đối sẽ không nhiệt tình như vậy.
Khi Ngụy Kim gọi điện cho anh, nói muốn chơi nhưng có chút không giống ngày thường, vừa đến Ngụy Kim đã giúp anh khẩu giao, tuy rằng là ngoài ý muốn anh, nhưng anh lại cho rằng Ngụy Kim muốn phản công lại chính mình mà sử dụng kỹ xảo, yên tâm mà hưởng thụ.
Nhưng hiển nhiên, suy đoán của anh hoàn toàn sai lầm.
Gương mặt Thẩm Thành trầm trầm hai tay xoay xoay, sợi dây đang buộc chặt anh liền rớt xuống.
Hai bàn tay anh được giải phóng, để nơi kiện eo của người trước mắt, thật nhỏ nhắn mềm mại, không giống của đàn ông.
Tay Thẩm Thành hướng lên trên, cầm lấy bả vai nhỏ xinh của Từ Toa, Từ Toa đang đứng trố mắt nhìn anh trong chốc lát bị anh xoay chuyển theo nửa vòng tròn, hung hăng áp lên trên cánh cửa lạnh như băng.
Giây tiếp theo, một bàn tay to lớn nóng rực từ phía sau vòng lên phía trước, để ở cần cổ tinh tế yếu ớt của cô.
Thôi xong rồi.
Từ Toa trước nay chưa từng cảm giác được sự chết lại cách mình gần đến như vậy, cơ thể Thẩm Thành gần sát cô, nói ra một câu mang sát khí đằng đằng, cả người cô sợ hãi như muốn khuỵu xuống.
Anh nói: "Người phụ nữ này, có biết người tính kế tôi sẽ có hậu quả như thế nào không?"
Vừa nói xong, lòng bàn tay đang bóp cổ cô buộc chặt lại.
Thẩm Thành kỳ thật không dễ nổi giận, nhưng lần này là anh thực sự nổi giận.
Lần trước bị người ta tính kế, ly rượu kia là bị bỏ thuốc.
Nhờ vậy anh mới biết Ngụy Kim, tâm tình không đến mức gọi là quá tức giận, đối với đám người kia dám can đảm mà tính kế người của anh liền võng khai một mặt*.
*Võng khai một mặt (võng khai nhất diện): thành ngữ này được dùng để chỉ lòng thương xót, khoan hồng độ lượng của một người, bằng việc giúp người phạm lỗi có một lối thoát hoặc cho phép họ có một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm của mình.
Nhưng Từ Toa thì không có cái đặc quyền này.
Động tác trong tay Thẩm Thành không chút lưu tình, Từ Toa cảm giác không khí càng ngày càng loãng đi, hô hấp thêm khó khăn, yết hầu vừa ngứa lại vừa đau, xem ra sẽ không kiên trì được bao lâu nữa rồi.
Sắc mặt cô chuyển sang màu đỏ tía, cô nâng tay lên như đang muốn bẻ cổ tay anh, người đàn ông đột nhiên buông lỏng tay ra.
"Khụ khụ......" Hô hấp Từ Toa liên hồi thở hổn hển, tiếp theo không ngừng ho khan, như là muốn đem phổi ho ho cho ra ngoài.
Thẩm Thành đem công tắc đèn bật lên, đèn trong phòng trong nháy mắt sáng lên.
Người phụ nữ trước mắt một tay đang đỡ ván cửa, một tay vỗ vỗ l*иg ngực ho khan.
Trải qua biến cố lần này, tiểu huyệt còn đang ngậm chặt lấy côn ŧɦịŧ anh, ngậm đến gắt gao, như rất muốn đem ƈôи ŧɦịŧ anh bấm gãy đi vậy.
Du͙ƈ vọиɠ anh rất mãnh liệt, đại đa số thời gian Ngụy Kim đều không thể thỏa mãn Thẩm Thành được, bởi vì cậu ta nhiều khi lại không tình nguyện, luôn là không thể nào mà hoàn hảo phối hợp với anh được.
Người phụ nữ này đột nhiên xuất hiện, lại bò lên trên giường anh, tiểu huyệt so với Ngụy Kim không tình nguyện thì đáng yêu hơn nhiều.
Từ Toa ho khụ khụ cả nửa ngày, cảm giác chính mình như sống lại, lập tức nói: "Thực xin lỗi, tôi lập tức đi liền."
Thẩm Thành cái gì chứ, cô không muốn suy nghĩ tới nữa.
Ô ô ô.
Ông chủ đây như là đại ma đầu gϊếŧ người không chớp mắt vậy, vừa rồi thiếu chút nữa cô tưởng là cô sẽ chết chứ!
Từ Toa đối với Thẩm Thành còn sợ hãi, dịch dịch người dựa vào tấm ván cửa bên cạnh, muốn đem huyệt đạo chính mình nhổ ra côn ŧɦịŧ của anh.
Lại bị một bàn tay người từ sau eo bắt lấy: "Định đi đâu? Ăn tôi, dùng tôi rồi, còn muốn bỏ chạy sao?"
Từ Toa khóc lóc thảm thiết: "Ông chủ....Ô ô....Tôi không dám nữa! Xin anh đừng gϊếŧ tôi, tôi đảm bảo sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa, hoàn toàn biến mất luôn...."
Cổ cô còn đau, cô vừa khóc thì nó lại càng đau hơn.
Ông chủ như phát rồ nắm cằm cô, đem mặt cô mạnh mẽ bẻ qua.
Từ Toa tức khắc lưu lại hai giọt nước mắt nơi khóe mi.
Người khóc lóc ở trước mặt Thầm Thành không ít, nam nữ già trẻ đều có, bất quá chỉ là phạm vào sai lầm nhỏ nhoi, anh đều tha thứ hết.
Việc Từ Toa làm với anh cũng là phạm sai lầm, nhưng......Thẩm Thành nhìn cô: "Khóc cái gì, ai nói muốn gϊếŧ cô chứ!"
Anh đã nhận ra Từ Toa.
Đêm đó đã gặp mặt một lần, Từ Toa ở trong lòng anh còn lưu lại chút ấn tượng, ngoại trừ người nhà thì Từ Toa là người phụ nữ ở ngoài mà anh tiếp xúc lâu nhất.
Ở trong mắt anh, Từ Toa trừ bỏ có chút xinh đẹp, thì còn nhát gan nữa.
Nhưng hôm nay, Từ Toa khiến cho nhận thức của anh hoàn toàn đảo lộn.
Từ Toa sợ hãi rụt rè không phân rõ lời anh nói là thật hay giả, đương nhiên là không phân rõ ra được, nhưng cô vẫn còn tỉnh táo mà giơ tay lau lau đi nước mắt trên mặt mình.
Vừa lau mà nước mắt lại vừa chảy xuống nữa, người đàn ông trước mắt thấy phiền lòng, răng rắc một tiếng trong lòng....
Nước mắt nhất định cô lau phải thiệt khô.
Hai tay Từ Toa đều nâng lên, hai bàn tay lau lau ma sát trên gương mặt chính mình.
Ánh mắt Thẩm Thành dừng ở người cô đáng giá, cơ thể phụ nữ so với đàn ông đương nhiên là rất khác biệt, da thịt thì mềm mại trắng hồng hơn, cấu tạo bên trong cũng khác nhau.
Bờ mông Thẩm Thành hoạt động, ƈôи ŧɦịŧ nóng bỏng thô tráng liền từ bên trong huyệt đạo Từ Toa chậm rãi di động.
Thật thoải mái.
Thẩm Thành nheo nheo mắt.
Từ Toa cũng thoải mái.
Cơ thể cô thật thần kỳ, vừa có thể cất chứa Ngụy Kim, vừa có thể cất chứa Thẩm Thành.
Hai người đàn ông, cho cô cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Đối với Thẩm Thành, cô có chút sợ hãi, nhưng cũng không thể phủ nhận, anh vừa động là có thể khiến cô mềm nhũng thành một bãi nước.
Côn ŧɦịŧ của Thẩm Thành.
Từ Toa cảm thụ được độ nóng hầm hập của ƈôи ŧɦịŧ bên trong huyệt thịt của mình, cô cắn môi một cái, biểu cảm vừa rồi của Thẩm Thành là biểu hiện anh thật sự hết tức giận rồi sao?
Mà mặc kệ anh có hết tức giận hay không, cô đều phải kẹp chặt anh ta cho hết giận mới được.
Du͙ƈ vọиɠ trong người cô bỗng trở nên phi thường mãnh liệt, hai tay Từ Toa đỡ cánh cửa phía sau, dâʍ ŧɦủy̠ từ trong huyệt động chảy theo rãnh mông cô xuống, lớp nộn thịt bên trong kẹp chặt gắt gao ƈôи ŧɦịŧ của Thẩm Thành, cắm vào rồi lại rút ra, ma sát giữa tường thịt với côn ŧɦịŧ tạo ra kɦoáı ƈảʍ cực hạn, hai người đều thoải mái mà hưởng thụ.
Mà Từ Toa, cũng cảm nhận được căn côn ŧɦịŧ bên trong đang khuấy đảo lớp thịt non của cô mang đến cho cô biết bao nhiêu kɦoáı ƈảʍ.
Thật lớn.
Từ Toa cắn cắn môi, tiểu huyệt cực kỳ ướŧ áŧ, bị căn côn ŧɦịŧ cường tráng thô to không ngừng nghiền áp, càng chảy ra dâʍ ŧɦủy̠ nhiều hơn.
Cảm nhận được bàn tay to lớn nóng cháy nắm lấy một bên mông mình véo một cái, Từ Toa bị kích động mà kêu lên một tiếng.
Nói không nên vì cái gì chứ, cô chính là rất thích Thẩm Thành đυ.ng chạm vào mình.
Người phụ nữ này đã hoàn toàn quên đi vụ bị véo khi nãy, trong lòng ngay bây giờ chỉ có người đàn ông ở phía sau thôi.
Thẩm Thành bẻ hai cánh mông mềm mại của cô ra, cúc hoa thật trắng nõn, tiểu huyệt cũng hồng nhạt.
Anh lui lui gậy thịt về sau, gậy gộc của anh ướt nhẹp, cảm giác như là lau đi vài lớp dâʍ ŧɦủy̠ thì sẽ lộ ra tinh lượng thủy quang* (ai biết cmt nha).
Người phụ nữ trước mắt, vừa nhiệt tình lại vừa dâʍ đãиɠ thấy anh lui về phía sau, huyệt thịt lập tức thò qua, đem nửa cây gậy thịt lại nuốt vào.
Tiểu huyệt cô giống như một cái hang động, hoàn toàn có thể cất chứa được anh.
Thẩm Thành thở nhẹ một tiếng, bụng dưới nóng lên, cảm giác gậy thịt anh càng ngày càng phình to ra.
Eo thon của anh động một cái, qυყ đầυ đầy đặn đột nhiên cắm thẳng vào đến miệng đáy huyệŧ Từ Toa, đột nhiên lại hít thở không thông, máu huyết trong cơ thể anh như muốn bùm nổ.
Bàn tay to lớn tàn nhẫn xoa xoa hai cánh mông, lại một lần nữa đâm thẳng vào, nhìn côn ŧɦịŧ chính mình hoàn toàn đi vào trong huyệt đạo Từ Toa, cổ họng anh lăn lăn: "Tên gọi là gì?"
"Từ......A a a a......" Từ Toa bị anh đâm cho trợn lòng trắng mắt lên, anh quá dài, cho dù cô thường xuyên có bị Ngụy Kim đâm vào, cô nhất thời vẫn thích ứng được, nhưng với chiều dài của Thẩm Thành, mỗi lần anh tiến vào, cô đều có cảm giác bị anh đâm xuyên qua vậy.
"Từ cái gì?" Tay Thẩm Thành từ phía sau vòng lên trước ngực Từ Toa, sờ sờ một bên vυ' cô, rất non mềm, cực kỳ trắng nõn, lại còn rất lớn nữa, một tay anh cũng không thể nắm hết được, thực sự so với đàn ông thì khác nhau một trời một vực.
Anh rất thích.
Cũng rất thích tiếng rên của cô, thực phóng đãng, phóng túng.
Vừa nghe liền biết cô bị đâm rất thoải mái.
Thực là một người phụ nữ dâʍ đãиɠ.
Bàn tay to lớn của anh lần tới bên trên eo cô, mấy ngón tay hung hăng kẹp lấy đầṳ ѵú đang dựng đứng của cô, thời điểm hông anh va chạm về phía trước, hình dạng cơ bụng kề sát bụng áo sơ mi hiển nhiên lộ ra.