Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi

Chương 6: Ai dạy em?

Nghe vậy, biểu tình trên mặt Long Đình Dạ khẽ giật mình.

Một giây sau, anh bỗng buông cô ra, từ trên giường đứng dậy. Ánh mắt anh dịch chuyển khỏi quần áo không chỉnh tề trên người cô, xoay người quay lưng lại với cô.

Thời Duy Hạ ngẩng đầu nhìn thân hình người đàn ông cao lớn mà thon dài, trong lòng lại tràn đầy cảm kích. Vô cùng cảm tạ ông trời, cho cô cơ hội này để làm lại tất cả!

"Ai dạy em?" Thanh âm chất vấn trầm ổn lạnh lẽo của người đàn ông đột nhiên vang lên.

Cô không thích anh đυ.ng vào cô, cô mười tám tuổi liền bị anh định là vị hôn thê, đồng thời vào ở nơi này. Cũng là một năm kia, sau một lần cô chọc giận anh, anh đặt cô ở trên tường phòng tắm mà hôn. Cô nhốt mình trong phòng tắm một buổi tối, đồng thời khóc rất lớn tiếng, mắng anh là biếи ŧɦái cướp đi nụ hôn đầu của cô.

Nhưng bây giờ, cô lại biết lợi dụng bản thân, để lấy lòng anh, để anh nguôi giận!

Nghe thanh âm của anh, Thời Duy Hạ mới hơi thở dài một hơi. Nghe trong giọng nói của anh đã không có bao nhiêu tức giận.

"Xem phim học được." Cô hếch môi lên, tùy tiện tìm cái cớ.

Mặc dù cô hiện tại mới hai mươi tuổi, nhưng linh hồn của cô lại mang theo hai mươi sáu năm ký ức đã trải qua. Những cái khác không học được, nhưng trong cuộc sống hôn nhân sáu năm qua cô vẫn luôn muốn gϊếŧ chết anh, cô rất rõ ràng tính khí kỳ quái của anh, ít nhiều cũng hiểu được phải thuận theo để làm dịu tính khí của anh.

Nghe cô nói, anh không khỏi lần nữa nhăn mày. Ghé mắt, nhìn lướt qua sau lưng cô gái trên giường một chút, có chút không vui ra lệnh.

"Về sau bớt xem mấy cái phim rác rưởi đi!"

Những thứ bậy ba bên ngoài kia, không thích hợp với cô.

"Ồ.." Nghe anh nói như vậy, Thời Duy Hạ cũng không dám phản bác gì nữa, liền ngoan ngoãn đáp ứng.

Thấy cô bỗng nhiên trở nên ngoan ngoãn, Long Đình Dạ ngược lại có chút ngạc nhiên, trong lòng giống như có cái gì đó lướt nhẹ qua..

Không nói thêm gì nữa, anh xoay người đi, nhanh chân đi ra khỏi phòng.

Thấy anh rời đi, Thời Duy Hạ thở dài một hơi.

Cũng có chút không hiểu, trước kia cô hận anh, anh giam giữ cô, cô cho là anh muốn mà không được nên biếи ŧɦái.

Nhưng bây giờ.. cô chủ động với anh, anh ngược lại giống như không có nhiều hứng thú với cô?

Trong này, chẳng lẽ là xảy ra vấn đề gì rồi?

Nghĩ đến đây, Thời Duy Hạ không khỏi đưa tay gãi gãi tóc dài có chút rối bù, phút chốc mờ mịt.

Không nên a..

Màn cửa kiểu dáng Châu Âu bị thổi ra, một trận gió lùa vào. Thời Duy Hạ bị lạnh rụt rụt thân thể, nhìn thoáng qua cảnh tượng ngoài cửa sổ, mới phát hiện sắc trời đã tối.

Cô không khỏi sửng sốt, chợt nhớ tới.. mười giờ tối hôm nay, chính là thời gian anh trai cô xảy ra chuyện.

Năm mười bốn tuổi đó, lúc nhà tan cửa nát, cha mẹ đều mất, anh trai là thân nhân duy nhất của cô.

Nhưng vào năm cô hai mươi tuổi này, anh trai lại bị người có ý định mưu sát, phá hư phanh xe, dẫn đến xe mất khống chế đâm vào trong nước.

Chuyện này đối với cô năm đó đả kích không nhỏ, cho tới bây giờ, khi cô nhớ tới chuyện này, trong lòng vẫn rất khó chịu.

Thời Duy Hạ quay đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tủ đầu giường, bây giờ là tám giờ..

Như vậy nói cách khác, hiện tại anh trai cô còn chưa xảy ra chuyện.. Có lẽ, cô còn có thể đi ngăn cản mọi chuyện phát sinh.

Nghĩ tới đây, lòng Thời Duy Hạ bỗng trở nên khẩn trương. Không dám lãng phí thời gian nữa, liền từ trên giường đứng dậy, chui vào phòng giữ quần áo, tùy tiện tìm bộ váy liền áo mặc lên. Sau đó ra phòng ngủ, hướng phía dưới lầu nhanh chóng đi đến.

Mới vừa vặn xuống lầu, muốn đi ra cửa lớn, liền bị bảo tiêu ngoài cổng ngăn lại.