Nắm giữ Omega yêu thích của mình trong tay, quyền sở hữu của Alpha đạt đến đỉnh điểm, trục xuất tất cả những người hoặc vật cản trở gần đó ra khỏi phạm vi bảo vệ của mình .
Ngay khi quả bóng rời đi, Lý Diệu đã tập trung toàn bộ sự chú ý vào Lâm Hân .
Đặt đứa nhỏ đã được lau chùi sạch sẽ lên giường, nhìn cậu rời đi vòng tay của mình cuộn thành một đoàn nhỏ, Lý Diệu có chút thất thần .
Chiếc áo sơ mi đã thấm đẫm chất lỏng sửa chữa, mặc trên người không được thoải mái cho lắm, anh cụp mắt xuống ung dung thư thả cởi cúc áo .
Lâm Hân đang khó chịu, cổ họng khô và khát, nằm trên giường một mình, khó chịu nhưng không ai để ý đến, buồn bực nắm chặt chăn bông, cuộn tròn thành một đoàn, ủy khuất khóc nức nở.
"Ô ...ô ... huấn luyện viên ..."
Thiếu niên thút thít như một chú mèo con, hai má ửng hồng vì nóng, mái tóc đen nửa ướt quấn quanh cổ, tương phản rõ rệt với làn da trắng ngần.
Lý Diệu cởi dây buộc tóc, một đầu tóc bạc tản ra, quỳ ở trên giường , nắm tay thiếu niên, cúi người cúi đầu, khàn giọng hỏi: "Tiểu Hân , em có nghe thấy tôi nói không ? ”
Lâm Hân run lên đôi mi ướt đẫm, gật đầu trong tiềm thức, ngửi thấy mùi pheromone linh sam của huấn luyện viên , không thể chờ đợi để lao vào vòng tay của anh .
" Ô ... đừng rời bỏ em ..." Cậu giống như một đứa trẻ bám riết, giữ lấy người mình thích mà không muốn buông. " Huấn luyện viên ... em khó chịu ..."
Lý Diệu gắt gao ôm thiếu niên trong tay.
Tiểu Omega đã bước vào giai đoạn tỏa nhiệt , được Alpha yêu thích ôm ấp, vô cùng chủ động.
Lâm Hân dùng cả tay chân , ôm chặt người đàn ông giống như một con gấu túi, khuôn mặt nhỏ mềm mại dựa vào vai kề vào cổ anh dùng sức cọ , đôi môi mềm mại của mình lướt qua cổ đối phương, ngay lập tức mở miệng như một con thú nhỏ theo bản năng mở miệng cắи ʍút̼ mấy cái.
“Ha ~” Lý Diệu bị hàm răng nhỏ của đứa trẻ này làm cho ngứa ngáy , khẽ cười thành tiếng .
"Ô ..." Nhìn thấy người đàn ông không để ý mình, Lâm Hân lại bắt đầu khóc, lần này còn khóc to hơn trước.
Đôi mắt ngấn lệ mơ hồ, đáng thương.
Nếu như Lý Diệu không an ủi cậu , vật nhỏ đang ôm trong lòng sẽ khóc lớn cho anh xem.
Điều này hoàn toàn khác với vẻ ngoài điềm đạm thường ngày của đứa nhỏ , có phải vì biết ai đang ôm mình nên đứa nhỏ mới có những hành động thoải mái làm nũng như vậy?
Thực sự là quá chọc người yêu thích .
Lâm Hân biết rõ chính mình đang khóc.
Cậu xấu hổ, sao có thể khóc đến không có tiền đồ như vậy?
Thế nhưng , sự khó chịu trong giai đoạn tỏa nhiệt đã làm tan biến hết lý trí của cậu, nhất là khi người cậu thích ở bên, bộc lộ tâm trạng của mình thoải mái chứ không còn hoảng loạn và bất lực như hai lần trước.
Lý Diệu ôm chặt cậu bé và hôn lên đôi mắt ngấn lệ của cậu.
"Em có biết tôi là ai không? Hả?"
Lâm Hân chớp mắt, ngăn nước mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mỹ đang ở gần trong tầm tay.
“Là huấn luyện viên .”Cậu không nhận lầm , cũng sẽ không thể nhận lầm đâu.
Lý Diệu nhếch miệng hỏi: “Huấn luyện viên nào?"
Một tia bối rối lóe lên trong đôi mắt to của Lâm Hân .Huấn luyện viên chính là huấn luyện viên, còn có thể là huấn luyện viên nào?
“Nghĩ kỹ xem, tôi là ai?” Lý Diệu không vội, lấy lòng bàn tay rộng rãi nhẹ nhàng chạm vào lưng mèo con, hết lần này đến lần khác, mèo con đã sớm được an ủi, phát ra tiếng nũng nịu thoải mái.
Lâm Hân vô thức nắm lấy mái tóc bạch kim của người đàn ông treo trên ngực mình, rất nghiêm túc nói: “Diệu , Lý Diệu , anh là Lý Nghiêu!”
“Đúng vậy, tôi là Lý Diệu .” Người đàn ông hôn cậu một cái khen thưởng , nói tiếp ," Không phải là huấn luyện viên nào , là bạn trai, là bạn đời tương lai, Alpha của em ! Có nhớ không? "
" Nhớ ... Nhớ ... "Mặc dù Lâm Hân đang trong giai đoạn phát sốt, người trở nên khóc lóc làm nũng, nhưng não cũng không tệ.
Bất cứ khi nào một người đàn ông nói về danh phận , trái tim của cậu sẽ tăng tốc. Khi người đàn ông nói xong, nhịp tim của cậu trở nên chậm hơn, nhưng mỗi nhịp đều rất mạnh mẽ, giống như một cái trống.
Không thể kiềm chế được nữa, cậu chồm tới tìm môi người đàn ông hôn vào.
Những cái hôn trẻ con của thiếu niên không thể làm thỏa mãn trong lòng người đàn ông .
Hơi thở mạnh mẽ thuộc về Alpha khóa chặt Omega, giây tiếp theo, nụ hôn của người đàn ông rơi xuống.
Lý Diệu là ngậm lấy hai phiến môi của Lâm Hân , kiên nhẫn liếʍ hôn một chút, làm cho môi Lâm Hân trở nên ướŧ áŧ đỏ mọng , lúc này mới dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua kẽ môi, cạy mở khớp hàm, chậm rãi xâm nhập vào trong miệng cậu.
Lâm Hân có chút mơ màng chậm rãi đáp lại.
Đầu lưỡi của Lý Diệu tựa như an ủi, chậm rãi lướt qua niêm mạc trong khoang miệng cậu, Lâm Hân rõ ràng có thể cảm nhận được chút tê dại khi đầu lưỡi lướt qua niêm mạc, đầu lưỡi cậu được anh dẫn dắt cuốn lấy duyệt mυ'ŧ ,nước bọt của hai người như hòa quyện cùng nhau ,kɧoáı ©ảʍ truyền lên não làm cậu tê dại , tim cũng nhảy lên mạnh mẽ cả thân thể đã nóng lại càng nóng hơn.
Nụ hôn cưng chiều cùng ôn nhu yêu thương cậu đến vô hạn .
Khi nụ hôn chấm dứt hai đôi môi tách rời nhau , cậu buộc lấy hơi hít vào.
Lý Diệu nhìn đứa nhỏ đang thở dốc trong lòng mình , hôn lên trán đứa nhỏ, bàn tay đang ôm đứa nhỏ luồn vào phía dưới nắm lấy dương v*t nhỏ của cậu trong lòng bàn tay , nhẹ nhàng tuốt vài cái.