Tuyệt Đối Thuần Phục

Chương 27: Ly hôn, không có khả năng

Luật sư ngồi bên cạnh Thẩm Từ rốt cục mở miệng, lấy ra tài liệu đã chuẩn bị sẵn đặt ở trước bàn, nhìn người phụ nữ khóc lóc đối diện, nghiêm túc mở miệng nói.

"Thẩm tiên sinh đối với Thi tiểu thư có bao nhiêu ân ái yêu đương tôi đương nhiên là nói không nên lời, nhưng dựa vào hình ảnh vừa rồi trên TV phát sóng, hẳn là cũng không phải như ngài nói, hơn nữa, Thẩm tiên sinh đối với nhà Thi tiểu thư đã làm rất nhiều, tôi nghĩ những thứ này đủ để chứng minh Thẩm tiên sinh không có khả năng bạo lực với Thi tiểu thư."

Anh ta lấy ra mấy phần chứng cứ trên bàn, bao gồm cả việc Thi Thanh Thư nhờ Thẩm Từ hỗ trợ giải quyết chuyện của đội thi công cách đây không lâu, cùng với việc đầu tư rất nhiều tiền bạc cùng thời gian.

Thậm chí từ ba năm trước hắn đã bắt đầu cùng Thi Thanh Thư, duy trì quan hệ hợp tác trong công việc, cùng Thi Thanh Thư chia cổ phần lợi ích, càng đem một phần cổ phiếu của mình chia đều đưa vào trong đó, ba năm qua hắn đã cho ba cô rất nhiều tiền trợ giúp.

Cũng chính là vì sao Thi Thanh Thư lại từ một đội trưởng xây dựng nho nhỏ, đến bây giờ lại trở thành quản lý các chi nhánh của đội thi công.

Những Thi Tri Ôn toàn bộ đều không biết.

Nếu như không phải chứng cứ trước mặt, một chữ cô cũng không tin, ba cô lại được hắn giúp đỡ nhiều như vậy.

"Không có khả năng..." Cô lẩm bẩm.

Luật sư Lâm bảo cô đọc xong tất cả tài liệu, nhìn vào mắt cô, nghiêm túc nói.

"Không có gì là không có khả năng Thi tiểu thư, cô có thể không biết chồng cô quá nhiều, tôi nghĩ cô càng không nên làm ra hành động như hiện tại, vậy mà lấy hình thức tội danh bạo lực gia đình, kiện ngài ấy ra tòa, nói thật, tôi cũng cảm thấy thay Thẩm tiên sinh rất hàn tâm."

"Không..."

Cô tràn đầy nước mắt liều mạng lắc đầu, hai mắt đỏ bừng trừng người đàn ông ngồi đối diện, thanh âm nghẹn ngào đến lợi hại.

"Anh ta căn bản không phải như vậy! Anh ta rõ ràng sẽ dùng thắt lưng để quất tôi, ấn tôi ở trên sô pha hoặc trên giường đánh tôi, rõ ràng một tháng trước anh ta mới đánh tôi, anh dựa vào cái gì mà nói anh ta chưa từng đánh tôi! "

Thẩm Từ không lên tiếng, luật sư Lâm hỏi, "Vậy Thi tiểu thư ngài có chứng cớ không? Xin hỏi có chứng minh Thẩm tiên sinh đã đánh ngài không? Hay là, có người khác ở đấy? "

Thi Tri Ôn đột nhiên mở to hai mắt nghĩ, "Có... Có! Quản gia cùng Lâm Tẩu đều thấy được, bọn họ cũng nghe được, tôi có thể để cho bọn họ tới giúp tôi làm chứng! "

Đột nhiên, Lục Ni Quốc nắm lấy cánh tay cô, khí lực có chút lớn, tựa hồ là đang cảnh cáo cô.

Đã sắp nhảy vào trong cạm bẫy của luật sư trước mặt rồi.

Thẩm Từ nhìn tay anh, tức giận trên lông mày trong nháy mắt bộc phát ra.

Bồi thẩm đoàn hỏi lại: "Nguyên đơn có đủ bằng chứng để bác bỏ không?"

Lục Ni Quốc ngẩng đầu nhìn lại, "Tôi xin hoãn phiên tòa 20 phút, trong vòng hai mươi phút tôi sẽ mang theo đủ chứng cứ".

Sau khi thảo luận tại tòa án, yêu cầu của anh đã được chấp thuận.

Lục Ni Quốc đưa cô ra ngoài tòa án, Thi Tri Ôn nắm lấy cánh tay anh, "Tôi cầu xin anh giúp tôi! Tôi muốn ly dị với anh ta, làm ơn, tôi không thể trở lại, tôi thực sự sẽ bị anh ta gϊếŧ! "

"Tôi biết, tôi hiện tại yêu cầu hoãn chính là đang giúp cô! "

Cô sợ hãi toàn thân run rẩy, nước mắt không khống chế được rơi xuống, "Anh giúp tôi như thế nào? Tôi phải đưa ra bằng chứng gì? Lâm, Lâm Tẩu cùng quản gia đều thấy được, tôi có thể để cho bọn họ đến..."

"Cô thật cảm thấy có thể được sao? " Hắn chính là cố ý nói như vậy, muốn cho cô gọi bọn họ tới, ai biết bọn họ có bị người đàn ông kia bị niêm phong miệng hay không, nói ra là nói cho những hợp nghị kia nghe, càng có khả năng nhân cơ hội từ phía sau cô đẩy người một phen, để cho bọn họ lại đây, cô càng không có khả năng ly hôn! "

"Vậy tôi, nên làm cái gì bây giờ? " Cô đã đặt tất cả hy vọng cuối cùng của mình vào anh.

Lục Ni Quốc xuyên qua khe cửa nhìn vào bên trong, mặc dù khe hở rất nhỏ, anh cũng có thể nhìn thấy người đàn ông bên trong nhìn chằm chằm vào bên ngoài.

Hô hấp khẩn trương của hắn đặc biệt phập phồng, bàn tay buông xuống một bên dần dần nắm thành nắm đấm.

Không chớp mắt, nói với cô, "Bây giờ, lắng nghe tôi, đi! Đi đâu cũng được, đừng để anh ta tìm thấy cô, cô cầm điện thoại di động này, hoặc bắt taxi đến nhà tôi, tôi nói với cô địa chỉ, bây giờ tôi chỉ có thể giúp cô giữ nửa giờ, phải đi càng xa càng tốt! Tôi sẽ liên lạc với cô trong nửa tiếng nữa. "

Cô cầm điện thoại di động, thậm chí thần trí còn có chút ngốc trệ, nghe anh lẩm bẩm địa chỉ nhà anh, sắc mặt cơ hồ tái nhợt.

"Anh muốn tôi đi... Nhưng tôi muốn ly dị, tôi muốn ly dị! "

"Không được! Nói thật cho cô biết, hiện tại trong tay tôi không có chứng cứ gì, thậm chí tôi in ra những bức ảnh trên người anh bị đánh, toàn bộ đều bị người ta lấy đi, usb cũng bị tráo đổi, ly hôn, không có khả năng, cô mau đi, đến nhà tôi, thoát khỏi kiếp nạn này, tôi có thể cam đoan cô nhất định có thể ly hôn, tin tưởng tôi lần này, nhất định phải tin tôi! "

"Không..."

Lục Ni Quốc cơ hồ là đẩy cô đi ra ngoài, "Đi! Ngay lập tức, nhanh lên, không có thời gian! Cô có muốn bị người đàn ông kia bắt lại rồi bị đánh bằng thắt lưng một lần nữa không? "

Nước mắt cô mãnh liệt tràn ra, đôi mắt đỏ bừng cơ hồ tê dại, bị anh đẩy ra khỏi cửa tòa án, nắm chặt đồ đạc trong tay, xoay người chạy ra ngoài.

Điện thoại di động trong túi rung động, Thẩm Từ nghe máy, truyền đến thanh âm quản gia.

"Tiên sinh, phu nhân lên một chiếc taxi, chạy về phía nam."

Nụ cười dữ tợn ẩn giấu ở khóe miệng hắn chậm rãi gợi lên.

"Rất tốt, đuổi theo."

"Được."