Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 21: Cường giả hung hãn

Sở Cửu Ca xách theo Sở San San luồn lách giữa rừng cây, khiến người khác không thể truy tìm tung tích.

"Cái gì? Tam tiểu thư bị người bắt đi rồi." Mấy trưởng lão ngưng hồn cảnh trở lại ngạc nhiên hỏi.

Sao trong chớp mắt mọi chuyện lại trở nên như vậy?

"Vâng!"

"Rốt cuộc là ai? Vì sao cứ nhất định bắt đi tam tiểu thư, người này thực lực nhất định rất mạnh." Gϊếŧ chết tam phẩm yêu thú chỉ trong chớp mắt một cách nhanh gọn lại với tốc độ khủng bố như thế, cho dù là bọn họ cũng chưa chắc có thể làm được.

"Tam tiểu thư rốt cuộc đắc tội với người gì?" Mấy trưởng lão ngưng hồn cảnh cảm thấy rất đau đầu.

Vị tiền bối đó chỉ bắt một mình tam tiểu thư mà không tổn thương đến những người khác, có thể thấy là tam tiểu thư đắc tội người nào đó, nếu không cũng không thể chỉ nhắm đến cô ấy.

"Đại tiểu thư, lần lịch luyện này phải ngưng lại rồi, trước tiên phải tìm ra tam tiểu thư đã, tam tiểu thư tuyệt đối không thể có chuyện gì được." Mấy vị trưởng lão nghiêm trọng nói.

Sở Cửu Ca nếu như gặp chuyện gì, họ quá lắm chỉ bị xử phạt, nhưng tam tiểu thư là nữ nhi của gia chủ, nếu như thật sự có chuyện ngoài ý muốn gì, gia chủ sao có thể tha cho bọn họ.

"Bang!" Sở Cửu Ca như ném giẻ rách ném Sở San San vào nhóm người xui xẻo trước đó.

"Biết người này là ai không? Tam tiểu thư của Sở gia, nếu như là cô ta chỉ thị các ngươi đối phó ta, ta nghĩ các người hẳn biết phải làm thế nào?" Giọng băng lạnh của Sở Cửu Ca truyền đến.

Lòng họ đột nhiên giật thót, vốn tưởng cửu tiểu thư rời khỏi, để cho họ tự sinh tự diệt, ở đây làm thịt cho yêu thú.

Không ngờ cô đi rồi quay lại, hơn nữa còn đem theo Sở gia tam tiểu thư.

Đều vì tiện nhân này, nói gì mà cửu tiểu thư chỉ có thực lực ngưng thể cảnh nhị trọng, anh em họ đối phó với cô dễ như trở bàn tay, thật là nhảm nhí.

Thực lực của cô ấy đúng là chỉ có ngưng thể cảnh nhị trọng, nhưng mà thủ đoạn quá quỷ dị đi, cho dù người của bọn họ tăng thêm gấp bội cũng không thể là đối thủ của cô.

Họ bị tiện nhân này hại thảm rồi, nay Sở San San kẻ chủ mưu này ở ngay trước mắt bọn họ, họ đã nghĩ ra vô số phương pháp báo thù cô.

Có khả năng nếu bọn họ báo thù cô ta làm cửu tiểu thư hài lòng, nói không chừng cửu tiểu thư sẽ tha cho bọn họ.

Vì vậy họ ngay lập tức vồ đến người Sở San san, "Roẹt!"

Sở Cửu Ca ôm theo Hắc Viêm nói: "Đi thôi!"

"Ngươi.. khà khà, ngươi không nán lại xem kịch vui sao?" Hắc Viêm nham hiểm cười nói.

"Người quá xấu, không có hứng thú!" Sở Cửu Ca chán ghét nói.

Trong khi cô vẫn chưa đi xa, một trận tiếng gào thét truyền đến, "Aaaaaaaa, các ngươi là người gì?"

"Tam tiểu thư, người sao nhanh như vậy đã quên đi chúng tôi rồi?" Bọn họ âm hiểm cười nói.

"Là.. Là các ngươi, các ngươi không đi đối phó Sở Cửu Ca, lại đối phó ta làm chi? Y phục của ta.. đem y phục trả cho ta.. ta lạnh.." Sở San San sợ hãi nói.

Cô toàn thân vô lực, phản kháng cũng vô ích.

Cho dù những người đàn ông này đã bị Sở Cửu Ca phế đi, đôi mắt không thấy đường, nhưng họ vẫn có vô số biện pháp hành hạ Sở San San sống không bằng chết.

Sau khi Sở Cửu Ca rời khỏi, đối với một phía nói: "Ra đây đi!"

Một đạo bóng đen xuất hiện, là người mà những phế vật ngưng hồn cảnh trước đó không thể so sánh được.

"Thuộc hạ Mặc Thất, tham kiến Vương phi."

Bản thân vậy mà bị Vương phi phát hiện, Mặc Thất cũng rất lấy làm kinh ngạc.

"Ngươi luôn ẩn mình rất tốt, nếu không phải khi nãy vô tình để lộ chút hơi thở, ta vốn không thể nào phát hiện ra ngươi." Sở Cửu Ca nói.

"Nếu như đã phát hiện ra ngươi, vậy thì ngươi giúp ta làm một việc. Về nhà báo cho mẫu thân ta, ta sẽ ở Thiên Tuyệt sâm lâm này một thời gian dài, sẽ không trở về cùng với đội ngũ của Sở gia, kêu người không cần lo lắng, khi đại hội tỷ thí của gia tộc bắt đầu sẽ trở về." Sở Cửu Ca đối với hắn nói.

"Nhưng chủ tử kêu thuộc hạ bảo vệ người." Mặc Thất nói.

"À! Không nghe theo mệnh lệnh của ta." Sở Cửu Ca nhíu mày nói.

Mặc Thất giật thót, Vương phi không phải đang nghĩ ra chiêu số âm hiểm nào đó để đối phó hắn chứ!

Hắn một đường đi theo Vương phi, bản thân vốn chứng kiến toàn bộ thủ đoạn của người.

"Thuộc hạ tuân lệnh!" Cuối cùng hắn cũng đành khuất phục.

Vương phi đã khế ước một yêu thú có thực lực ngưng hồn cảnh, tại Thiên Tuyệt sâm lâm này chắc sẽ không có nguy cơ gì.

Sở Cửu Ca nói: "Người giải quyết rồi, kẻ theo đuôi cũng bỏ đi rồi, tiếp theo quá trình lịch luyện một người chính thức bắt đầu."

Tại Thiên Tuyệt sâm lâm này, Sở Cửu Ca quen sử dụng linh lực để chiến đấu, lại làm quen với linh kỹ Sở gia mà mẫu thân trước đó đã dạy, còn ôn luyện thân pháp Lôi Hình Quyết trước đó nữa.

"Gầm! Gầm!"

Một trận hổ gầm truyền ra, lần này Sở Cửu Ca đυ.ng phải đối thủ nặng ký rồi, chọc phải một yêu thú cấp bốn.

Yêu thú cấp bốn so với yêu thú cấp ba tuy chỉ khác biệt có một cấp, nhưng mà trí tuệ cũng như thực lực là cách biệt một trời một vực.

Đối đầu với gia hỏa như vậy, đừng nói là gϊếŧ chết trong chớp mắt, cô bây giờ chỉ có nước bỏ chạy mà thôi.

Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, cô phải dùng toàn lực sử dụng Lôi Hình Quyết mới tránh khỏi vận mệnh bị nó xé toạc ra.

Vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng, cô đúng là có thể phát hiện ra được một số yếu hại chí mạng của nó.

Nhưng mà thực lực đối thủ quá mạnh, cô không tài nào ra tay được, chỉ có thể bỏ chạy.

"Soạt soạt soạt.." Phía sau có hổ truy đuổi, Sở Cửu Ca bị ép sử dụng hết toàn lực, nhờ vậy mà việc tu luyện Lôi Hình Quyết tiến bộ một cách thần tốc.

Mùi máu tanh!

Mùi máu tanh cực kỳ nồng, đây không phải là mùi vị máu của nhân loại, mà là máu của yêu thú.

Mùi náu này thật sự là quá nồng đi, khiến cho yêu thú Hổ vành cấp bốn truy đuổi phía sau cũng phải cảnh giác.

"Binh binh binh!"

Sở Cửu Ca nhìn thấy một người bị một đám yêu thú vây quanh công kích, những yêu thú này gồm có cấp năm, cấp sáu, cấp bảy. Chẳng lẽ những yêu thú nguy hiểm nhất của Thiên Tuyệt sâm lâm này đều tụ tập hết ở đây sao!

Vậy mà người bị vây quanh công kích kia, chỉ bằng tay không đấm nát một con lại một con yêu thú hung tàn.

Cô chỉ nhìn thấy một bóng đen vụt qua, con yêu thú truy đuổi cô cũng bi thảm rồi!

"Bang!"

"Gầm gầm gầm!" Những yêu thú đó lại lần nữa vồ đến hắn.

Những đôi mắt thú đó mang theo vẻ không cam tâm, nhưng mà vẫn bị người hắc bào đó giải quyết một cách tàn khốc.

Con người đó đối với yêu thú là nguy hiểm, nhưng lại không có ý tổn thương cô, tuy nhiên ngay lúc này mỗi một cọng lông của Hắc Viêm đều dựng lên hết.

"Chủ nhân, thực lực của con người này không thể lường được! Rất nguy hiểm!"

"So với Mặc Thất còn mạnh hơn?"

"Mạnh quá nhiều đi!" Hai người này vốn không cùng một đẳng cấp.

Sở Cửu Ca cuối cùng cũng xem rõ hình dáng của con người đó, một thân rách rách rưới rưới, đến cả ăn mày của đô thành ăn mặc vẫn còn tốt hơn hắn ta.

Khuôn mặt đó toàn là vết sẹo, trông rất đáng sợ, một thân khí thế hung tàn máu tanh khiến người không dám đến gần.

Những yêu thú đó bây giờ đã biết sợ rồi, chỉ muốn bỏ chạy!

Nhưng cơ hội chạy trốn trong tay của người đàn ông nguy hiểm này quả thật quá mơ hồ đi. Một con yêu hồ cấp bảy cuối cùng tranh thủ được xông ra, phát hiện Sở Cửu Ca yếu đuối.

Đôi mắt thú vụt qua vẻ tàn độc, cho dù có chết cũng phải kéo theo một nhân loại đáng ghét chết chung.

Một trận cuồng phong ập đến, yêu thú cấp bảy so với ngưng thể cảnh tam trọng Sở Cửu Ca hoàn toàn là cách biệt trời đất.

Cho dù có Hắc Viêm bên cạnh, gia hỏa này muốn kéo cô chết theo, Sở Cửu Ca cô hoàn toàn không cách nào tránh khỏi.

Hơi thở nguy hiểm, ập đến trước mặt!

Hắc Viêm nói: "Đáng chết, tên rác rưởi này bị ép đến điên rồi vậy mà lại ra tay với chủ nhân! Chủ nhân, nguy hiểm!"