Vốn dĩ cô không muốn trở thành gánh nặng của nữ nhi, muốn chết cho xong.
Nay nghe đến những lời này, Sở Tuyền Nguyệt cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng.
Cô gật đầu nói: "Được, mẫu thân sẽ sống thật tốt, mẫu thân biết sai rồi!"
"Mẫu thân, con đút người uống thuốc!"
Lúc nghe đến Cửu chuyển thanh nguyệt đan, cô còn nghĩ rằng Ca nhi bị lừa, thánh dược trị thương như vậy Xích Linh Quốc căn bản không thể nào có.
Nhưng khi cô nuốt đan dược xuống, cảm nhận được nguồn linh lực to lớn đó, sinh lực vốn đã chẳng còn bao nhiêu, không ngừng hồi phục.
Thương thế trên người hồi phục với tốc độ nhanh chóng, cô cảm thấy tất cả mọi chuyện thật khó lòng tưởng tượng.
Cô có rất nhiều lời muốn hỏi, không biết cả ngày nay trên người Ca nhi đã phát sinh bao nhiêu chuyện?
Sở Cửu Ca làm giúp cô mát xa đầu, nói bên tai cô: "Trước đó mẫu thân chắc là bị đôi mẫu tử kỳ dị đó làm phiền không nghỉ ngơi tốt, mẫu thân hãy nghỉ ngơi cho tốt để hồi phục, có vấn đề gì thì đợi người khỏe hơn, con sẽ kể chi tiết cho người."
Sở Tuyền Nguyệt bị thủ pháp mát xa của cô làm cho thoải mái cực kỳ, bất giác ngủ quên mất.
Sở Cửu Ca bắt mạch cho cô, đan dược của Dung Uyên cô đã chính mình thử qua công hiệu thần kỳ của nó, nếu không cũng không thể nào mà khiến một phế vật như cô lập tức có thể tu luyện.
Công hiệu trị thương của Cửu chuyển thanh nguyệt đan này cũng cực tốt, không hổ danh là thánh dược trị thương, Sở Cửu Ca cuối cùng cũng có thể yên tâm.
"Con không chỉ muốn trị lành cho mẫu thân, những người Sở gia đã từng sỉ nhục con và mẫu thân, một người cũng đừng nghĩ có thể thoát khỏi." Đáy mắt Sở Cửu Ca loé qua tia hàn quang.
Chỉ không ngờ Sở Cửu Ca vừa bước ra khỏi phòng của mẫu thân cô, thì có người xông vào tiểu viện này, "Cửu tiểu thư, gia chủ kêu người qua đó."
Mắt Sở Cửu Ca loé ra ý lạnh nói: "Được!"
Đương gia của Sở gia là đại ca của mẫu thân, bác cả của cô.
Gia gia đã nhường vị bế quan, tranh thủ đột phá thực lực cao hơn, để Sở gia có thể nước dâng thuyền lên.
Bác cả của cô là điển hình của dạng gia chủ thế gia chỉ quan tâm đến lợi ích, trước kia cô gặp dạng người này không ít.
Khi thiên phú của cô nổi trội, hắn hết lòng khen ngợi, lôi kéo cô, khi cô biến thành phế vật thì đối đãi lạnh nhạt, không màng việc người khác ăn hϊếp, sỉ nhục, đánh đấm cô.
Ngoại trừ bác cả, gia đình tứ thúc và một số người xa lại cũng có mặt tại đây.
Sở gia chủ nói: "Sở Cửu Ca, ngươi tại Sở gia cũng quá lộng hành đi, tử thẩm và bát tỷ chăm sóc mẫu thân nguy kịch của ngươi, ngươi lại dám ra tay đá họ xuống ao. Quả không biết tôn ti trật tự, người đâu! Gia pháp đợi lệnh."
"Đợi chút!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
"Việc ta ném Sở Ba Nhã ra ngoài nên nói từ đâu? Chỉ là ta nể tình việc cô ta tận tâm tận lực chăm sóc mẫu thân ta, nên chỉ đạo một chút người tu luyện chậm chạp như cô ta. Nhưng mà viện quá nhỏ, ta nhất thời không kiểm soát được, cô ta đã té vào ao rồi, còn về việc tứ thẩm nôn nóng cứu nữ nhi nên té vào theo, sao truyền đến chỗ bác cả lại biến thành như vậy."
"Sở Cửu Ca ta mang họ Sở, vậy thì cũng là người của Sở gia, bác cả không thể chỉ nghe lời từ một phía như vậy!" Sở Cửu Ca đứng thẳng người, nhìn vào Sở gia chủ nói.
Sở Ba nhã tức đến muốn hộc máu, Sở Cửu Ca này không những trở nên xinh đẹp, mở to mắt nói dối mà mặt cũng không đỏ.
"Sở Cửu Ca, một phế vật như ngươi mà đòi chỉ đạo ta tu luyện, thật là nực cười, ngươi nghĩ ngươi còn là đệ nhất thiên tài của Xích Linh Quốc sao? Bác cả, cô ta rõ ràng đang nói láo, rõ ràng là cô ta nhân lúc bọn ta không chú ý đá ta và mẫu thân xuống đó." Sở Ba Nhã bén giọng nói.
"Có phải thật hay không? Đánh một trận không phải sẽ biết hay sao, nếu ta một chiêu giải quyết ngươi, ta nghĩ ngươi sẽ không còn lời gì để nói chứ!" Sở Cửu Ca kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn cô.
"Một chiêu giải quyết ta, Sở Cửu Ca, người nói chuyện cười gì thế? Nếu như ngươi có thể một chiêu giải quyết ta, ta sẽ lăn từ đây ra ngoài. Nếu như ngươi không phải là đối thủ của ta, người phải lột bộ y phục trên người, đợi gia pháp xử lý!" Cô khí thế hϊếp người nói, vẫn không từ bỏ ý định đối với bộ y phục xinh đẹp trên người Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca lười biếng nói: "Ồ! Không thành vấn đề, vậy động thủ đi!"
Sở gia bát tiểu thư thiên phú và diện mạo tại Sở gia đều tầm trung, nhưng gia đình lão tứ chỉ có duy nhất một nữ nhi này, tứ phòng đương nhiên có tài nguyên tốt gì đều dành hết cho cô, cho nên thực lực của cô đã đạt đến Ngưng thể cảnh tứ trọng.
Một phế vật không có tu vi như Sở Cửu Ca lại muốn một chiêu đánh bại cô, đây thật sự là người điên nói mộng!
Sau khi Sở Cửu Ca biến thành phế vật, Sở Ba Nhã luôn muốn đấu với cô một trận, có thể đánh bại người từng là đệ nhất thiên tài Xích Linh Quốc, tuyệt đối là một việc cực kỳ có thành tựu.
Đáng tiếc Sở Cửu Ca biến thành phế vật rồi luôn trầm lặng, giống như một con rùa rút đầu, không tiếp nhận bất cứ sự khiêu chiến nào.
Nay cô ta lại đưa ra lời khiêu chiến, vừa hay ý cô!
"Sở Cửu Ca, tiếp chiêu đi!"
Đáy mắt Sở Ba Nhã lộ vẻ tàn độc, khuôn mặt này thật sự quá ngứa mắt, kiếm này của cô nhất định phải lưu lại một vết thương lớn trên mặt của cô ta.
Trường kiếm chém rời hư không, kiếm khí thâm hàn, mọi người kinh ngạc không thôi.
Bát tiểu thư vừa ra đòn đã là Du Xà Kiếm của Sở gia, vậy là cửu tiểu thư tiêu rồi.
Lúc cô ta tấn công, khoé miệng Sở Cửu Ca cười lạnh đứng bất động, cô ta đây là đang tự tìm đường chết sao?
Nhưng khi lưỡi kiếm sắp tiếp cận Sở Cửu Ca, "Bang!" Họ phát hiện kiếm của bát tiểu thư đã bay ra ngoài.
"Rắc! Rắc!"
Một loạt âm thanh giòn giã truyền ra, xương trên người Sở Ba nhã bị Sở Cửu Ca vỗ nhẹ một cái, toàn bộ trật khớp cả.
"Aaaaaaa!" Một tiếng kêu thảm truyền ra, cô cảm thấy đau đớn như rơi vào địa ngục, đây quả là cực hình.
Những người khác đều ngơ ngác ra, "Vừa nãy cửu tiểu thư hình như có thể vận linh lực rồi, là Ngưng thể cảnh nhị trọng!"
"Đúng thế! Ta cứ nghĩ là ta nhìn nhầm, không nghĩ đến lại là thật."
Sau khi Sở Cửu Ca bị phế lại lần nữa có thể tu luyện, làm người người kinh ngạc, phải biết dược sư trưởng của Sở gia lúc trước từng phán tử hình cho cô, nói cô cả đời đừng nghĩ có thể tiếp tục tu luyện.
Khi Sở gia chủ nhìn đến Sở Cửu Ca, trong mắt loé ra tia dị sắc, nói: "Ca nhi, con có thể tu luyện rồi à?"
Sở Cửu Ca nói: "Luyện dược sư của Dung vương phủ lợi hại thế nào, người của cả Xích Linh Quốc đều biết. Họ tuỳ tiện cho ta ăn một viên đan dược, ta đã có thể tu luyện rồi."
Thì ra là Dung vương phủ trị khỏi, khó trách! Phải biết Dung vương phủ trân bảo đan dược vô số!
Nữ nhi của mình đau đớn thê thảm như vậy, mà Sở Cửu Ca lại có thể tu luyện lại, hơn nữa lại có khả năng hồi phục phong quang khi xưa, Sở tứ gia phẫn nộ nói: "Sở Cửu Ca, đó là bát tỷ của ngươi, ngươi sao có thể hạ thủ tàn độc như vậy?"
Sở Cửu Ca nói: "Vừa nãy mọi người đều thấy, ta chỉ là vỗ nhẹ một cái trên người Sở Ba Nhã, cô ta đã đau thành như vậy! Bát tỷ vì muốn vu hại ta, muốn thua mà không nhận, khả năng diễn xuất hoàn mỹ như vậy, ta cũng phục rồi."
Vốn dĩ mọi người nghĩ nếu chỉ là vỗ nhẹ một cái, không thể nào khóc đến thống khổ như vậy, kết quả Sở Cửu Ca lên tiếng trước nói rằng là diễn kịch, làm họ cũng nghĩ theo hướng đó.
Dù sao Sở Cửu Ca mới chỉ là Ngưng thể cảnh nhị trọng, cô ta một người tứ trọng bị người đánh bại tức thì không nói, không thể nào thương nặng được.
"Ngươi nói láo, ngươi nhất định đã dùng ám chiêu!" Sở tứ gia không từ bỏ nói.
Sở Cửu Ca nói: "Tứ thúc nếu không tin lời ta nói, có thể mời luyện dược sư của Sở gia đến xem, ta đảm bảo mỗi lời ta nói đều là sự thật."