Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 9: Vô thượng ân sủng

Con bệnh Dung Vương này vốn hưởng hết sự sủng hạnh của bệ hạ, toàn bộ cao tầng của Xích Linh Quốc đều biết.

Thà rằng đắc tội với thái tử còn hơn là làm cho Dung Vương ho một tiếng, một trong tứ đại gia tộc Tần gia hắn so với phủ Thượng thư lợi hại hơn nhiều, nhưng cũng không dám mạo hiểm lớn như vậy.

Tần gia chủ nói: "Vậy bổn gia chủ sẽ đợi đến khi Vương gia khỏe chút lại đến làm phiền!"

Tần gia chủ xấu hổ bỏ đi, mắt loé hàn quang, quang minh chính đại không được, chẳng lẽ hắn không thể sử dụng kế sao?

Rất nhanh mọi ngõ ngách của cả đô thành Xích Linh Quốc đều lan truyền một tin tức.

Truyền rằng Sở Cửu Ca tại đại hội chiêu thân toàn thắng, trở thành chuẩn vị thôn thê của Dung Vương, Dung Vương ngay lập tức bệnh phát, xém chút tính mạng nguy kịch.

Đây mà là xung hỷ? Sở cửu tiểu thư hoàn toàn là đến đòi mạng!

"Sở Cửu Ca hại tiền nhiệm vị hôn phu bị nhốt vào địa lao, nay lại xém hại chết vị hôn phu hiện tại, ta nghĩ cô là trời sinh mệnh khắc phu!"

"Sở Cửu Ca đã trở thành phế vật còn bị thoái hôn, nếu Dung Vương chết lại mang danh khắc phu, xem ra cả đời này cũng đừng nghĩ đến việc gả ra ngoài."

"Dung Vương nếu chết thì cô ta còn có cơ hội sống sót sao, sợ là sớm bị bệ hạ ban chết rồi."

Sau khi tin tức này lan rộng ra, Xích Hoàng nghe được phẫn nộ vô cùng, "Hay cho một Sở Cửu Ca, xung hỷ không thành, lại xém hại chết Uyên nhi, người đâu! Đem cô ta đánh vào thiên lao."

"Bệ hạ, Sở Cửu Ca dù sao cũng là vị hôn thê của Dung Vương, vẫn nên đợi Dung Vương tỉnh lại tự xử lý sẽ tốt hơn, bây giờ quan trọng nhất là phái ngự y đến Dung vương phủ khám cho Dung Vương!" Lão thái giám bên cạnh hắn nói.

Theo hầu bệ hạ nhiều năm như vậy, hắn đương nhiên biết thời điểm nào nên nói lời gì.

"Đúng đúng đúng! Ta đây là bị tin tức đó tức đến hồ đồ, lập tức phải tất cả ngự y và dược sư trong cung đến Dung vương phủ, vạn nhất Uyên nhi có bất trắc gì, tất cả bọn họ đều phải bồi táng, không cần trở lại nữa."

"Vâng!"

Lúc này bên ngoài ngự thư phòng, các vị hoàng tử đều đang đợi gặp phụ hoàng của họ, kết quả lại nghe được những lời này.

"Các vị điện hạ xin hãy trở về đi! Tâm tình hôm nay của bệ hạ không được tốt, nên không thể gặp các vị được." Lão thái giám truyền lời nói.

Các vị hoàng tử sắc mặt âm trầm rời khỏi, Tam hoàng tử nói: "Thái tử hoàng huynh, Dung Uyên vẫn giống từ trước đến nay nhận hết tất cả sự sủng ái của phụ hoàng! Người không biết lại tưởng Dung Vương mới là con ruột của phụ hoàng, còn chúng ta đều là nhặt được từ bên ngoài."

Thái tử ôn hòa nói: "Tam hoàng đệ, đệ đừng nên nói bậy! Phụ vương đây là thương tiếc Vương thúc qua đời sớm, nên mới chiếu cố hắn nhiều chút."

Tam hoàng tử trong lòng chửi thầm, phụ vương đối với hắn còn tốt hơn đối với ngươi, ta không tin trong lòng ngươi sẽ thoải mái, làm bộ làm tịch.

Sở Cửu Ca nay đã có chút tu vi, thân nhẹ như yến hướng về tiểu viện của cô và mẫu thân.

Cả đường không một ai phát hiện, kết quả lại từ phòng của mẫu thân truyền ra một giọng nói chua chát.

"Ngươi nói Ca nhi nhà ngươi thật sự không biết trời cao đất dày, lại dám đi tham gia tỷ võ chiêu thân của Dung Vương. Tại đô thành này người đố kỵ cô cũng không ít, nếu không cẩn thận bị người đánh chết, ngũ muội sẽ thật sự trở thành cô gia quả nhân rồi."

"Khục khục khục! Ca nhi.." Bên trong truyền ra âm thanh hư nhược mà gấp gáp.

Sở Cửu Ca nghe thấy giận tím người, "Bang!" một tiếng, trực tiếp đạp toang cửa ra.

"Ngươi.. ngươi là ai?"

Hai người nữ nhân trong phòng ngơ ngác nhìn tuyệt thế mỹ thiếu nữ trước mắt đang mặc một bộ đầm xinh đẹp tinh tế, khi cô xuất hiện, đôi mắt nữ nhân bệnh nhược đang nằm trên giường loé sáng.

Những người này không nhận ra nữ nhi cô, cô đây một người làm mẫu thân dù cho nữ nhi biến thành thế nào cô đều có thể nhận ra.

"Tứ thẩm, ta không bị những người đố kỵ ta gϊếŧ chết, người có phải thất vọng lắm không? Còn ở đây nói bậy, ảnh hưởng tâm tình mẫu thân ta, ta sẽ lập tức chém người."

Mẫu thân đã bị trọng bệnh, tuyệt đối không thể đại hỷ đại bi, cô ta nói với mẫu thân rằng cô có thể bị gϊếŧ chết, là có dụng ý gì?

Sở Cửu Ca đã thay một bộ y phục khác, trang điểm xinh đẹp, khiến Sở tứ thẩm cũng kinh ngạc, nghe thấy cô mở miệng mới nhận ra cô.

"Ngươi.. ngươi là Sở Cửu Ca, không đúng, Sở Cửu Ca sao có thể trở nên xinh đẹp như vậy?"

"Mẫu thân, đều vì y phục trên người cô ta quá xinh đẹp, chất liệu như vậy cho dù là Nghê Thường Các tốt nhất đô thành cũng chưa chắc có! Nếu như nữ nhi có thể mặc trên người sẽ còn xinh đẹp hơn cô ta nhiều, người mau bắt cô ta cởi ra đưa cho con." Sở Ba Nhã tham lam nhìn chằm chằm y phục của Sở Cửu Ca.

"Ồn chết đi được, toàn bộ cút ra ngoài cho ta!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

Nhìn thấy hàn quang đáy mắt Sở Cửu Ca, đôi mẫu tử kỳ dị này có chút kinh hãi, một người bất cẩn trực tiếp bị Sở Cửu Ca đá bay ra ngoài.

"Phụt phụt phụt!" Họ chuẩn xác rơi vào cái ao duy nhất trong viện.

Lão gia chủ Sở gia có tất cả bảy người con, duy nhất mẫu thân cô xếp hàng ngũ là nữ nhân.

Địa vị nhà tứ thúc và gia đình cô trong đó là kém nhất, nên thê tử nữ nhi của người mỗi lần chịu ủy khuất đều không dám kiếm chuyện với người khác, chỉ dám âm dương quái khí chế nhạo cô và mẫu thân.

Lúc trước mẫu tử họ thậm chí còn chuyên môn sai người thả những thứ hôi thối vào cái ao duy nhất đó, làm chết đi những cây bông súng mà mẫu thân cô dày công chăm sóc.

Nay đôi mẫu tử này té vào trong ao, thối đến đôi mẫu tử này nôn hết cả ra.

"Aaaaaaaaaa! Chịu hết nổi rồi, thối quá! Sở Cửu Ca lại dám đối xử với chúng ta như vậy."

"Nhanh đi về thay y phục!"

Mẫu tử kỳ dị đó cuối cùng cũng rời khỏi, Sở Cửu Ca nhìn qua mẫu thân mình.

Đôi mắt dịu dàng đó nhìn đến người Cửu Ca, mở miệng nói: "Thân thể Ca nhi hồi phục rồi à, có thể tu luyện được rồi, nay đã là Ngưng thể nhị trọng tu linh giả, như vậy mẫu thân cũng yên tâm rồi."

Sở Cửu Ca nghĩ đến mẫu thân vốn là cao thủ xếp thứ ba của Sở gia, dù cho trọng bệnh vẫn có thể cảm nhận linh lực biến hóa trên người cô, mẫu tử hai người kia không phát hiện, người lại rất tự nhiên mà phát giác ra.

Cô nhìn thấy sắc mặt mẫu thân cô trắng bệch, lòng mang ý chết, cô trực tiếp chạy qua nói: "Mẫu thân người sẽ không có chuyện gì đâu, con đã lấy được đan dược có thể cứu mẫu thân rồi."

"Thân thể của chính mình mẫu thân rõ hơn ai hết, Cửu chuyển hoàn hồn đan không có tác dụng, Ca nhi không nên lãng phí trên người ta, sau này khi con gặp nguy hiểm có thể bảo vệ tính mạng." Người than thở nói.

"Mẫu thân, đây không phải là Cửu chuyển hoàn hồn đan, là Cửu chuyển thanh nguyệt đan, nhất định hữu dụng, con sẽ cho người dùng thuốc trước! Mẫu thân là người thân nhất của con trên thế gian này, cho dù thế nào con cũng sẽ không để người có chuyện." Sở Cửu Ca kiên trì nói.

Người thân duy nhất trên thế gian này, câu nói đó khiến cho đôi mắt của người vốn mang ý chết Sở Tuyền Nguyệt dáy lên hy vọng, cô thật sự nhất thời hồ đồ!

Cô vẫn chưa nhìn thấy Ca nhi thành niên, vẫn chưa nhìn thấy cô gả đi, vẫn chưa nhìn thấy cô trở thành thất quốc ngạo thế thiên tài, sao nỡ rời đi như vậy?