Chương 16
"Cậu tên là gì" Diễm Hồng nhìn Tô Ca, quyến rũ nói."Tô Ca"
"Tên rất hay" Diễm Hồng cười một cái, lại nói tiếp:
"Nhưng mà dường như quá đứng đắn rồi, cậu tùy tiện đổi một cái tên khác đi."
Gì cơ...Ngay cả tên cũng không thể dùng sao?
"Vậy thì đổi thành Bạch Luyện đi" Bạch Luyện, White Silk, cô vẫn luôn rất thích cụm từ này.
"Được, vậy thì Bạch Luyện, đi theo tôi" Diễm Hồng chợt nhíu mày, mở cửa chiếc Porsche màu trắng, ngồi xuống trước. Tô Ca đi theo lên xe. Xe chạy được vài phút, trong lòng Tô Ca vụиɠ ŧяộʍ cảm thán, Diễm Hồng lái xe ổn định hơn Tưởng Quang, ít nhất chính mình không cần lo lắng cho sự an toàn tính mệnh.
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Chỉ lát sau, xe dừng lại. Lúc Tô Ca xuống xe liền sửng sốt một hồi. Đây...Đây không phải là Thiên Diễm,nơi mà sáng nay cô mới vừa rời đi sao? Thế nào mà sau một vòng lớn lại tới nơi này rồi?
"Bạch Luyện, cậu đã từng tới Thiên Diễm?" Giọng nói của Diễm Hồng lộ rõ sự nghi ngờ.
"Ừm,đã từng tới,buổi sáng chính là từ chỗ này rời đi" Tô Ca cố gắng làm ra vẻ tự nhiên nói.
"Ai đã mang cậu tới đây?"
"Tần Mặc Nhiên"không nghĩ ngợi gì đã thốt ra,tới khi nghe được âm thanh của chính mình mới cảm thấy có chút không thích hợp,điều đó,không phải người đưa cô tới là Sở Viêm sao?
Nhưng vừa định mở miệng sửa lại cho đúng lại thấy gương mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc của Diễm Hồng:
"Thật ra thì chủ nhân thật sự của cô là Tần Mặc Nhiên!" Không tự giác đưa tay sờ sờ cằm, ý cười trong mắt Diễm Hồng càng lộ rõ.
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Khiến Tần Mặc Nhiên đối đầu với Đường Lăng,chậc chậc,có trò hay rồi."
Cô ấy kéo Tô Ca vẫn đang như lọt vào trong sương mù đi vào trong Thiên Diễm.
Tô Ca bị các loại hành lang gấp khúc với tạo hình kì lạ làm cho hoa mắt, theo sau Diễm Hồng qua nhiều khúc cua, sau cùng liền dừng lại trước một căn phòng, trong căn phòng này cũng giống hệt như các phòng khác ở Thiên Diễm, chỉ là trên bảng số phòng có nhiều hơn một thanh dấu màu đỏ,Diễm Hồng lấy chìa khóa mở cửa.
Sau khi Tô Ca đi vào mới phát hiện bên trong có một không gian riêng,giá sách bằng gỗ tử đàn đặt ở bên trái cửa ra vào, cổ điển, lịch sự,tao nhã, nhưng đối diện giá sách lại là một cái tatami màu hồng. Tủ lạnh, tivi tất cả những đồ dùng sinh hoạt hiện đại đều có, mà điều khiến Tô Ca ngạc nhiên nhất, chính là trên giá sách không phải là sách. Kì thực chính là một bình rượu đỏ, còn có những chiếc cốc thủy tinh chân dài lung linh. Hiện đại và cổ đại kết hợp hoàn mĩ. Diễm Hồng thực đúng là một người phụ nữ biết thưởng thức.
Tô Ca nghĩ như vậy,lúc này cô đang ngồi trên tatami thưởng thức ly nước trái cây ướp lạnh mà Diễm Hồng chuẩn bị cho mình. Nước ướp lạnh làm mát, quả nhiên là vật cần có trong mùa hè.
"Tiểu Suất Ca" Diễm Hồng tựa và trên người cô nhướn mày nâng cằm cô lên.
"Nhà tôi trang trí không tệ đúng không"
"Ừm, rất có phong cách" Tô Ca nói đơn giản mà hàm ý sâu xa.
Diễm Hồng dường như bất mãn với sự ca ngợi đơn giản của Tô Ca, tiến lại gần Tô Ca, môi đỏ chu lên, dường như sắp chạm vào mặt Tô Ca,Tô Ca hoảng sợ, cô ấy không phải là thật sự xem mình là con trai nên đùa giỡn chứ.
"Chị Diễm Hồng, em là con gái"
Diễm Hồng nghe vậy liền thu môi về, nhìn Tô Ca cười nói:
"Bạch Luyện, cậu thật không thú vị chút nào! Tôi dĩ nhiên là biết cậu là con gái, với cái tay nghề này của Tưởng Quang mà che giấu được tôi sao?"
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
"Vậy vừa rồi chị..." Tô Ca cau mày, nghi ngờ nói:
"Chỉ đùa một chút thôi mà"
Tô Ca nghe vậy, khóe môi không nhịn được co rút lại. Lại thấy khuôn mặt mang đầy vẻ bát quái của Diễm Hồng đang tới gần.
"Chủ nuôi thực sự của cô là Tần Mặc Nhiên, vậy sao lại đắc tội với Đường Lăng biếи ŧɦái kia?"
Chủ nuôi? Đây là lần thứ hai cô nghe thấy Diễm Hồng nói tới từ này. Có chút nghi hoặc, Tô Ca quyết định coi như không có. Lại nghe thấy Diễm Hồng nói:
"Chẳng lẽ Đường Lăng cũng xem trọng cô,muốn cưỡng chiếm cô? Nhưng mà điều này cũng không đúng mà, Đường Lăng không phải vẫn luôn thích đàn ông thôi sao? Hơn nữa vị trí của hắn ta và Tần Mặc Nhiên là ngang nhau,không tới mức trắng trợn ngay dưới tay Tần Mặc Nhiên mà cướp người đi chứ?"
Cái gì mà cưỡng chiếm cô? Cái gì mà cướp thịt ngay dưới miệng? Sao cô càng nghe càng thấy không thích hợp thế? Cụp mi xuống, Tô Ca thản nhiên nói:
"Chị Diễm Hồng, thật ra không phức tạp như thế, chỉ là em không cẩn thận đánh ngã Đường Lăng, Tưởng Quang cô ấy sợ Đường Lăng tìm em trả thù,cho nên mới đưa em tới trốn ở chỗ chị."
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Trực giác, cô không muốn nói ra chuyện Hiên Mộc phải chịu nhục kia.
"Đánh ngã?" Bất ngờ âm thanh của Diễm Hồng đột nhiên nâng cao 180 độ, cô ấy đánh giá thân hình mảnh khảnh của Tô Ca, biểu tình không thể tin, thâm thúy nhếch mi, cô ấy nói:
"Quả nhiên là người của Tần Mặc Nhiên, thân thủ đều lưu loát như thế"
Người của Tần Mặc Nhiên? Tô Ca há miệng thở dốc muốn giải thích, cuối cùng vẫn quyết định từ bỏ, cô thấy thật ra mình không bài xích cách xưng hô này. Huống chi nhìn bộ dáng thì ra là thế của Diễm Hồng, giải thích cũng vô ích. Đơn giản liền cúi đầu, yên ổn uống nước trái cây.
Gót giày của Diễm Hồng cộp cộp xuống sàn nhà,dường như đi vào phòng, chỉ lát sau cô ấy lại quay lại, trong tay cầm một đống bông hóa trang, phấn lót, các loại gì đó, ngồi xuống đối diện Tô Ca nói:
"Nếu muốn giả dạng đàn ông thì phải giả từng nét. Với tính cách có thù tất báo của Đường Lăng, chắc chắn hiện giờ anh ta đang lật tung thế giới lên tìm cô. Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.Tiểu nha đầu Tưởng Quang thế mà cũng có chút thông minh."
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Tô Ca nghe thế liền ngoan ngoãn ngồi trên tatami, mặc cho Diễm Hồng thay đổi các loại đồ trên tay bôi bôi trét trét lên măt. Chỉ chốc lát sau đã xong, cô ấy đưa cho Tô Ca một cái gương,chỉ liếc một cái liền ngu ngơ luôn.
Trên mặt hoàn toàn không nhìn ra được là đã động tay động chân vào chỗ nào, nhưng mà toàn bộ lại có thêm vài phần anh khí của đàn ông,lại vẫn mamg theo chút ngây ngô chỉ thiếu niên mới có.
Chính mình thế này so với lúc trước lại càng giống đàn ông hơn. Nếu không phải là mặt mình, Tô Ca nhìn thấy chắc chắn sẽ cảm thán một câu,thật là một người đàn ông thanh tú. Đúng vậy, thanh tú, lại làm cho người ta có cảm giác đầu tiên, đó là một người đàn ông.
Diễm Hồng cực kỳ hài lòng với vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm của Tô Ca.Hai tay cầm lấy một tấm da nhìn giống như là niêm mạc dán vào cổ Tô Ca, động tay một chút liền làm cho phần da cổ của cô hơi lồi ra một chút, Tô Ca vừa nhìn vào gương, trên cổ mình thế mà lại xuất hiện một cái hầu kết?!
Là khoa học hiện đại kỹ thuật phát triển rồi hay là cô lạc hậu rồi?
"Được! Hiện tại thì đúng là một người đàn ông rồi." Diễm Hồng vỗ vỗ vai Tô Ca, lại nói tiếp:
"Bạch Luyện, ba ngày nay, cậu liền ở lại làm thư sinh ở Đoạn Tụ Đường đi"
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Đoạn Tụ Đường? Thư sinh? Tô Ca mở to hai mắt nhìn, rốt cục không nhịn được nói:
"Chị nói Đoạn Tụ đường với thư sinh rốt cuộc là có ý gì?" Vì cái gì mà bọn cô nghe không hiểu?
"Oa, cậu thế mà không biết?!" Tô Ca gật đầu.
Diễm Hồng hỏi: "Cậu tới Thiên Diễm bao lâu rồi?"
"Một ngày"
"Tới bằng cách nào?"
"Bị trói tới"
"Vậy trước đó thì cậu làm gì?"
"Ách, em vẫn là bác sĩ"
"Trời ạ!" Chỉ thấy Diễm Hồng vừa vỗ trán lộ vẻ "Chả trách", cô ấy hạ mi, nghiêm mặt nói:
"Bạch Luyện, hiện tại nơi chúng ta ở là Thiên Diễm, cô có biết Thiên Diễm là nơi như thế nào không?"
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
"Biết,là nhà tắm công cộng."
Diễm Hồng chống cằm, cố gắng bình tĩnh nói:
"Thiên Diễm không đơn giản là một nhà tắm công cộng. Nó thật ra... là một nơi tiêu tiền. Nơi này là nơi cung cấp bất cứ thứ gì mà cậu cần để hưởng thụ nɧu͙© ɖu͙©, điều kiện duy nhất là cậu có tiền.
Bên trong Thiên Diễm chia làm ba bộ phận,một cái là Quyến Luyến Đường, một cái là Đoạn Tụ Đường, còn một cái là Ma Kính Đường."
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Tô Ca, Diễm Hồng hơi cong làn môi đỏ, có chút trào phúng nói:
"Quyến luyến đường là nơi nam nữ tìm hoan mua vui,nhân viên phục vụ bên trong nam nữ đều có, ngoại hình đều cực kỳ xuất sắc. Mà Đoạn Tụ đường, nghĩa cũng như tên đều nghĩa là nới cánh đàn ông tới tìm hoan ái, mà nhân viên phục vụ bên trong đều là các thanh thiếu niên thanh tú mảnh khảnh, gọi là thư sinh. Đến Ma Kính đường, thì còn lại chính là nơi cánh phụ nữ tới tìm tình nhân, mà nhân viên phục vụ bên trong đều là các nữ tử thanh tú, mà tất cả đều không nhìn thấu được tâm can họ. Gọi là kỵ sĩ. Mà chị, chính là người quản lý thứ hai của Đoạn Tụ đường. Bạch Luyện, cậu hiểu chưa?"
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Hiểu chưa? Cô dĩ nhiên là đã hiểu, chỉ là có chút không thể tin được mà thôi, ở hiện đại mà lại có nơi khiến nɧu͙© ɖu͙© con người phát triển tới mức này sao?
Diễm Hồng nhìn vẻ mê mang trên mặt cô, nét cười trên khóe môi càng sâu, cô ấy nói:"Tồn tại được tức là có nhu cầu, Bạch Luyện, cậu không cần quá để ý."
Tô Ca gật đầu, mặc dù, được rồi,mặc dù sự tồn tại của nơi này quá phức tạp với suy nghĩ của cô, nhưng chỉ cần nghĩ tới ba ngày sau là có thể về nhà an toàn, cô không cần quan tâm!