"Ghét hay yêu chỉ được nhìn nhận qua đôi mắt.
Thay đổi cách nhìn sẽ thay đổi cảm xúc.
Chúng ta đều không hoàn hảo. Chẳng ai được chọn cách mình sinh ra. Nhưng chúng ta được chọn cách mình sống.
Tôi không biết bao nhiêu lần mình khóc khi nghĩ về tương lai. Bởi vì tôi đã sợ hãi rằng mình không thể làm được.
Nhưng tương lai ai biết được điều gì sẽ đến, nhân sinh trầm nổi khôn lường.
Tôi tin vào một điều từ những câu chuyện cổ tích. Rằng người tốt sẽ có được cái kết có hậu.
Cố gắng hết sức, trân trọng hiện tại, hi vọng và yêu thương. Tương lai tự khắc tốt.
Cứ như thế, cách nhìn thay đổi, cảm xúc cũng đổi thay, cuộc sống vì thế mà đẹp đẽ hơn.
Hãy để đôi mắt này nhìn mọi thứ theo hướng tốt đẹp hơn."
Tôi đóng lại quyển sách. Nhìn anh, người con trai tôi yêu, đang nằm nghịch điện thoại bên cạnh mình.
"Anh nói đúng thật, tương lại tự khắc sẽ tốt khi đến thời điểm "
Anh nhướng mài
"Tất nhiên "
Tôi của năm đó may mắn đã không chọn cái chết.
Tôi bây giờ, kết hôn với cậu ấy, có sự nghiệp như mong muốn khi còn trẻ. Cùng nhau nuôi nắn một đứa trẻ khôn lớn. Rồi còn cùng nhau dành dụm tiền để mở một quán cà phê sách để cả hai cùng đi đi về về.
Quả thật, tương lai sẽ tốt khi ta sống tốt