Lão Bà Theo Ta Về Nhà Đi

Chương 20: Vấn đề tình cảm của Giang Ly

Thằng nhãi Vương Khải này không biết bị trúng tà cái gì, đột nhiên vô cùng hào hứng đối với nhà ăn dành cho nhân viên, vì vậy mỗi ngày đều lôi theo ta đến nhà ăn cùng ăn cơm, kinh khủng chết đi được.

Bản thân ta thì không có vấn đề gì cả, dù sao chỉ cần thức ăn sạch sẽ, có thể ăn là tốt rồi. Dù sao trên đời này có thể làm cơm ngon như mẹ ta không nhiều.

Bởi vì ngày nào cũng tới, cho nên nhân viên trong công ty cũng không còn nhìn chằm chằm Vương Khải như sinh vật ngoài hành tinh nữa, đương nhiên ngoại trừ sắc nữ hoặc là oán nữ.

Vương Khải bưng một đĩa tôm ngồi xuống chỗ ngồi, nói với ta: “Quan thư ký, ngươi là thư ký của ta phải không ?”

Khóe miệng ta giật giật một chút, đây không phải là nói thừa sao. Nếu không sao ngươi không gọi ta là “Quan đại gia” đi.

Vương Khải đem đĩa tôm đẩy đến trước mặt ta, cười hì hì nói: “Tốt lắm, bóc tôm cho ta đi.”

Ta không đếm xỉa đến đĩa tôm chỉ nhìn thôi cũng đủ cho người ta muốn bỏ vào miệng, nói: “Ta là thư ký, không phải kẻ làm thuê.”

Vương Khải lại nhả ra thanh âm mềm mại: “Hảo Tiểu Yến, ngươi tiện thể bóc cho ta một con đi!”

Ta phát buồn nôn, đặc biệt muốn nhắc nhở hắn, ngài cũng đã lớn tuổi rồi, thật sự không thích hợp giả nai đâu. Bất quá nghĩ đến da mặt hắn không phải dày bình thường, sẽ không để ý đến chuyện đó, vì vậy ta chỉ nhướn lông mày, hung ác nói: “Chính ngươi không có tay sao ?”

Vương Khải lơ đễnh một chút, nhặt một con tôm lên, cươi ha hả mà nói: “Được rồi, ta đây bóc cho ngươi.”

Ta: “….”

Cái tên Vương Khải này không thích nói chuyện thành thật, bất quá, trước kia hắn có nói một câu rất có đạo lý, chính là ccais câu “tinh lực tràn đầy”, ngay cả ăn bữa cơm thôi cũng có thể nghĩ ra lắm trò như vậy, xem xem đại não của hắn quá thừa năng lượng. Ta vốn tưởng rằng  cái tên cà lơ phất phờ này, lúc làm việc khẳng định cũng rất lơ là, không ngờ hắn cũng rất lợi hại, không chỉ có hoàn thành xuất sắc phần việc của hắn, mà còn có rất nhiều chuyện mà thư ký ta đây không có cân nhắc chu đáo, đều bị hắn phát hiện giải quyết sạch sẽ. Nhân viên trong công ty cũng rất bội phục hắn, mặc dù có ít người kỳ thật không thể nào ưa nổi hắn, tỷ như những nhân viên nam không thể tìm được bạn gái, hoặc là một số trinh tiết liệt phụ từng bị Vương Khải đùa giỡn qua, được rồi, ta thừa nhận ta không phải trinh tiết liệt phụ, nhưng ta cũng không thích bị hắn đùa giỡn.

Lúc này ta nhìn chằm chằm những ngón tay đang bóc tôm của Vương Khải, thở dài nói: “Ngươi  thật đúng là nhàm chán.”

Vương Khải lại đắc ý nói: ” Thấy thỏa mãn chưa, ngươi không biết có biết bao nhiêu phụ nữ muốn ta bóc hộ các nàng nha, đừng nói là bóc tôm, đến bóc quần áo các nàng cũng cam tâm tình nguyện…” ( vô sỉ >___