Đậy đi em
Mặt trời đã lên trên biển kìa
Ánh sáng bình mình đỏ rực trời
Hay lửa phương đông báo hiệu mùa
Thức dậy đi em đã điểm giờ
Cha mẹ đang khóc em biết không?
Gà gáy phương xa cũng vọng về
Thức dậy đi em đừng ngủ mãi
Ai khóc thương ai hờn giận mãi
Tiếng mõ đêm khuya đã tạnh rồi
Ai khóc cho em ngoài ải bắc
Có phải hồn em tựa gió sương
Thả hồn trong gió về sớm mai
Mặt trời đã lên trên đỉnh đầu
Tiếng khóc ai oán già tiễn trẻ
Thức dậy mau đi nằm chi mãi
Sắp đếngiờ đưa, tiễn em về
Đến nơi yên nghỉ với gió sương
Dậy đi em đừng nằm mãi thế
Người sắp đưa em về với trời
Sao em nằm mãi im lặng thế ?
Có phải hờn anh những tháng ngày
Đai đi, dậy đi anh xin lỗi
Lời nói muộn màng với bia nàng!