"Ha sao chị không chạy trốn tiếp? " lee seo bin ánh mắt lạnh lẽo nâng cằm người dưới đất, đồ đạc trong nhà đều bị seo bin đập vỡ nát quản gia cùng những người làm đứng một bên kinh sợ cúi đầu nhìn xuống đất không dám ngước lên nhìn, đây là lần đầu tiên họ chứng kiến cô chủ của họ tức giận đến mức này
"Tôi..." seo bin nâng cằm cô đối diện với ánh mắt lạnh lẽo kia cơ thể không tự chủ mà run rẩy
"Tôi thế nào? Hình như dạo này tôi đã quá dễ dãi đối với chị " seo bin buông cằm cô đứng lên ánh mắt dần trở nên tàn độc
"điện thoại mà sếp cần đây ạ" Park Hang Seo đi đến đưa chiếc điện thoại cho seo bin
seo bin cầm lấy mở ra xem nhếch môi cười lạnh nói "ha tôi đưa điện thoại cho chị để chị liên lạc với tôi, chứ không phải để chị lien lạc với Lee Sin hye rồi cùng cô ta bỏ trốn" seo bin tức giận thẳng tay đập mạnh chiếc điện thoại trong tay xuống đất, dù không nhận được bất kỳ một tin nhắn hay cuộc gọi nào từ cô, nhưng seo bin vẫn luôn hi vọng chờ đợi một tin nhắn hay cuộc gọi từ cô dù biết điều đó rất khó xảy ra nhưng không ngờ kết quả mà seo bin hi vọng và chờ đợi là những tin nhắn và cuộc gọi của hai người họ
Seo bin giọng nói lạnh lẽo kìm nén sự giận dữ ra lệnh "mang thứ đó tới đây" seo bin hiện tại rất tức giận khi phải nhớ lại những dòng tin nhắn cùng hành động chạy trốn của cô, seo bin cố kìm nén sự giận dữ đó trong lòng nếu không thì sợ rằng bản thân không kìm chế được mà sẽ điên lên mà gϊếŧ hai người họ mất
Cô nhìn thứ đồ mà seo bin lấy ra từ chiếc hộp mà người khác mang tới trong lòng bất an, dù cô không biết rõ trong đó là thứ gì nhưng chắc chắn không phải thứ gì tốt, tay seo bin vừa cầm ống kim tiêm đang bơm một dung dịch chất lỏng màu vàng nhạt vào ống vừa nói " tôi biết chị sợ đau nên đã đặc biệt chuẩn bị thứ này cho chị, tuyệt đối sẽ không đau như bị đánh gãy chân"
nói rồi seo bin cầm ống kim tiêm đi đến trước mặt cô "giữ chân chị ấy lại" bỗng có bốn người bước tới giữ chặt cô khiến cô không thể cử động được
Mặt cô khẽ biến sắc khi nhìn ông kim tiêm trong tay seo bin trong lòng sợ hãi run rẩy cố vùng vẫy "không đừng tới đây, buông tôi ra"
Cô nhìn gương mặt lạnh lùng u ám của seo bin vội vàng cầu xin nói "seo bin là tôi sai cầu xin em đừng, đừng dùng thứ đó lên tôi, tôi hứa sau này tuyệt đối sẽ không bỏ trốn nữa và sẽ ngoan ngoãn ở lại đây chỉ cần em đừng dùng thứ đó lên tôi" seo bin thật sự muốn tiêm thứ đó vào chân cô? Không chỉ Giam cầm cô mà còn muốn lấy đi đôi chân của cô? ... Cô không muốn cuộc sống sau này của bản thân trở thành kẻ tàn tật cô còn rất nhiều hoài bão trong tương lai cô không muốn mình phải ngồi xe lăn và dựa vào người khác càng nghĩ cô càng lo sợ
____________________
Tác giả ; chúc các độc giả đọc truyện zuize😀😀