Không lối Thoát

Chuong 72 bỏ trốn 2

"Lee seo bin dừng lại, đừng đánh cậu ấy nữa" cô vùng vẫy nói nhưng seo bin lúc này hoàn toàn không có bình tĩnh nghe được lời cô nói vẫn không có ý định chịu dừng lại

"Chát" cô cố gắng vùng vẫy thoát ra cánh tay seo bin đồng thời tát vào mặt seo bin nói "đừng con khốn, đã bảo đừng làm vậy mà"

Lee seo bin sắc mặt càng trở nên âm u hơn sau cái tát của cô giọng lạnh lẽo cùng sát khí nắm chặt cổ tay cô đối diện với chính mình nghiến răng nói "KIM SOO YEON tôi thật sự rất tức giận khi chị lại đứng về phía người khác ngay trước mặt tôi đó, tôi đã tìm chị suốt mấy giờ liền lại phải nhận cái tát này chỉ vì tôi đánh cô ta vài cái thôi sao? Haha mẹ kiếp TỪ GIỜ TRỞ ĐI HÃY MỞ TO MẮT RA MÀ NHÌN XEM TÔI SẼ LÀM GÌ CÔ TA"

Những người có mặt tại đây điều vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt họ không thể ngờ được có một ngày người chủ của họ lại bị một người yếu ớt đánh, họ điều nghĩ rằng cô sắp không sống nổi qua hôm nay vì họ từng chứng kiến có người vô tình chạm vào seo bin liền thoi thóp suýt mất mạng đừng nói gì là tát vào mặt, nhưng họ không ngờ là seo bin không hề ra tay với cô đây là lần đầu tiên họ chứng kiến có người không bị gì khi đã ra tay với chủ của họ, họ rất sốc như không thể tin vào mắt mình

Cô nhìn sắc mặt âm u cùng giọng nói lạnh lẽo cùng sát khí của seo bin trong lòng sợ hãi nhỏ giọng nói "tại sao? Em điên rồi sao, sao em có thể làm thế" lee seo bin mình biết em đang rất tức giận nhưng đó là bạn tôi, mình không cho phép seo bin làm bị thương bạn mình, mình vốn nhân lúc seo bin đi công tác muốn rời khỏi đây nên mới nhờ cậu ấy đến đón nhưng không ngờ lại bị bắt trở lại nhanh như vậy thậm chí còn liên lụy đến lee sin hye

"Chẳng phải chị muốn thấy tôi điên sao? Nên mới bỏ trốn cùng cô ta"

Park Hang Seo đột nhiên lên tiếng cắt ngang nói "Sếp người đưa tiểu thư đi trước đi ạ ở đây tôi sẽ xử lý"

Cô kinh hãi khi nghe người kia nói liền vùng vẫy "xử lý gì chứ lee seo bin em không được làm hại cậu ấy"

seo bin im lặng không nói gì chỉ gắt gao nắm chặt cổ tay cô kéo đi vì seo bin biết nếu cứ đôi co với cô chỉ khiến chính bản thân càng thêm phẫn nộ tức giận mà không kiềm chế được bản thân mà làm ra những hành động tổn thương cô

Cả một chặng đường đi seo bin luôn nắm chặt cổ tay cô không buông dù cho cô có nói gì đi nữa seo bin vẫn cứ luôn giả điếc không trả lời cho đến khi lên xe ngồi seo bin mới buông tay cô ra, cô nhìn cổ tay đỏ ửng vì bị nắm chặt khẽ nói " seo bin sao em biết tôi ở đây, không phải hiện tại em đang đi công tác sao?"

"Cuối cùng chị cũng hỏi câu hỏi có tính logic hơn rồi đấy, em không nói vậy làm sao biết được chị có chạy trốn hay không nhưng không ngờ.... " ngữ khí seo bin nói đến đây liền lạnh lẽo đầy giễu cợt nắm cằm cô nói tiếp "chị còn nhớ tôi từng nói gì không? Chắc chị không quên đâu nhỉ?"

Mặt cô biến sắc trong kinh hãi nhìn seo bin, cô đương nhiên là nhớ rất rõ những gì seo bin nói với cô nhưng cô không muốn cả đời bị giam cầm nơi đó cô cũng muốn được tự do làm điều mình thích chưa kể đến seo bin sớm đã có hôn phu cô không muốn làm kẻ thứ ba càng không muốn ở lại nơi l*иg giam không lối thoát đầy đau khổ đó