Không lối Thoát

Chương 69 cậu có muốn đến nhà tôi không

"Seong woo em về khi nào? Mấy hôm nay anh đi công tác nên không biết em về nhà nếu anh biết thì đã về sớm hơn" cánh cửa mở ra người đàn ông cao ráo bước vào nhẹ nhàng nói

"Tôi về khi nào chẳng phải anh là người biết rõ nhất sao Còn giả vờ hỏi? Còn nữa ai cho anh vào đây ra khỏi phòng tôi ngay" seong woo nhìn người đàn ông gương mặt quen thuộc trước mặt, là người anh trai quý mến từng rất thân thiết của cậu, seong woo nhìn seong jin bằng ánh mắt vô cùng chán ghét nói

"X..xin lỗi anh hơi quá khích nên đã vào đây mà chưa có sự cho phép của em, anh sẽ ra ngoài ngay" đã mấy năm trôi qua mà seong woo vẫn còn nhìn mình bằng ánh mắt ấy, seong jin chua xót trong lòng quay người bước ra khỏi phòng

****

Tại bệnh viện Yoo Jae Suk đang cởϊ áσ blouse ra thì nhìn người ngồi gần đó nói "sao cậu lại đến đây? Nhìn cậu không giống đến khám bệnh" Jae Suk nhìn từ trên xuống không thấy trầy xước hay bị thương đánh giá một lượt

"Tôi đâu có đến khám bệnh tôi đến chỉ để gặp anh" seong woo thản nhiên nói

"Gặp xong rồi thì cậu về đi tôi còn phải tan ca về nhà nữa" mấy hôm nay mệt sắp chết rồi ngày nào cũng trực đêm, cuối cùng cũng kết thúc phải nhanh về đánh một giấc mới được, Jae Suk nói xong liền mở cửa bước đi để cậu ngồi đó không quan tâm cậu có nghe hay không mà đi đến bãi đỗ xe lái xe ra ngoài, đi được một đoạn thì bắt chợt nhìn thấy cậu ngồi ở ghế ven đường. cứ nghĩ cậu sẽ về nhà sau khi mình rời đi vì không nghe cậu ấy nói gì

Jae Suk thở dài một hơi sau đó dừng xe lại bước xuống đi đến chỗ cậu "sao cậu còn chưa đi?"

"Tôi không có nơi nào để đi cả" dù sao đối với cậu mà nói về căn nhà mà có sự xuất hiện của người mà cậu không muốn nhìn thấy kia chi bằng không về còn tốt hơn, nhưng cậu không ngờ mình lại đến nơi này trong thâm tâm lúc đó cậu nghĩ đến muốn đến lại là nơi này

"Cậu có muốn đến nhà tôi không?" dù sao tên nhóc này cứ vài ngày là lại đến bệnh viện tìm mình, rốt cuộc có chuyện gì với tên nhóc này vậy? Trước tiên mang tên nhóc này về nhà đã, cũng không thể để cậu ấy ngồi ở đây mãi được sau đó từ từ tìm hiểu sao vậy

"Có thể sao?"

"Tất nhiên dù sao tôi cũng sống có một mình để cậu đến ở vài hôm cũng không có gì bất tiện"

"Cám ơn anh nhé tôi sẽ không gây rắc rối cho anh đến khi tôi rời đi"

_________

Tác giả : chuc các độc giả doc truyện vui ze 😀😆