"Nghe nói công ty cậu đang có vài con chuột nhắt đã bắt được chưa?" Jae Suk cầm tách trà lên uống một ngụm sau đó lên tiếng hỏi
"Vẫn chưa nhưng cũng sắp tóm được rồi"
"Hiệu suất làm việc của cậu có vẻ hơi chậm hơn so với trước nhỉ, có phải dạo này đang tập trung vào người nào đó nên mới trì hoãn công việc?"
"Không phải việc của cậu ăn uống xong rồi thì nhanh chóng về đi"
"Seo bin cậu không thể để mình qua đêm một đêm ở đây sao? Dù gì mình cũng vừa khám bệnh xong cho cô tình nhân nhỏ của cậu nên..." Jae Suk lời còn chưa nói xong seo bin đã ngắt ngang nói "không thể, nơi này không chứa người ngoài" nói rồi seo bin đứng dậy rời đi
Người ngoài? mình là bạn nó mà nó lại nói thế, Lee seo bin con nhỏ máu lạnh vô tình này nói đuổi liền đuổi, với tính cách đó sau mình lại trở thành bạn được vậy, cứ nói đến người kia là y như con mèo bị dẫm phải đuôi lúc trước cũng Vậy nhưng giờ không giống trước nữa rốt cuộc seo bin đang lo ngại điều gì.
Seo bin mở cửa bước vào phòng đi đến bên giường đưa tay lên trán cô xác nhận xem cô đã hạ sốt chưa, cô đột nhiên mở mắt ra cố gượng ngồi dậy nhìn seo bin nói "seo bin em để tôi rời đi có được không? Tôi hứa sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt em, dù có vô tình nhìn thấy tôi cũng sẽ lặng lẽ im lặng mà rời đi"
Khi lời nói cô vừa nói ra sắc mặt seo bin trở nên u ám giọng nói lạnh lẽo vang lên "rời đi? Có phải chị sốt đến đầu cũng hỏng rồi không? Chẳng phải em từng nói đừng nhắc đến hai từ rời đi nữa rồi mà, Nếu chị cứ giữ suy nghĩ đó trong lòng thì đừng trách em"
"Nhưng em đã..." em đã có hôn phu của mình vậy thì tại sao còn muốn giam cầm cô ở đây? Chẳng lẽ như lời người kia nói seo bin chỉ xem cô như tình nhân của mình mà bao nuôi, cô rất muốn hỏi seo bin nhưng cô nào dám, cô sợ khi cô hỏi rồi sẽ nhận được câu trả lời khiến bản thân đau khổ, suy cho cùng vẫn là đừng hỏi gì thì hơn ít ra còn bớt đau khổ hơn, hơn là từ chính miệng seo bin nói ra
"Em làm sao? Nói rõ ràng xem"Cô lắc đầu nhẹ giọng nói "kh..không có gì"
Câu trả lời của cô seo bin rất hài lòng sắc mặt cũng trở nên tốt hơn, Seo bin nhìn gương mặt mệt mỏi của cô thở dài một hơi, ngồi xuống bên cạnh dịu dàng ôm cô vào lòng giọng nói mang theo vài phần ôn nhu cùng dụ hoặc "sau này dù thế nào cũng đừng rời khỏi em được không? Nếu chị ngoan ngoãn ở bên cạnh em em sẽ đối xử với chị thật thật tốt và làm theo những gì chị muốn, chỉ cần chị đừng rời khỏi em có được không?" cô mơ màng thϊếp đi trong lòng seo bin không đợi seo bin nói xong cô đã chiềm vào giấc ngủ lúc nào không hay
Seo bin thấy cô đã thϊếp đi đỡ cô nằm xuống, seo bin nhìn cô đột nhiên môi khẽ cong lên bắt giác lên tiếng nói "chị đúng thật là sao có thể ngủ thϊếp đi khi người khác đang bài tỏ chứ?"
_________________________________________________________
Tác giả : chúc các độc giả đọc truyện zui ze 😁😀😀😁