Không lối Thoát

Chương 63 soeng woo

"Soeng woo thiếu gia chủ tịch cho gọi ngài" soeng woo vừa bước vào nhà đã bị gọi đi Soeng woo mở cửa bước vào phòng làm việc ngồi xuống ghế dáng vẻ ung dung tự tại "chủ tịch ngài cho gọi tôi?"

Người đàn ông trung niên đang ngồi làm việc liếc mắt nhìn soeng woo quần áo không mấy chỉnh chu đặc biệt trên người còn nồng nặc mùi rượu, đang ung dung tự tại uống trà "soeng woo nhìn lại chính mình xem cả ngày ở bên ngoài ăn chơi lêu lổng khi về nhà thì trên người nồng nặc mùi rượu, có giống nhị thiếu gia của tập đoàn SOENGIN không? Người đàn ông trung niên tức giận khiển trách nói

"Chủ tịch soeng ngài đâu phải không biết, tôi từ trước đến giờ đã vậy không thể so với đứa con trai tài giỏi kia của ngài, nên đừng phí thời gian nữa mà nói cho tôi biết ông gọi tôi đến đây làm gì?" dù sao tôi trong mắt ông mà nói thì luôn là đứa bất tài vô dụng không có giá trị mãi mãi cũng không thể bằng soeng jin, nên ông mới không do dự mà vứt đi, vứt đến một nơi xa lạ dù biết là tôi lúc đó có bao nhiêu sợ hãi mà không mẩy mai quan tâm

Người đàn ông trung niên kìm nén tức giận nói "ta đã nghe được chuyện hôm buổi đấu giá và lúc ở tầng hầm đỗ xe từ chỗ thư ký" soeng woo người con trai thứ hai của ông là người trong mắt ông luôn là đứa trẻ hiểu chuyện dù có hơi nhút nhát bướng bỉnh, nhưng từ khi nào người con trai này của ông đã trở nên khác như vậy

Hóa ra là vì chuyện này nên mới gọi mình đến xem ra là ông ta sợ mình làm ảnh hưởng đến công ty và sợ ảnh hưởng đến lợi ích nên mới tỏ vẻ khiển trách "nếu ông đã biết thì sao này đừng bắt tôi đến những nơi tương tự như thế nữa, nếu không còn gì nữa thì tôi đi trước đây" nói rồi soeng woo đứng dậy mở cửa rời đi

Soeng woo sau khi rời khỏi phòng làm việc một mạch chạy ra khỏi nhà, bên ngoài trời đổ cơn mưa thật to cậu cứ chạy mãi không biết mình đang đi đâu dù trên người đã ướt sũng vì nước mưa nhưng cậu không mấy bận tâm chỉ muốn phải lập tức rời khỏi nếu không cậu sẽ lại suy nghĩ lung tung rồi tự mình tổn thương mất

cậu đột nhiên dừng lại ngồi trên một chiếc ghế bên đường dù không biết đây là đâu, bỗng nhiên một người thanh niên xuất hiện trên tay cầm chiếc ô đi đến "dù không biết cậu là ai nhưng hãy cầm lấy" người thanh niên đưa cậu chiếc ô trong tay sau đó rời đi, cậu ngơ ngác nhìn bóng lưng của người thanh niên vừa mới rời đi

___________________________________________

Tác giả : chúc các độc giả có giây phút đọc truyện zui ze 😀😁😁