"Bạn ..vì bạn chị bị ốm cho nên" cô cắn chặt môi cơ thể run rẩy chịu đựng từng cơn lạnh
"Han hwa jin sao?" seo bin trầm mặt giọng điệu đầy sự tra hỏi
"Không phải là lee Sin hye" thật sự cũng không phải cô nói dối sự thật là lee Sin hye đang nằm viện, vốn dĩ sau khi thăm sin hye xong cô đã định một mình về ký túc xá nhưng han hwa jin cũng ra về theo nên khong thể từ chối, cô trong lòng bồn chồn bắt an hy vọng seo bin sẽ không phát hiện cô ở cùng chỗ và cùng nhau về ký túc xá với han hwa jin
"Là vậy sao?" seo bin nắm cằm cô đối diện , đôi mắt đen mánh của seo bin nhìn chằm chằm vào cô như con thú dữ đang nhìn con mồi nở một nụ cười chế giễu, một lúc sau chậm trải nói tiếp "lời nói dối thật hoa mỹ" chị nghĩ tôi không nhìn thấy chị và han hwa jin lôi lôi kéo kéo thân mật ở cổng ký túc xá sao? Nghĩ tôi không biết chị nói dối để ra ngoài hẹn gặp riêng với han hwa jin, nghĩ tôi dễ dàng bị qua mặt hay ngu ngốc đến mức dễ dàng tin vào lời nói của chị sao, seo bin càng nghĩ càng nhớ lại lúc hai người ở trước cổng nắm tay thân mật thì càng thêm tức giận tay đang nắm cằm cô đột nhiên bóp chặt
Cô nhíu mày đau đớn khi bị seo bin nắm chặt cằm, chẳng lẽ.. Đã biết tất cả? Với lại bản thân mình cũng đâu hẳn nói dối , sự thật là mình đi thăm bệnh và mình chỉ cố giấu không cho seo bin biết là mình ở cùng han hwa jin, cô nhìn seo bin nói "không có, thật sự kh..." không đợi cô nói hết câu seo bin đã hôn lên môi cô như thể ngăn lại những lời biện minh ngụy biện kia, cô thất kinh bắt động trước hành động của seo bin, thấy cô không phản kháng hay từ chối nụ hôn kia seo bin tức giận đẩy cô ra nói "chị thật rẻ mạt" sau khi buông lời nói đầy khinh thường kia seo bin đứng dậy bỏ đi để lại cô ngồi đó với vẻ mặt kinh ngạc, cô không ngờ tới seo bin lại có thể nói lời đó với cô