Trương Sơn Gia vốn cảm thấy hỏi chuyện này có chút không thích hợp cho lắm, nhưng khi thấy Lý Hiện không có dáng vẻ thắc mắc gì lại nghĩ tới việc hai nhà thường xuyên qua lại, vẫn nên hỏi cho rõ ràng mới được với lại phu nhân cũng muốn biết chuyện này bèn nói: “Thật thất lễ nhưng ngài có thể cho ta hỏi lão gia của ngài có phải là người phủ thượng Quốc Công hay không? Lễ vật này vô cùng quý giá nên phu nhân của chúng ta không biết phải đáp lễ lại như thế nào, mới mạo muội sai nô tài tới đây để hỏi rõ ràng.”
Lý Hiện đi theo hầu hạ hoàng đế tới nay cũng vài lần rồi nhưng chưa từng gặp phải tình trạng này, ngày thường bọn họ cũng không hay tới đây. Nhưng hoàng đế lúc tới đây thường dùng tên của phủ thượng Quốc Công, nếu nói bọn họ là người phủ thượng Quốc Công cũng không có sai: “Đúng vậy” Còn phủ thượng Quốc Công là ai thì vẫn nên tới hỏi hoàng đế mới biết được? Cũng may Trương Sơn Gia cũng thức thời nên không có đi hỏi rõ chuyện này.
Sau đó hai người lại khách khí với nhau một hồi lâu, Trương Sơn Gia chỉ vào món kho nói: “Trứng gà, thịt thăn này đều là do tự nhà nuôi ra, đậu khô này là do phu nhân kêu người từ kinh thành đem tới đây mấy ngày trước còn giữ lại trong kho một ít, hoa hồi tạo mùi thơm còn cho thêm vào trong đây trà Long Tỉnh mà phu nhân yêu thích nhất, dùng ấm sành để ngao chế hầm trên lửa nhỏ một lúc lâu, sau khi nấu xong phải dùng nắp đậy kín lại ngâm ở trong nước giếng, ngài cũng biết thời tiết ở đây rất nóng nếu không ngâm trong nước giếng rất dễ bị hư, bỏ trong đó một đêm mới làm cho món ăn giữ được hương vị tuyệt vời.”
Lý Hiện nghe cách làm của món ăn liền cảm thấy không thể tin được, đúng là rất phí công sức, hoàng đế của bọn họ thật sự không có nhìn lầm Lâm Dao cũng coi như là báo đáp ân tình.
Đương nhiên cũng không uổng phí hắn ta mấy ngày nay đau lòng, những vật đó đều là thứ tốt.
Trương Sơn Gia thấy Lý Hiện vui mừng cũng vô cùng cao hứng, tuy rằng phí không ít tâm tư nhưng rốt cuộc cũng không phải món ăn quá tầm thường, so với những món đồ lão gia nhà bọn họ đưa tới quả thực nhỏ bé không đáng kể.
Chờ về đến nhà, gặp được Lâm Dao bèn cứng rắn nói: “Vị lão gia này chắc chắn chính là vị Lục gia kia.” Ở thời điểm Lâm Dao đang nghi hoặc bèn nói: “Nô tỳ hỏi ngài ấy có phải là người phủ thượng Quốc Công hay không, hắn ta trả lời là…”
Mậu Xuân ở bên cạnh nói: “Hắn ta cũng không có nói vị kia là Lục gia.”
“Mậu Xuân cô nương ngươi nghĩ đi, Lý tổng quản chỉ nói là người phủ thượng Quốc Công lại không có nói là vị nào trong phủ? Chuyện này lại không có vi phạm pháp lệnh, thân phận của mình tại sao lại không thể nói? Chắc chắn là bởi vì Lục gia phủ thượng Quốc Công, tiếng xấu ở bên ngoài quá nhiều nên không muốn nói.
Lâm Dao gật đầu theo nàng thấy vị lão gia này cho dù là tuổi tác hay tướng mạo, cho dù là giả ra tay cũng vô cùng hào phóng, mấy chuyện đó đều vô cùng chính xác không thể nghi ngờ.
“Về sau những lời nói này không được nói nữa, chúng ta là hàng xóm của nhau ngẩng đầu không thấy nhưng cúi đầu sẽ thấy, vạn nhất để cho Lý tổng quản nghe được thì không tốt cho lắm.” Lâm Dao nói.
“Phu nhân, người nói rất đúng.”
Mọi người ban đầu chẳng qua là tò mò, hôm nay cơ bản đã xác nhận, cũng sẽ không lại đi nói chuyện này.
Bên kia hoàng đế cũng không hề biết những người phía đối diện đang hoài nghi hắn có phải là tên phong lưu ăn chơi trác tác Lục gia của phủ thượng Quốc Công hay không, lúc đầu là nghi ngờ hiện tại là xác nhận hắn chính là tên đó, hắn nhìn thấy Lý Hiện cầm trong tay thức ăn mới nhịn không được hỏi: “Hôm nay bên đó làm cho ta món gì?”
“Hôm nay bọn họ làm cho ngài chính là món kho.” Lý Hiện đặt món ăn ở trên bàn có cung nữ vội vàng cầm chén đũa đem tới đặt ở trên bàn, đĩa thức ăn được đặt trong ấm sành nên vẫn giữ được độ ấm của thức ăn, thời điểm lấy ra vẫn còn ấm áp có thể ăn ngay lập tức.
Lý Hiện dựa theo ngày thường thử một chút thức ăn ngay sau đó nhịn không được nói: “Nô tài đã từng ăn qua trứng luộc nước trà nhưng đây là lần đầu đầu tiên nhìn thấy có người dùng lá trà để kho thịt, mùi vị lại vô cùng đặc biệt ăn vào một miếng liền muốn ăn miếng thứ hai, thịt heo của nhà bọn họ làm so với chỗ khác béo ngậy hơn nhiều, nhìn là biết được ninh trong khoảng thời gian dài, thịt heo béo ngậy nước súp thanh đạm bỏ vào trong đó một ít lá trà, bởi vì cho thêm lá trà vào làm cho hương vị vô cùng thơm ngon là hương vị thanh đạm của trà Long Tỉnh, không giống hương vị nồng đậm của trà Thiết Quan m, lá trà làm cho miếng thịt nồng đậm mùi thơm ăn vô cùng bắt miệng.”
Hoàng đế nghe Lý Hiện tả món ăn một cách tinh tế như vậy, lại nghe hắn ta nói là do chính tay Lâm Dao nấu, đã chuẩn bị từ ngày hôm qua nấu trong vòng một đêm nhịn không được nói: “Nhìn là biết nàng đã đặt bao nhiêu chân thành vào trong này.” Chờ Lý Hiện thử thức ăn xong sau đó hắn bèn gắp một miếng để ăn thử, đúng như Lý Hiện nói hương vị vô cùng ngon còn xen lẫn trong đó một mùi hương thanh đạm của lá trà, cũng không có làm át đi mùi vị của thịt heo.
Lại gắp đồ ăn khác ăn thử, trong đây ăn ngon nhất là đậu phụ khô, nước súp ngấm đều trong miếng đậu phụ, ăn vào không chỉ cảm nhận được mùi vị của miếng đậu khô còn cảm nhận được mùi thơm của thịt heo, ăn vào miếng thứ nhất sẽ chịu không nổi mà ăn miếng thứ hai, không thể buông đũa ra.
“Quả nhiên trong thiên hạ to lớn này, người giỏi thì có người giỏi hơn, phu nhân này phương diện về trù nghệ rất có thiên phú.” Hoàng đế buông chén trà ra sau dựa người vào chiếc gối mềm xốp ở sau lưng nói: “Ai cũng nói đầu bếp ở Ngự Thiện phòng là tài giỏi nhất nhưng bọn họ lại không biết bởi vì sợ làm ra món ăn không ngon mà không dám phá cách, luôn làm theo đúng trình tự quy củ, nên không thể tạo ra một món ăn đặc biệt làm sao có thể so được với thế giới bên ngoài đa dạng?”
Lý Hiện cũng cảm thấy Lâm Dao nấu thức ăn ăn rất ngon, nhìn thấy hoàng đế vô cùng thích bèn nói: “Nếu ngài thích, ngài cứ hạ chỉ đem nàng vào cung về sau mỗi ngày ngài đều có thể ăn món nàng nấu mà không cần phải xuất cung ra ngoài để ăn nữa?” Sau đó lại nói tiếp: “Hiện tại nàng cũng đã ly thân một thân một mình ở bên ngoài không chỗ nương tựa, không bằng dẫn nàng vào cung cho an toàn, nàng lại được ngài coi trọng cũng là một bước lên mây.”
Hoàng đế lại nói: “Một phụ nữ dám làm dám chịu như nàng, không nên bị nhốt ở trong cung.”
Lý Hiện đương nhiên không dám nói tiếp, hoàng đế không muốn đem nàng đưa vào trong cung, là cảm thấy nơi đó thật sự không tốt nếu không tại sao lâu như vậy rồi mà không có con nối dõi.
“Vừa rồi ngươi nói nàng rất thích lá trà?” Hoàng đế vẫn như cũ vô cùng hào phóng nói: “Ngươi tới chỗ sản xuất trà chọn mấy vị trà ngon đem tới đó tặng đi.”
Lý Hiện cảm thấy vô cùng đau lòng mấy thứ tốt hắn ta đem theo tới đây đều bị đem đi cho người khác.