Chương 35 Cho nhân cách thứ nhất cắm bức, bị nhân cách thứ hai liếʍ huyệt.
Lâm Thiên Hoan quá thoải mái.
Một khi cây gậy lớn đó hoàn toàn đi vào tiểu huyệt cô, sẽ căng đầy toàn bộ vách động bên trong cô, cảm giác vừa tê vừa căng từ hạ thể truyền lên, làm toàn thân cô nhũn ra, chỉ muốn thét chói tai.
Lâm Thiên Hoan cũng thật sự kêu thành tiếng.
“A ~ a! Quá lớn… Chồng, a ~ tiểu bức sắp bị dươиɠ ѵậŧ chồng căng rách rồi… Ô, a a a ~”
Úc Hàn không nói gì, bên trong tiểu huyệt khi đúng là một trời đất khác biệt, thời điểm cắm vào giống như có vô số cái miệng nhỏ đang liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ anh, Úc Hàn cũng sung sướиɠ đến mất đại não gần như trở nên trống rỗng, nhưng anh cũng chỉ rên một tiếng, sau đó nắm lấy mắt cá chân Lâm Thiên Hoan bắt đầu dùng sức thoa làm.
“Á á á á! Đừng… Nhanh quá, chồng… chồng ơi… Á!”
Úc Hàn càng làm càng mạnh bạo, càng thao càng sâu, cung lhẩu Lâm Thiên Hoan bị va chạm lặp đi lặp lại, cuối cùng bị thao mở thành một cái miệng nhỏ, qυყ đầυ Úc Hàn tìm đúng ngay cái khe hở đó, đi vào trong, liền làm Lâm Thiên Hoan cao trào, tao thủy từ bên trong phun ra như suối.
“A… A…”
Lâm Thiên Hoan sướиɠ đến ngón tay cũng run rẩy cả lên, bị đàn ông dùng dươиɠ ѵậŧ thao đến cao trào thật kiến người ta dục tiên dục tử, làm người muốn đừng không được, cũng không muốn ngừng lại.
Cũng may Úc Hàn cũng không muốn dừng lại, anh chỉ chờ Lâm Thiên Hoan hòa hoãn lại sau cơn sóng triều, bèn thay đổi tư thế, từ bên sườn bắt đầu thâm nhập vào tiểu huyệt Lâm Thiên Hoan.
Vυ' Lâm Thiên Hoan được bàn tay dày rộng ấm áp của người đàn ông này xoa bóp, lúc nắm tay cô thì ấm áp ôn hòa, lúc chơi đùa bộ ngực cô thì phá lệ hung ác dùng sức.
Đầṳ ѵú Lâm Thiên Hoan bị niết đến sưng đỏ, vốn là một cặρ √υ' trắng nõn nay đã trải đầy vết đỏ, bị chà đạp thành bộ dạng mà đàn ông muốn ức hϊếp nhất.
Cùng lúc đó thì sự thao lộng dưới thân vẫn chưa ngừng lại, vừa rồi Úc Hàn đã thao mửo tử ©υиɠ cô, hiện giờ quy đàu đã cắm vào trong, tùy ý trong tử ©υиɠ cô mà hoành hành ngang dọc.
Lâm Thiên Hoan thật sự cảm thấy chính cô đã bị đàn ông thao xuyên, nhưng cảm giác này không phải là không tốt, mà là một loại cảm giác cực hạn, là cơn sóng triều làm người cảm thấy sợ hãi.
“A~”
Úc Hàn lại làm thêm một lúc lâu, theo một tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, Lâm Thiên Hoan lại lần nữa leo lêи đỉиɦ cùng cực lạc.
“Thoải mái không?” Úc Hàn hỏi cô.
“Thoải mái, ưm ~ thật thoải mái…”
Nhưng dươиɠ ѵậŧ của Úc Hàn sao vẫn còn cứng? Anh chưa muốn bắn ư?
Ngay vào lúc Lâm Thiên Hoan nghĩ đến vấn đề này, dươиɠ ѵậŧ còn đang cương cứng kia đột nhiên rút ra ngoài.
Thật trống rỗng.
Huyệt thịt Lâm Thiên Hoan mυ'ŧ vào không khí, uỷ khuất nhìn về phía Úc Hàn, Úc Hàn lại điều chỉnh lại tư thế, đưa dươиɠ ѵậŧ dính đầy dâʍ ɖị©ɧ đến bên miệng Lâm Thiên Hoan, đâm vào.
“Hu…”
Anh bắn vào miệng Lâm Thiên Hoan, toàn bộ, không sót một giọt.
Lâm Thiên Hoan mông lung, nhưng vẫn ngoan ngoãin nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙, lại nắm lấy căn dươиɠ ѵậŧ kia, bắt đầu nhẹ nhàng liếʍ hsut qυყ đầυ no đủ.
“Trên mặt một lần, phía dưới một lần, đều đút hết cho em.”
Lâm Thiên Hoan đỏ mặt.
Nhưng cô không phải thẹn thùng vì nuốt tinh của Úc Hàn, mà là vị bộ dạng nghiêm túc nói chuyện tìиɧ ɖu͙© của Úc Hàn, làm cô rất thích, tim cũng đạp nhanh theo.
“Nhưng anh vừa bắn xong, còn có thể…”
“Còn có thể cứng.” Úc Hàn trả lời câu hỏi mà cô không dám đặt ra, rồi lại đè cô dưới thân, hôn lên môi cô.
Hôn môi trong chốc lát, quả nhiên Lâm Thiên Hoan lại cảm giác được căn dươиɠ ѵậŧ phía dưới cứng được một nửa.
Cô lẩm bảm giả vờ oán giận: “Sao lại cứng nhanh như vậy? Không phải vừa nãy mới bắn ư.”
Trán Úc Hàn chống lên trán cô, nói với cô: “Bởi vì còn chưa đủ.”
Nói liền nắm lấy căn cự vật đó, lần nữa thọc vào.
“A~”
Lâm Thiên Hoan cho rằng chính mình lại có thể lần nữa được trải nghiệm một làn dục tiên dục tử, nhưng lần này mới làm không được bao lâu, liền xảy ra tình huống bất ngờ.
Chuông điện thoại của Úc Hàn vang lên.
Úc Hàn mới chỉ đè cô xuống làm huyệt Lâm Thiên Hoan, Lâm Thiên Hoan thúc giục, nhưng anh cũng nói mặc kệ, nhưng cuối cùng không chịu nổi tiếng chuông liên tục reo vang kia, nên Lâm Thiên Hoan đành cười và bảo anh nhận cuộc gọi trước đã.
“Không sao, vừa nãy em đã được thỏa mãn rồi.” Lâm Thiên Hoan ôm lấy cổ anh, hôn anh.
Trong đôi ngươi đen nhánh của Úc Hàn vẫn là sóng dục cuồn cuộn, giọng đầy đè nén: “Nhưng anh còn chưa thỏa mãn.”
Lâm Thiên Hoan vừa nghe đến câu này, không nhịn được lập tức bật cười tại chỗ.
Mới đã được bao lâu đâu cà, mà phong thủy thay đổi rồi, ngày trước đều là cô không được thỏa mãn, mà giờ câu chuyện đã hoàn toàn trái ngược, người không được thỏa mãn biến thành Úc Hàn.”
Có lẽ là chọc ghẹo chồng rất là thú vị, cũng có lẽ là vì Lâm Thiên Hoan muốn đòi lại nợ cũ của Úc Hàn, nên cô đã bước qua giúp Úc Hàn cầm điện thoại lại đây, đưa tới trước mặt anh để anh nhận cuộc gọi.
Không ngờ thật sự xảy ra chuyện, bên trường học muốn Úc Hàn gửi một phần tài liệu, cấp tốc.
“Được, tôi biết rồi.” Úc Hàn cúp máy, ánh mắt đầy hung ác nham hiểm.
Lâm Thiên Hoan trưng vẻ mặt vô tội, chớp chớp mắt, còn hỏi anh: “Nói gì thế?”
”Cho anh nửa tiếng, về sẽ tiếp tục làm em.” Úc Hàn vôi vàng khoác áo ngủ lên, lại còn cắn vυ' Lâm Thiên Hoan một cái mới bước nhanh về hướng thư phòng.
“Giáo sư Úc à anh chậm một chút, đừng có gấp, em chờ anh mà.” Trước khi Úc Hàn đi Lâm Thiên Hoan còn không quên cười cợt anh.
…
Phía dưới bị thao đến nhão nhão dính dính, đều là ái dịch cả, Lâm Thiên Hoan cảm thấy thật không thoải mái, bền đi tắm một cái, còn rửa tiểu huyệt cho thật là sạch sẽ.
Thời điểm đặt tay lên để vuốt ve Lâm Thiên Hoan lại chợt nhớ tới cái kí ức bị Úc Hàn liếʍ huyệt, vì thế lại đến cảm giác.
Nhưng lúc này cần gì tự an ủi nhỉ, hiện giờ cô là người được chồng cho ăn no, cô hoàn toàn có thể rửa sạch tiểu huyệt cho thật là sạch sẽ, rồi chờ Úc Hàn đến liếʍ cho cô mà ta.
Dù sao chỉ cần cô muốn, Úc Hàn nhất định sẽ cho cô.
Nghĩ như vậy, Lâm Thiên Hoan cũng không thèm mặc qυầи ɭóŧ vào, chỉ lau khô người, thay một chiếc áo ngu tơ lụa, pha hai ly cà phê, một li thêm đường thêm sữa, một li không thêm gì cả, thấy sắp tới giờ hẹn nên bưng đến thư phòng luôn.
Cô thích đồ ngọt, cà phê cũng phải thêm đường, Úc Hàn lại hoàn toàn ngược lại, hoàn toàn không thích đồ ngọt, nhưng cho dù là vậy, Úc Hàn cũng đã học được rất nhiều csch thức pha chế đồ ngọt, đã vậy còn làm khá ngon.
Đều là vì cô cả.
Nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Thiên Hoan lại bắt đầu ngọt ngào, cửa thư phòng không đóng lại, cô nhẹ nhàng đi đến cạnh cửa, lẳng lặng quan sát ông chồng làm việc.
Giáo sư Úc ngồi ở chỗ đó vững chãi thanh nhã, bộ dnagjnghiêm túc thật hết sức lóa mắt.
Thật muốn làʍ t̠ìиɦ nha.
Thật muốn bị anh thao.
Mắt thấy Úc Hàn đã làm xong công việc cần làm, đang dựa vào ghế nhựa nhắm mắt dưỡng thần, Lâm Thiên Hoan bèn bước qua, đặt cà phê ngay bên cạnh.
Người ngồi trên ghế bỗng dưng mở mắt ra, Lâm Thiên Hoan muốn gọi chồng ơi, nhưng khi thấy tư thế thả lỏng không kềm chế được cùng với đôi mắt đầy tính xâm lược kia, lời đã đến ngay bên miệng bỗng nhiên dừng lại.
“Thiên Thiên,” Anh gọi cô, ngữ khí có chút ngả ngớn, còn mang theo sự phóng túng rất rõ ràng.
Lâm Thiên Hoan có chút đơ ra.
Không thể nào?
Thay đổi nhân cách nhanh như vậy sao?
”Uống, uống cà phê không?” Lâm Thiên Hoan thử dò hỏi.
Úc Hàn trước mắt bỗng nhiên kéo cô qua tới, nhấc váy cô lên.
“Uống cà phê cái gì chứ, bây giờ anh chỉ muốn uống dâʍ ŧᏂủy̠ của em.”
Nói xong anh liền dùng môi bao trùm nó lên.