Cô Rất Muốn

Chương 31

Chương 31 Muốn khóa chặt anh lại, làm anh chỉ nhìn mỗi em

Úc Hàn bóp lấy vòng em cô, biểu cảm không tốt lắm.

“Anh đây là có ý gì đấy?” Lâm Thiên Hoan thấy anh như vậy, cũng chau mày cắn môi, “Em muốn sinh bé cưng cho anh, anh còn không vui phải không?”

Úc Hàn lắc đầu: “Anh chỉ là thấy em còn nhỏ, lại đang là lúc sự nghiệp thăng tiến, không muốn con cái làm em trễ nãi.”

“Vì sao lại làm em trễ nãi chứ?” Lâm Thiên Hoan thấy anh như vậy, cũng chau mày cắn môi: “Em chỉ phụ trách sinh, con sinh ra rồi anh chắc chắn là người chăm, bị trễ nãi gì gì đó cũng là anh.”

Lâm Thiên Hoan nói xong còn cô ý bỏ thêm một câu: “Chẳng lẽ anh không muốn?”

Úc Hàn nghiêm túc suy nghĩ, rồi đưa ra đáp án: “Anh đồng ý, Thiên Thiên, nếu em thật sự muốn có con, chúng ta sẽ sắp xếp lại kế hoạch, đồng thời chuyện bên phía trường học anh cũng sẽ nhanh chóng từ chức, giao hết công việc và hạng mục trong tay đi.”

Lâm Thiên Hoan khó hiểu: “Cần phải sớm như vậy từ chức sao?”

“Ừ,” Úc Hàn xoa xoa ót cô, giọng dịu dàng: “Từ lúc mang thai đến lúc sinh con, anh phải chăm sóc em cho thật là tốt.”

Lâm Thiên Hoan ôm anh chọc ghẹo: “Thế sao này không phải anh thành ông bố bỉm sữa full-time à?”

Úc Hàn cười, tiếng cười thật ôn hòa: “Thế thì có sao đây?”

Lâm Thiên Hoan biết Úc Hàn không phải đang dỗ dành cô, kết hôn mấy năm nay, Úc Hàn đối với cô luôn nói là làm, vì cô mà thỏa hiệp cũng nhiều không kể xiết.

Nhưng Lâm Thiên Hoan cũng không phải thực sự muốn Úc Hàn vì cô mà bỏ đi hết mọi thứ, cô chỉ là quá thích cảm giác Úc Hàn dung túng, chiều chuộng cô vô biên, dù biết như vậy là không tốt, nhưng vẫn muốn tùy hứng đi thăm dò điểm mấu chốt của Úc Hàn.

“Thế thì em phải nắm chắc cơ hội sinh một đứa, như vậy là có thể cột chặt anh vào cái nhà này rồi.” Nên Lâm Thiên Hoan lại mở miệng.

Úc Hàn nghe được câu này chỉ cười cười: “Có thể, tùy em cả.”

“Anh cũng không biết đấy thôi, người ghen không không chỉ có mình anh đâu, em cũng thật rất là ghen đó, mỗi lần cùng anh đi ra ngoài, dều có nhiều nhìn dán mắt lên nười anh như vậy, điều này thật làm em rất cáu, còn đám sinh viên của anh còn quá đáng hơn, em tiện tay mở diễn đàn của trường anh ra, đều có thể thấy có người đang hỏi, hỏi như thế nào mới hẹn được anh, như thế nào mới ngủ được anh, như thế nào mới có Tình một đêm với anh, bọn họ chẳng lẽ không biết anh có vợ à, chẳng lẽ không nhìn thấy nhẫn cưới trên tay anh chăc? Với lại nếu đó là sinh viên nữ thì cũng thôi đi, mà sinh viên nam cũng mơ tưởng đến anh là sao…”

Úc Hàn cạn lời, chỉ dựa trên vai cô cười.

“Anh còn cười?” Lâm Thiên Hoan nâng mặt Úc Hàn lên, nghiêm giọng nói: “Sao anh lại có một khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt đến thế này nhỉ, anh có biết không có đôi khi em thật muốn khóa chặt anh lại, làm anh chỉ nhìn em, chỉ có thể nhìn em.”

Ý cười Úc Hàn thu liễm lại, bàn tay vỗ nhẹ lên gò má non mịm của Lâm Thiên Hoan.

Làn da dưới tay thật rất non mềm, dù là trong khoảng cách gần như vậy cũng không thấy được lỗ chân lông, phải nhờ vào ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Úc Hàn mới có thể thấy rõ lớp lông tơ mềm mại trên không mặt xinh đẹp của Lâm Thiên Hoan.

Thật đẹp.

Đẹp đến cùng cực, như là thiên sứ rơi xuống nhân gian, làm người động tâm, không cách nào chống cự.

Trong mắt Úc Hàn, không có cái gì có thể quý giá hơn so với người đang đứng trước mắt anh.

“Thiên Thiên.” Anh bỗng dưng mở miệng gọi cô, giọng hơi thấp, cũng có hơi trầm, anh nói: “Anh cũng giống vậy.”

còn không đợi Lâm Thiên Hoan hiểu nghĩa của câu này là gì, Úc Hàn đã hôn xuống, anh hôm vừa sâu vừa gấp gáp, đầy tính xâm lược, khác với sự dịu dàng thường ngày, Lâm Thiên Hoan không thể chống cự nổi, lập tức bị cuốn vào lốc xoáy triền miên kia.

Nụ hôn vừa xong, phía dưới cô lại ướt.

Úc Hàn lại giúp cô lau khô phía dưới, bôi thuốc, không chê phiền hà, một làn lại một lần.

“Được rồi, không cần bôi nữa đâu.”

Cứ sờ tiểu bức cô như vậym phía dưới cô lại ướt nữa rồi.

Úc Hàn dừng tay, lại hỏi kì rụng trứng của cô là khi nào, muốn tính thử xem lần này có thể nào mang thai hay không.

Lâm Thiên Hoan vội vàng thành khẩn với anh: “Em lừa anh đó, đợt rồi nội tiết tố em bị mất cân bằng, vẫn đang uống thuốc điều hòa kinh nguyệt, có thể tránh thai, cho nên sẽ không mang thai, với lại, em cũng chưa dự tính sinh con…”

Đầu mày Úc Hàn nhăn lại.

“Anh không được tức giận với em đâu đấy,” Lâm Thiên Hoan lập tức lên người anh, giọng điệu ngọt ngấy, làm nũng: “Đều là bởi vì ngày trước anh không thường xuyên sinh hoạt vợ chồng với em, làm em không được thỏa mãn, nên nội tiết tố em mới không cân bằng, với lại… ừm… là…”

Lí do còn lại Lâm Thiên Hoan cũng không nói lên lời, nhưng vẫn đúng lí hợp tình mà hoạnh họe nói: “Dù sao vấn đề đều là của anh.”

Úc Hàn lại bao dung nói: “Được, vấn đề đều do anh hết.”

Câu nói đầy dịu dàng, không có chút gì là không tình nguyện cả.

Lâm Thiên Hoan lại quên khuất mọi thứ mà tự nguyện sa vào.

Cô ôm cổ Úc Hàn, trong mắt đầy si mê, nỉ non: “Em đúng là nên sớm thẳng thắn với anh, lúc ấy tuy rằng anh đã rất tốt với em, nhưng vẫn luôn quá đúng đắn, em cũng không dám nói với anh rằng em là người có nhu cầu sinh lí rất cao, sợ anh vì cái này sẽ ghét bỏ em…”

Úc Hàn lập tức nói: “Sao có thể?”

“Đúng vậy, em không nên có loại suy nghĩ này, rõ ràng là anh rất yêu em, dù bây giờ em dâʍ đãиɠ như vậy, anh cũng thật rất thích em.”

Úc Hàn xoa đầu cô.

Lâm Thiên Hoan nhìn vào đôi mắt người yêu, bắt đầu kể chuyện: “Em chỉ có anh, chưa từng có người khác, tiểu bức phía dưới chỉ bị mỗi anh làm qua, cũng chỉ ăn mỗi dươиɠ ѵậŧ của anh…”

Úc Hàn ngẩn ra, trong mắt rõ ràng có gì đó nghi hoặc.

Lâm Thiên Hoan cũng không cách nào nói hết toàn bộ sự thật, liền câu thật câu giả: “Đêm tân hôn đó em nói em có kinh nghiệm, nhưng lại không phải là kinh nghiệm với đàn ông, đương nhiên cũng không phải với phụ nữ, em…”

Úc Hàn truy vấn: “Cái gì?”

Mặt Lâm Thiên Hoan đỏ bừng: “Dù sao thì phía dưới, ngoại trừ anh ra, cũng chỉ có mấy món đồ chơi như gậy matxa, trứng rung đi vào…”

”Em…” Anh quả thực không biết phải nói sao cho tốt.

“Thật có lỗi, phải không? Nhưng ham muốn của em đúng là rất lớn, cho nên không nhịn xuống được…?”

Úc Hàn nói lại không phải cái này, anh nói: “Em nên sớm tìm anh mới phải.”

Lâm Thiên Hoan chớp chớp mắt, nghĩ ra một chuyện: “Chẳng lẽ anh cũng đi ăn dấm của đám đồ chơi đó luôn sao?”

Úc Hàn nghiêm mặt: “Anh đúng là thế đấy.”

“Thế sau này anh phải thường xuyên làm em, làm em thỏa mãn, như vậy em sẽ hứa với anh không bao giờ tìm đến công cụ hỗ trợ nữa.” Trên mặt Lâm Thiên Hoan đầy ý cười, ánh mắt thiên chân.

“Ý anh không phải như vậy,” Úc Hàn bật cười, “Thỉnh thoảng dùng để trợ hứng cũng được, dù sao cũng có lúc anh không ở bên cạnh em.”

Lâm Thiên Hoan ôm lấy Úc Hàn, dán lên người anh nói: “Anh thật tốt.”

Lâm Thiên Hoan bị Úc Hàn dỗ dành nên cả người có hơi chút lâng lâng, người ta nói tình cảm không chịu được mấy phép thử, nhưng tình yêu của Úc Hàn dành cho cô lại như không có điểm cuối cùng.

Chu sư phó bên nhà cũ rất nhanh đã đưa nguyên liệu đến, Lâm Thiên Hoan nằm trên giường nửa ngày, cũng có thể xuống giường đi nấu cơm với Úc Hàn, nhưng đối với chuyện bếp núc này cô đúng là kẻ dốt đặc cán mai, nói là hỗ trợ, chi bằng nói là đến để gây trở ngại chứ chẳng giúp được gì.

Nhưng dù cho Lâm Thiên Hoan đến là để làm phiền, Úc Hàn không có dấu hiệu gì là mất kiên nhẫn cảm ngược lại còn thích thú.

Mì hải sản bào như rất nhanh đã làm xong, hoàn toàn là mùi vị mà Lâm Thiên Hoan thích nhất, cô cầm chén mì ăn sạch sẽ, rồi nằm liệt sang một bên.

“Thật no, không muốn động đậy nữa.”

“Em nghỉ ngơi đi, anh đi rửa chén đã.”

Lâm Thiên Hoan ngọt ngào đáp lại: “Được.”

Úc Hàn không nhanh không chậm dọn dẹp mọi thứ, Lâm Thiên Hoan nằm liệt trong chốc lát, rồi cũng đứng dậy, cô vốn định hoạt động một chút cho tiêu cơm, không ngờ lại thấy được trong thùng rác một món đồ vật.

Là hóa đơn thanh toán tuýp thuốc mỡ hôm qua, thời gian là rạng sáng hôm qua.

Lâm Thiên Hoan có chút cảm động, liền lên tiếng hỏi: “Chồng, hôm qua hơn nửa đêm rồi mà anh còn giúp em đi mua thuốc mỡ nữa hả?”

“Tuýp thuốc mỡ đó không phải mua từ hôm trước sao?” Úc Hàn nói: “Tối hôm qua anh không có đi ra ngoài.”

Lâm Thiên Hoan có chút nghi hoặc, đang định nói gì đó, thì trong đầu lại đột nhiên lóe qua một tia sáng.

Cô giống như nhớ lại tối qua, lúc sau nửa đêm, khi Úc Hàn thao cô, ở bên tai gọi cô là tao hóa.

Đó là lời nói mà Úc Hàn sẽ không nói với cô.