Gả Cho Ta

Chương 1: Kết hôn với tôi đi

“Nếu anh đồng ý kết hôn với tôi, số tiền này đều là của anh.”

Cố Trường Đình nói với người đàn ông trước mặt.

Đây là một vùng núi xa xôi, không có điện, không có đường nhựa, sau cơn mưa lầy lội vô cùng, chỉ có khoảng mười hộ gia đình. Nơi này gần như cách biệt với thế giới, nhà thì tự xây, gà vịt tự nuôi, lương thực cũng tự trồng, cùng lắm là kết thông gia với thôn nhỏ bên cạnh, nếu có thể cưới được cô gái nào ở thôn bên thì đó là chuyện làm rạng danh tổ tông nhất cuộc đời.

Anh đặt một tờ chi phiếu lên bàn, nói: “Anh có thể suy nghĩ thử xem.”

Mặc dù vẻ mặt Cố Trường Đình rất thản nhiên, trông thì có vẻ thành thục nhưng thực ra trong lòng vô cùng sốt ruột, anh muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện, sau đó rời khỏi căn nhà cũ nát và sơn thôn hẻo lánh này.

Cố Trường Đình là con trai độc nhất của nhà họ Cố, mặc dù mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ, nhưng cũng không kém mấy lão cáo già lăn lộn trên thương trường bao nhiêu, cũng coi như tuổi trẻ tài cao, nhân tài hiếm có.

Anh lái xe cả ngày, một mình đi tới sơn thôn hẻo lánh còn không cả có điện này, trên đường rẽ nhầm biết bao nhiêu lần, khi đến được đây đã sức cùng lực kiệt.

Cố Trường Đình và căn nhà ọp ẹp anh đang ngồi thực sự không mấy ăn khớp. Dù vậy nhưng Cố Trường Đình không hề cảm thấy khó chịu, trái lại còn khiến anh nhớ về thời thơ bé.

Kể ra thì Cố Trường Đình cũng là cậu ấm nhà giàu, thế nhưng anh không hề có thói xấu của những công tử bột. Ông nội của Cố Trường Đình có thể coi là nhân vật một tay che trời trong giới kinh doanh, ho một tiếng khối người phải run chân.

Đáng tiếc là về sau sức khỏe của ông nội Cố Trường Đình xuống dốc, ông ra nước ngoài dưỡng lão, thế là nhà họ bắt đầu sa sút. Để phục hưng nhà họ Cố, cha Cố Trường Đình đã cưới một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối về làm vợ, sau đó sinh ra Cố Trường Đình.

Nhà họ Cố có một bé trai, đáng lẽ phải là chuyện vui lớn, nhưng không ai có thể vui nổi. Bởi vì Cố Trường Đình sinh ra với thân thể khiếm khuyết, vậy mà lại là quái vật sở hữu hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Mẹ Cố Trường Đình ốm đau bệnh tật, Cố Trường Đình chưa trưởng thành bà đã qua đời. Cha Cố Trường Đình không muốn gặp anh, dù sao anh cũng là quái vật bất nam bất nữ, ai nghe nói cũng đều chỉ chỉ trỏ trỏ, chẳng những không thể kế thừa sự nghiệp nhà họ Cố mà còn là nỗi ô nhục của họ.

Khi còn bé Cố Trường Đình không hiểu, nhưng bây giờ anh biết người nhà họ Cố đều không thích mình, kể cả cha của anh cũng vậy.

Từ nhỏ Cố Trường Đình đã bị cười nhạo, bị chỉ trỏ, họ nói anh ẻo lả, nói anh là quái vật bất nam bất nữ. Khi ấy Cố Trường Đình còn quá nhỏ, anh không hiểu những điều này, hoàn toàn không biết mình đã làm sai điều gì.

Mặc dù vậy nhưng Cố Trường Đình cũng coi như tốt số, cha anh ghét bỏ anh, sau khi mẹ anh chết ông ta bao nuôi một người tình, nhưng cô ta không sinh được con trai, đến con gái cũng không có.

Cha Cố Trường Đình ghét bỏ anh, không muốn anh xuất hiện trước mặt mình, ngay từ khi Cố Trường Đình còn nhỏ đã dứt khoát vứt anh đến một nơi thâm sơn cùng cốc, mắt không thấy lòng không phiền, tìm đại một gia đình rồi để Cố Trường Đình sống ở đó, ngoài mặt thì nói là để cậu chủ nhà họ Cố đi trải nghiệm cuộc sống.

Cố Trường Đình chịu khổ mà lớn lên từ nhỏ, có nỗi khổ nào chưa từng trải qua? Điều kiện căn nhà nhỏ trước mắt này đây thậm chí còn tốt hơn căn nhà Cố Trường Đình sống năm đó nhiều.

Lúc này có một người đàn ông đang ngồi trước mặt Cố Trường Đình, thoạt nhìn hắn cũng tầm tuổi Cố Trường Đình, hắn ngồi trên ghế xếp nhỏ, phía dưới mặc quần đùi vải thô, thân trên ở trần, tám múi cơ bụng lộ rõ mồn một, kết hợp với làn da màu tiểu mạch tuyệt đối là đẳng cấp siêu mẫu. Nhưng mà khuôn mặt thì…

Khuôn mặt có lẽ cũng ưa nhìn, nhưng hiện tại mặt bẩn kinh khủng, Cố Trường Đình nghi ngờ hắn vừa đi lăn lộn trong vũng bùn về, mặt nhọ nhem khiến người ta vừa nhìn đã không muốn nhìn thêm lần nữa.

Từ lúc Cố Trường Đình ngồi trước mặt hắn, người đàn ông này hình như vẫn toét miệng cười ngây ngô, cười đến nỗi Cố Trường Đình dựng hết cả tóc gáy, anh bắt đầu hoài nghi người đàn ông này liệu có phải tên ngốc hay không.

Người đàn ông này cao lớn cường tráng, theo Cố Trường Đình đánh giá thì có lẽ gần 1m9.

Trong nháy mắt nhìn thấy người đàn ông đô con này, Cố Trường Đình rất bối rối, lòng lo ngay ngáy. Anh muốn tìm một người để kết hôn, mặc dù không có yêu cầu cụ thể về ngoại hình, không đến mức đòi hòi đối phương như chim nhỏ nép người, nhưng không ngờ người đàn ông này lại cao to hơn mình nhiều đến vậy.

Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ không thể lùi bước được, nếu hôm nay không thỏa thuận xong, e là sau này mình sẽ khó sống ở nhà họ Cố.

Đại thiếu gia nhà họ Cố, Cố Trường Đình sắp kết hôn, ba tháng trước đã phát thiệp mời, lúc này cách hôn lễ chỉ còn ba ngày nhưng cô dâu lại hủy hôn chạy mất, bỏ lại một đống chuyện phiền phức cho Cố Trường Đình.

Thực ra Cố Trường Đình mới gặp cô dâu hai lần, bọn họ là quan hệ liên hôn thương nghiệp, đã giao hẹn xong xuôi, kết hôn xong ai làm chuyện người đó, không sống chung, cũng không can thiệp vào đời sống tình cảm của đối phương, chỉ cần không bị giới truyền thông chụp được ảnh “sa đọa” là được.

Thế nhưng ngay trước khi hôn lễ sắp sửa cử hành thì lại có người cản trở, vì muốn Cố Trường Đình trở thành trò cười mà dụ dỗ cô dâu bỏ trốn.

Ba ngày nữa Cố Trường Đình sẽ kết hôn, nhưng không có cô dâu, không biết có bao nhiêu người đang chờ xem Cố Trường Đình thành trò cười, không chỉ người ngoài mà ngay cả người nhà họ Cố cũng vậy. Bọn họ cũng không muốn để Cố Trường Đình kết hôn, nhất là liên hôn, như vậy nền móng của Cố Trường Đình ở nhà họ Cố sẽ ngày càng vững chắc, đến lúc đó dù cha anh không muốn để anh kế thừa gia nghiệp cũng không thể làm khác được.

Cố Trường Đình biết chuyện cô dâu hủy hôn đều do dì nhỏ giở trò, cô ta tìm người đến trước mặt cô dâu vừa đấm vừa xoa, nói với cô anh là quái vật song tính, sau khi kết hôn nhất định sẽ bị mọi người cười nhạo, còn tìm một phi công trẻ đến quyến rũ cô dâu.

Dì nhỏ của Cố Trường Đình còn đang hoang tưởng, nghĩ sau này có thể sinh cho nhà họ Cố một cậu chủ thay thế vị trí của Cố Trường Đình, sao chịu để Cố Trường Đình đứng vững ở cái nhà này nhanh như vậy?

Dì nhỏ không chỉ quấy nhiễu hôn sự của anh mà còn tìm một ông già sắp 50 tới, giới thiệu là bác hai của cô ta, muốn Cố Trường Đình kết hôn với lão, như vậy thì có thể khống chế Cố Trường Đình, còn giả mù sa mưa nói vậy là có thể cứu vãn danh dự của Cố Trường Đình. Dù sao thiệp mời cũng đã phát đi rồi, không kết hôn sẽ bị người khác chê cười.

Hoang đường nhất là cha anh cảm thấy người tình của mình nói rất đúng, vậy mà lại đồng ý để Cố Trường Đình kết hôn với ông già sắp 50. Nói Cố Trường Đình mang thân thể quái vật, có người không chê đã là tốt lắm rồi.

Cố Trường Đình vừa căm phẫn vừa thất vọng, nhưng lòng anh hiểu rõ, mình nhất định không thể ngồi chờ chết, nhất định phải giải quyết vấn đề trước mắt.

Anh cần tìm một người thay thế tham dự hôn lễ ba ngày tới, phải là một người thật thà chất phác, không cười nhạo thân thể của mình, anh chịu đựng quá đủ việc bị người khác chỉ trỏ rồi…

Cố Trường Đình chìm sâu vào hồi ức, mà người đàn ông đối diện nghe anh nói vậy lộ ra vẻ mặt hơi kinh ngạc, nhìn Cố Trường Đình, nói: “Xin lỗi, tôi chưa nghe rõ, cậu nói…”

Cố Trường Đình cảm thấy không phải là hắn chưa nghe rõ, bởi vì khuôn mặt bẩn thỉu như lăn qua bùn của hắn đỏ lên rồi, trông có vẻ rất ngượng ngùng.

Cố Trường Đình hắng giọng, dứt khoát nói: “Tôi hỏi anh có đồng ý kết hôn với tôi không, tôi có thể cho anh tiền, nếu thấy không đủ, muốn bao nhiêu anh cứ mở miệng, anh muốn nhà hay xe đều được.”

Người đàn ông cao to vội đáp: “Tôi không cần tiền.”

Cố Trường Đình nghe vậy nhíu mày, hỏi: “Thế anh muốn gì?”

Người đàn ông cao to nghe anh hỏi vậy, đột nhiên lại ngượng ngùng, không trả lời ngay mà hỏi lại: “Cậu thực sự muốn gả cho tôi sao?”

Cố Trường Đình muốn nổi quạu, nói: “Là tôi cưới anh.”

Người đàn ông hình như không nghe ra sự khác biệt, cười ngây ngô gãi gãi đầu, nói: “Chỉ là tôi không dám tin, hình như trời sập rồi, một người đẹp như cậu lại muốn kết hôn với tôi…”

Quả thực Cố Trường Đình rất đẹp, có lẽ vì là người song tính nên vóc dáng Cố Trường Đình không tráng kiện mà chỉ cao gầy.

Gen của cha mẹ anh cũng không tệ, hơn nữa Cố Trường Đình giống mẹ hơn một chút, dung mạo còn đẹp hơn mấy hot boy trên TV nhiều. Nhưng Cố Trường Đình không cao lắm, chỉ tầm 1m75, so với người đàn ông cao lớn đối diện đúng là có cảm giác nhỏ hơn một nửa.

Vì lý do thân thể, Cố Trường Đình rất ghét người khác thảo luận về ngoại hình của mình. Bình thường anh luôn nghiêm mặt, tỏ vẻ người lạ chớ tới gần, người quen thân với anh đều biết, tuyệt đối không được bình luận về ngoại hình của cậu chủ Cố.

Nhưng người đàn ông này quá thành thật, cứ thao thao bất tuyệt khen Cố Trường Đình đẹp.

Người đàn ông cao to cười khúc khích nói tiếp: “Cậu đẹp như vậy, tôi có thể cưới cậu làm vợ là may mắn của tôi. Mẹ tôi nói, một tên ngốc như tôi, đến Tiểu Hồng thôn bên cũng không thèm. Cậu đẹp hơn Tiểu Hồng thôn bên nhiều.”

Mi mắt Cố Trường Đình giật liên tục, gân xanh trên trán nổi lên, nhưng nhìn vẻ mặt chân thành của người đàn ông này hình như không có ý cười nhạo, Cố Trường Đình đành nhịn.

Cố Trường Đình nói: “Anh đồng ý rồi phải không?”

Người đàn ông gật đầu như giã tỏi, gật bảy tám lần, nói: “Đồng ý đồng ý! Tôi đồng ý.”

Cố Trường Đình nhìn dáng vẻ hấp tấp của hắn thấy hơi buồn cười, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm, nói: “Vậy anh thu dọn đồ đạc đi, về cùng với tôi, ba ngày nữa cử hành hôn lễ.”

Cố Trường Đình đứng dậy, định ra xe đợi người đàn ông này dọn đồ. Người đàn ông cũng đứng lên theo, còn sải bước về phía trước.

Cố Trường Đình lúc này phải ngẩng đầu nhìn hắn, nhất thời cảm thấy người đàn ông này đúng là rất cao, nếu không cười ngây ngô, nhất định sẽ gây áp lực vô cùng.

Người đàn ông cao lớn ngăn anh lại, nói: “Đợi, đợi một chút!.”

“Sao vậy?” Cố Trường Đình nói: “Anh còn vấn đề gì à?”

Nam nhân hơi ngượng ngùng, khuôn mặt bẩn thỉu lại đỏ lên, đỏ lan ra tận cổ, nói: “Chúng ta thực sự sẽ kết hôn sao?”

Cố Trường Đình nghe hắn ấp úng hỏi này hỏi nọ mãi, nói: “Đương nhiên, không thì tôi lái xe cả ngày đến đây làm gì?”

Người đàn ông vui sướиɠ, nhưng vẫn xấu hổ, nói: “Thế tôi có thể hôn cậu được không?”

“Cái gì?” Cố Trường Đình nhất thời tưởng tai mình bị làm sao, có lẽ là bị lãng tai, anh ngẩng đầu nhìn người đàn ông với vẻ mặt khó tin.

Người đàn ông cười ngây ngô nói: “Cậu đẹp như vậy, tôi…tôi nhìn đã muốn hôn cậu rồi…”

Hắn còn chưa nói hết, Cố Trường Đình đã lập tức phản đối: “Không được.”

Cố Trường Đình tìm hắn là để cứu vãn tình hình, nghĩ người nhà quê có lẽ sẽ tương đối thật thà chất phác, không lừa gạt mình, sau khi kết hôn có thể bớt đi một số chuyện. Anh cũng không thực sự muốn phát sinh quan hệ đặc biệt gì với người đàn ông này.

Người đàn ông gãi đầu, nghe lời từ chối dứt khoát của Cố Trường Đình, cũng không cảm thấy thất vọng, trái lại còn lộ vẻ mặt bừng tỉnh ngộ, nói: “Cũng đúng.”

Cố Trường Đình thở phào nhẹ nhõm, nhưng mới thở ra một nửa, chợt nghe hắn lại lên tiếng, quả thực không làm anh tức chết không được.

Người đàn ông chân thành nói: “Chúng ta còn chưa kết hôn mà nhỉ! Ba ngày nữa kết hôn rồi có phải tôi sẽ được hôn cậu không?”