Chuyển ngữ: Team Sunshine
Tư Viện hơi hoảng hốt, lại bị anh giữ chặt gáy, không nhúc nhích được. Cuối cùng, du͙© vọиɠ trong lòng cũng chiến thắng lí trí, Tư Viện chủ động hé môi, để anh hôn vào quấn quýt si mê.
Ôn Đình Sơn cười, lướt đôi môi xuống dưới, cách một lớp áo mà gặm cắn đầṳ ѵú của cô. Tư Viện không nhịn được khẽ rên, hai tay níu chặt vào người anh, càng khát khao muốn anh nhiều hơn nữa.
Ôn Đình Sơn không dừng lại, cởi váy cô ra để lộ chiếc qυầи ɭóŧ ren.
Nơi đó đã sớm ướt đẫm, Ôn Đình Sơn luồn tay vào mò mẫm, khẽ nhếch môi cười. Anh thăm dò đưa một ngón tay vào, Tư Viện chợt kêu lên thành tiếng. Ngón tay thon dài của Ôn Đình Sơn bị nơi ấy ôm chặt, vách tường thịt nóng bỏng ướŧ áŧ càng muốn đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Ôn Đình Sơn gặm cắn tai cô, lại đưa thêm một ngón tay vào sâu bên trong. Hai ngón tay chậm rãi đâm rút, anh ghé vào bên tai Tư Viện mập mờ hỏi: “Muốn không?”
Tư Viện lắc đầu, hai chân càng kẹp chặt hơn: “Không…”
“Không?” Ôn Đình Sơn cười nhẹ, hai ngón tay lại càng đâm mạnh hơn: “Thật sự không muốn sao?”
Vừa dứt lời, anh chơi xấu rút tay ra khỏi, Tư Viện vội vàng ôm chặt anh: “Đừng ra ngoài mà.”
Cô sớm đã không còn là xử nữ, biết rõ thân thể con người luôn ẩn chứa du͙© vọиɠ. Chỉ là bạn trai cũ Hàn Túc chưa từng tỉ mỉ trêu đùa cô thế này, lúc nào cũng rất thẳng thắn, nhiều khi cô còn chưa kịp ướt thì anh ta đã tiến vào rồi.
Hàn Túc không bao giờ trụ được lâu, mấy phút thôi là đã xong xuôi mọi chuyện. Đa phần anh ta đều kết thúc trước khi Tư Viện kịp cảm nhận được gì.
Nhưng Ôn Đình Sơn thì lại khác hoàn toàn, anh vô cùng thuần thục mà trêu đùa cơ thể cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Tư Viện, luôn khiến cô không thể tự chủ được mà ướt đẫm, từ sâu trong thân thể toát ra một loại khát vọng tột cùng.
Dù biết rõ làm vậy là không đúng, dù biết rõ nên đẩy anh ra, nhưng du͙© vọиɠ đã khiến Tư Viện đánh mất lí trí, thốt lên: “Cho em.”
Ôn Đình Sơn vẫn rút ngón tay, kéo ra chút nước dịch ướŧ áŧ, anh nhìn ngón tay mình, lại dán lên bên tai cô, hỏi: “Cho em cái gì cơ?”
Tư Viện không biết, chỉ là theo bản năng sờ đến dưới háng của anh. Chỗ đó đã sớm cứng gồ lên, rất nóng, cô muốn để vật này chiếm lấy cô.
Ôn Đình Sơn cúi đầu, nhìn bàn tay nhỏ xinh giữa háng mình, cười xấu xa: “Muốn thứ này để làm gì? Chơi em? Hửm?”
Những lời dâʍ đãиɠ đáng xấu hổ đó lại khiến cơ thể Tư Viện càng khô nóng hơn, càng bối rối hơn. Khắp người cô đã hoàn toàn tê dại, nói ra một câu mà trước giờ cô thậm chí còn chưa từng nói với tên bạn trai cũ kia:
“Chơi em.”
Ôn Đình Sơn cười ha ha, kéo hai chân của cô ra, dươиɠ ѵậŧ sớm đã cương cứng đâm mạnh vào.
Tư Viện bị lấp đầy trong nháy mắt, sau chút đau đớn ban đầu là vô vàn thoả mãn.
Ôn Đình Sơn một tay ôm lấy chân cô, ấn cô trên tường, thô bạo mà chơi Tư Viện.
“A, a… Chậm chút.” Anh nhanh quá, vừa nhanh vừa thô bạo, lại còn rất to rất dài, đâm đến tận sâu bên trong nơi mà chưa ai từng chạm đến. Tư Viện thậm chí còn có cảm giác hình như như anh đã đâm vào tận tử ©υиɠ của mình.
Ôn Đình Sơn nhìn huyệt nhỏ phấn hồng căng mọng đang cố gắng nuốt lấy thăng em của mình, không kiềm nổi niềm vui trong lòng. Anh kề vào tai cô, hỏi nhỏ: “Em cắn chặt quá đấy, thích tôi chơi em đến thế à?”
“Thích, thích lắm.” Kɧoáı ©ảʍ của tìиɧ ɖu͙© và cả cảm giác vi phạm đạo đức mơ hồ khiến du͙© vọиɠ của Tư Viện ngày càng mạnh mẽ hơn, cô siết chặt cây gậy thịt của anh, muốn được nhiều hơn nữa.
Ôn Đình Sơn nhìn cô gái sớm đã mê loạn này, nước da^ʍ thấm ướt cả ga giường, huyệt nhỏ cắn chặt gậy thịt của anh không chịu nhả. Anh chưa từng nghĩ rằng thân thể của cô lại tuyệt vời đến vậy.
Huyệt nhỏ chặt khít bao quanh anh, đem đến cho anh một sự sung sướиɠ trước nay chưa từng có.
Ôn Đình Sơn cũng không phải chưa từng nếm mùi đàn bà, anh đã sống mấy ngàn năm nay, thân thể phụ nữ đối với anh mà nói sớm đã chẳng phải chuyện mới mẻ gì. Nhưng anh chẳng hề nghĩ tới, một cô gái nhỏ nhoi không đáng chú ý này lại khiến anh không nhịn được mà điên cuồng chơi đùa trêu chọc.
Anh thô bạo mà chiếm giữ người con gái dưới thân, trong mơ, Tư Viện và Ôn Đình Sơn quấn quýt lấy nhau.
Cô bị anh lật người lại, đâm mạnh vào từ phía sau.
Ôn Đình Sơn thật lợi hại, làm bừa một chút đã khiến cô lêи đỉиɦ mà gào thét, nhưng sau khi lêи đỉиɦ xong vẫn bị anh lăn lộn không ngừng. So với tên bạn trai cũ được có mấy phút kia, Ôn Đình Sơn đã giúp cô nếm được mùi vị cao trào của một người phụ nữ.
Tư Viện không còn đủ tỉnh táo để nghĩ ngợi đúng sai gì nữa, cũng quên luôn cả Mễ Lạc, đắm chìm vào trong giấc mơ hoang đường này.