Chương 5: Hôn lễ hỗn loạn
Giống như Tử Huyền chạy tới thượng Ai Cập, còn có hoàng tử Izumin. “Hoàng tử, chúng ta đã tới kinh thành Thebes.” Người hầu cung kính nói. Thủ đô của Ai Cập, kinh thành Thebes, có hàng trăm cánh cửa đồ sộ kiên cố. Hiện giờ, vương quốc giàu có nhất thế giới đang chìm đắm trong không khí vui sướиɠ. Hôn lễ đang tiên hành, là thời khắc toàn dân mong đợi. Bọn họ tin tưởng con gái của nữ thần Haby[1]– nữ thần sông Nile vĩ đại sẽ trở thành hoàng phi của Ai Cập! Tương lai Ai Cập sẽ càng thêm phồn vinh! “Đi hỏi xem, hôn lễ đang tiến hành nơi nào?” “Vâng.” Izumin nhìn xung quanh vô cùng náo nhiệt phồn hoa, quân dân Ai Cập đúng là như thể đồng tâm. Trên khuôn mặt của mọi người đều tràn đầy vui mừng, nơi nơi đều nhảy múa. Vùng đất dồi dào, trù phú như vậy. Izumin nhớ tới lời của Asisu trong địa lao từng nói… Ai Cập là vùng đất địa linh nhân kiệt. Hừ, địa linh nhân kiệt thì sao? Bàn tay xiết chặt lại, run rẩy ẩn dưới tà áo dài, một ngày nào đó, vùng đất này sẽ thuộc về Hittite! “Hoàng tử, hiện giờ hoàng đế Ai Cập đang ở bãi săn sư tử[2].”
Săn sư tử ư? Hiện giờ có lẽ Carol đã kế thừa vương vị, chắc chắn những đế quốc nhìn Ai Cập như hổ rình mồi càng chú ý tới cô nàng, trước mắt là thời điểm sứ giả các quốc gia hỗn tạp, không biết có kẻ nào ra tay hay không. Chỉ hi vọng trong lúc hỗn loạn, Ruka có thể bảo vệ cô gái. “Đi, chúng ta đi tới bãi săn.” Ở bãi săn bắn, đang tiến hành hoạt động. Menfuisu rất dũng mãnh, dưới ánh mắt lo lắng của Carol, đã gϊếŧ chết một con sư tử. Đám đông reo vang ầm ĩ. “Hoàng thượng đã gϊếŧ chết một con sư tử! Hoàng thượng đã gϊếŧ chết một con sư tử.”
“Thật tốt quá!” Nghe được tiếng hoang hô, tâm tình Carol yên tâm một chút, vỗ vỗ mặt, nở nụ cười, đôi mắt xanh thẳm nhìn chăm chăm về phía trước. Váy cưới lộng lẫy, trang sức vàng chói lóa, nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời sáng lạn, càng thêm chói mắt, khuynh quốc khuynh thành. Algol nhìn thấy cô như vậy, tinh thần càng thêm khuấy động. “Tetis, Tetis, chúng ta qua xem đi.” “Vâng.” Tetis mỉm cười, Carol giống như cô bé vậy, dù có được thân phận tôn quý, nhưng vẫn thân thiết như vậy, đúng là một hoàng phi thiện lương.
Carol tìm một chỗ trống có tầm nhìn vừa vặn ngồi xuống, váy cưới tung bay trên bãi cỏ, nạm vàng khảm ngọc, lóe ánh sáng rực rỡ, giống như từ trên thảo nguyên nở ra một đóa hoa vàng. Cô nhìn chằm chằm về phía bãi săn, nơi đó, người cô yêu đang chiến đấu với sư tử vì hôn lễ của bọn họ, chăm chú nhìn động tác dũng mãnh Menfuisu nên cũng không phát hiện ra mối nguy hiểm tới gần. Ẩn sâu dưới bãi cỏ, có một vài bóng người lén lút đi tới. Vì Asisu đang đau lòng ở hạ Ai Cập, Ari càng thêm quyết tâm phải phá hỏng hôn lễ.
“Thật đúng lúc, Carol đang ở gần gây. Mau cho sư tử uống thuốc.” “Vâng, thưa nữ quan Ari.” Loại thuốc kia làm tăng dã tính của sư tử, Ari cầm một bộ xiêm y có dính mùi của Carol cho con sử tử đã đỏ ngầu mắt lên ngửi ngửi. “Hãy ngửi mảnh vải này, và đi xé xác con bé ấy đi!” Cái l*иg đen từ từ mở ra, con sư tử đã điên cuồng trong tư thế săn mồi từng bước từng bước lại gần phía sau Carol. Mấy thị nữ cầm đồ uống phía sau nhìn thấy bóng đen bên người lướt qua, sắc mặt trắng bệch: “Á…sư tử, sư tử!” Không còn kịp nữa rồi, Tetis kinh hoàng nhìn sư tử đã dẵm lên góc váy của Carol.
“Á….” “!” Carol thảm thiết kêu lên. Người thanh niên đang vung trường mâu trong bãi săn quay đầu nhìn lại, trong khoảng khắc không thở nổi, hét lên: “Carol! Ta đã bảo nàng phải ở trên thuyền cơ mà.” Cầm chặt vũ khí, Menfuisu nhảy tới, giơ trường mâu đâm về phía sư tử. “Mau kéo Carol ra!” Đám binh lính vội vàng kéo Carol từ dưới thân sư tử ra. Mà con sư tử điên kia lại tấn công ngược về phía Menfuisu! Nhìn thấy cảnh này, ai cũng hoảng hốt: “Quân đâu! Mau xông lên cứu hoàng thượng!” Binh lính như tên bắn vọt tới. Lúc này, Izumin kịp chạy tới bên ngoài bãi săn, chỉ nghe được bên trong truyền ra âm thanh huyên náo.
“Sao lại thế này, ở trong bãi săn đã xảy ra chuyện gì?” Cô gái sông Nile không xảy ra chuyện gì chứ, hiện giờ cô ta rất quý giá, không thể để xảy ra sơ xuất gì. “Mau, tiến vào bãi săn đi.” “Hoàng tử, sẽ bị binh lính Ai Cập phát hiện ra mất!” Các tùy tùng vội vàng ngăn cản, mà Izumin đang lo lắng, căn bản nghe không vào, chỉ muốn xông lên. Trong bãi săn, tất cả đều hỗn loạn. Menfuisu dùng khiên chống đỡ sư tử, mà con sư tử điên ấy sức lực lớn, đè lên Menfuisu nằm dưới mặt đất. “Không, Menfuisu, chàng không thể chết, đất nước Ai Cập rất cần chàng, có hiểu không?”
Cầm lấy đoản kiếm trong tay, Carol gắng gượng đứng dậy, dùng hết sức đâm đoản kiếm vào mắt trái của sư tử. Con sư tử bị thương giữ một chân đè lên Menfuisu, chân còn lại giẫm lên người Carol. “Súc sinh! Mau thả Carol ra cho ta!” “Menfuisu, chàng chạy mau!” Bị mùi máu tươi hấp dẫn, đám sư tử vây quanh lại đây.”Nguy rồi, mau gϊếŧ chết sư tử!” Imhotep cuống quít chỉ huy .
Giữa lúc hỗn loạn, binh lính hạ Ai Cập cuống cuồng tìm Ari. Làm sao đây, nữ hoàng sai hắn đi tìm Ari ngăn cản kế hoạch, lại không nói kế hoạch là gì, bây giờ vẫn chưa tìm thấy Ari, chỉ mong sao không làm hỏng việc của nữ hoàng. Menfuisu phẫn nộ đâm thương vào mắt phải sư tử, nhưng vì cả đôi mắt bị mù càng khiến con sư tử điên cuồng hơn. Bị trọng thương nhưng vẫn không lùi bước. Con sư tử này thật kỳ quái!
Chẳng lẽ đã bị hạ thuốc? Nghĩ như vậy, tể tướng Imhotep vội vàng nhắc nhở Menfuisu: “Bệ hạ! Xin hãy cẩn thận! Có lẽ đây là một âm mưu! Con sư tử này bị điên rồi!” Âm mưu? Là ai! Là ai muốn gϊếŧ hại Carol của hắn! Menfuisu lại tấn công về phía sư tử, dùng khiên đẩy nó ra. Đám binh lĩnh cũng đều đâm trường mâu về phía sư tử: “Mau, thừa dịp này gϊếŧ chết nó đi.” Trải qua một vòng nhân sư hỗn chiến, Menfuisu thở hổn hển, rốt cuộc cũng gϊếŧ chết được con sư tử điên ấy. Mọi người reo hò vang dội, những con sư tử khác bị binh lính vây quanh gϊếŧ chết.
“Carol, ổn cả rồi.” Menfuisu ôm người con gái đã bị thương vì hắn, âm thầm thề, tình yêu của ta vĩnh viễn thuộc về nàng. Dịu dàng bế Carol lên nhuyễn kiệu[3], đưa về hoàng cung trị liệu. Trốn ở một nơi bí mật gần đó quan sát tình hình, trong lòng Ari vô cùng căm tức. “Khốn kiếp, Carol được cứu rồi sao?” Biết ăn nói thế nào với nữ hoàng Asisu đây? Một gã lính thấy thế, vội nói: “Ari, chúng ta vẫn chưa hết hi vọng đâu, lúc này binh lính đang hộ tống hoàng thượng tới thần điện.” “Đúng rồi. Chúng ta còn một con sư tử khác, mau thả nó ra.”
“Vâng, thưa nữ quan.” Mọi người đang xử lý hiện trường bãi săn, chuẩn bị đem thi thể sư tử đưa tới thần điện hiến tế. Nhưng đúng lúc đó… một con sư tử từ trong bụi cỏ bay nhanh ra, ngay khi mọi người chưa kịp phản ứng, nó nhảy về phía kiệu, cắn bả vai Carol chạy đi. “Carol!” “Hoàng phi!” Rốt cuộc cũng đi tới bên trong bãi săn, Izumin kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt: “A! Đó là cô gái sông Nile! Mau mang tên đến!” (Đoạn này thêm vài bức minh họa nhé ^^)
Lúc này, ở chỗ tối Ari thoải mái bật cười, bị thương như vậy, tuyệt đối không thể sống nổi! Haha, trời giúp ta rồi, con bé Carol đã bị dòng nước cuốn đi. Nữ hoàng Asisu đã có thể trở lại bên cạnh hoàng đế Menfuisu. “Nữ quan Ari, nữ quan Ari.” Rốt cuộc thì binh sĩ Tử Huyền phái đi cũng tìm được Ari. Binh lính thần điện hạ Ai Cập? “Có chuyện gì?”
“Nữ hoàng sai thuộc hạ tới tìm nữ quan nói tạm dừng kế hoạch, mà thuộc hạ tìm mãi không thấy nữ quan, hiện giờ thế nào rồi? Nữ hoàng Asisu đang trên đường tới đây.” “Cái gì?!!” Tại sao nữ hoàng lại muốn cô dừng kế hoạch??? Sau khi sư tử bị Menfuisu vung thương tới, đã làm rơi cô gái xuống sông Nile. “Nhưng mà… kế hoạch đã thành công.” “…” [1] Thần Haby : nữ thần sông Nile có đầu cừu, ngoài ra thần sông Nile còn có một nữ thần khác tên là Anuket.
[2] nghi thức cuối cùng trong đám cưới hoàng thất chính là săn sư tử tế thần Amun.
[3] Nhuyễn kiệu: loại kiệu có đệm mềm.