Chương 1: Thần điện Hạ Ai Cập
Từ từ tỉnh dậy…Oa… đau quá!
Ôm đầu, Tử Huyền cắn răng, đồ ngu ngốc kia lại giống lần trước, trực tiếp nhét cái thế giới này vào trong óc cô! Đúng là tra tấn mà!
Toàn bộ thông tin chen chúc vào trong bộ não, khiến đầu cô như phình to ra, đau đớn vô cùng. Sau khi xong thì hoa cả mắt. Từ từ nhắm hai mắt lại nhẫn nại một lát, cơn đau dần dần giảm bớt, Tử Huyền mới có sức lực “xem xét” tin tức trong đầu.
Gì thế này, lại là không gian giả thuyết sao? Toàn bộ tư liệu đều lấy từ truyện tranh. Mà Asisu này… Đúng là nữ hoàng, nhưng là nữ hoàng Ai Cập mất đi tình yêu. Như vậy, nơi này là…
Hiện giờ cô đang nằm trên một cái giường lớn xa hoa lộng lẫy vô cùng thoải mái, lọt vào tầm mắt chính là màu vàng rực rỡ của cung điện.
“Nữ hoàng, người tỉnh rồi sao? Có cần nô tì vào giúp ngài rửa mặt chải đầu không ạ?” Một thị nữ không biết đã quỳ gối bên cạnh giường từ khi nào.
Chớp mắt đổ mồ hôi lạnh, từ bao giờ tính cảnh giác của cô lại kém đi như vậy, có người tới bên cạnh mà lại không biết?… Không, có lẽ, nguyên nhân do thân thể này chăng?
Thị nữ không đợi phản ứng của Asisu, phát hiện cô đang ngồi trên giường, giống như đang suy nghĩ gì đó. “Có chuyện gì không đúng sao, bệ hạ?”
“À, không, không có gì.” Hình như cô gái này không xuất hiện từ trong truyện tranh thì phải. “Ngươi là ai?”
“Khởi bẩm bệ hạ, nô tì là Jinna.” Cho rằng Asisu vừa tỉnh dậy không nhìn rõ, Jinna cung kính trả lời.
“Ồ, Jinna, đây là đâu vậy?”
Tuy có thắc mắc không hiểu vì sao nữ hoàng lại hỏi như vậy, nhưng Jinna vẫn lập tức trả lời: “Thưa bệ hạ, đây là thần điện Hạ Ai cập.”
Hạ Ai Cập?”Vậy, hiện giờ Thượng Ai Cập ra sao?” Dù cô biết toàn bộ câu chuyện, nhưng cũng không có nghĩa là cô biết mình bị sáp nhập vào giai đoạn nào.
Jinna quỳ rạp trên đất, cho rằng chủ nhân của mình đang lo lắng, nhẹ nhàng mở miệng: “Xin bệ hạ hãy yên tâm, vừa rồi nữ quan Ari đã truyền tin về, kế hoạch Thượng Ai Cập đã được chuẩn bị tốt, hai ngày sau khi tiến hành hôn lễ, Carol sẽ vĩnh viễn biến mất. Chỉ có nữ hoàng Asisu tôn quý mới có tư cách làm hoàng phi Ai Cập.”
Kế hoạch? Hôn lễ? Chẳng lẽ…
Tử Huyền đứng dậy: “Jinna! Từ đây trở về Thebes mất bao lâu?” Xem ra tình tiết trong tác phẩm đã phát triển tới đoạn này, tốt nhất nên ngăn cản, nếu cô đã không phải là nữ hoàng trước kia, vậy thì cần gì làm tổn thương Carol, rồi lại gây phiền toái cho chính mình.
“Hai đến ba ngày ạ.”
“Lập tức phái một người tin cậy tới báo cho Ari, ngừng kế hoạch lại. Chuẩn bị xe ngựa, ta muốn quay về thượng Ai Cập.”
“Chuyện này… bệ hạ vì sao…” Jinna ngạc nhiên, sao bỗng nhiên lại dừng kế hoạch? Vì sao? Nữ hoàng Asisu không diệt trừ cô gái sông Nile sao?
“…”
Chết tiệt! Nhất thời kích động, quên béng đi mất, trước tiên phải tìm ra một lý do hợp lý… đúng là xúc động sẽ làm hỏng việc.
Cúi đầu nhìn thị nữ, làm sao bây giờ nhỉ…
Nhiều năm cao ngạo nên đã sớm hình thành thói quen sát khí, Tử Huyền lạnh lùng mở miệng: “Jinna, ta nói sao thì làm như vậy đi, sao? Ngươi dám chất vấn mệnh lệnh của ta sao?”
Trong nháy mắt, cả người Jinna rét run. Cảm giác nữ hoàng hiện giờ không giống lúc bình thường, một khắc vừa rồi cô cảm thấy tử thần đã đứng bên cạnh mình, thật đáng sợ! Khiến cô chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
“Nô tì không dám, nô tì không dám! Xin bệ hạ hãy tin tưởng nô tì luôn luôn trung thành với người. Nô tì xin đi chuẩn bị ngay ạ!”
“Còn không mau đi đi.”
Nhìn thị nữ sợ phát run khom người rời khỏi phòng, Tử Huyền vừa lòng thu hồi sát khí. Oa, may mắn chỉ là thị nữ, còn có thể hù dọa được. Lần tới phải chú ý cẩn thận mới được… (nhân phẩm ác bá, ỷ mạnh hϊếp yếu -_-!)
Nhưng…
“Bệ hạ.”
Tiếng nói đột ngột vang lên. Tử Huyền vội quay đầu lại, dùng quạt lông che giấu bản thân mất tự nhiên. Thị nữ vừa mới đi ra không hiểu vì sao lại quay trở lại. Chẳng lẽ làm việc nhanh như vậy sao?
“Bệ hạ, vậy còn hoàng tử xứ Hittite thì xử lý thế nào ạ?”
Hic, không phải là chuyện tốt nha… Cái gì? Hoàng tử nước Hittite? Izumin!
Đúng rồi, suýt nữa thì quên việc này, vị hoàng tử tao nhã kia giờ đây đang ở trong địa lao của cô cơ mà!