Tiểu Thịt Tươi Của Nữ Vương

Chương 51

Edit : Michellevn

"Ngày mai tôi có hẹn, buổi tối không ăn cơm nhà." Quách Trí buông điện thoại di động, ngả người nằm xuống và nói.

Alex" Ể" một tiếng, trở người ôm lấy cô:" Ngày mai em cũng hẹn bạn uống rượu."

Thực ra cậu muốn hẹn ăn trưa, nhưng hai người cũng chỉ có thời gian buổi tối, cậu không muốn Quách Trí về nhà mà không có cơm ăn, còn phải gọi bên ngoài, cho nên cậu liền nói mời họ uống rượu, hẹn đi quán bar vào buổi tối. Cậu nghĩ đến lúc Quách Trí ăn tối xong cậu ra cửa cũng chưa quá muộn.

"Quá hay." Quách Trí ngọ nguậy, tìm được một vị trí thoải mái," Cậu nên ra ngoài chơi nhiều một chút, gần đây cậu ở nhà nhiều rồi."

Cô lướt qua vòng bạn bè wechat của cậu, trước kia tần xuất cậu ra ngoài chơi buổi tối khá nhiều. Hiện giờ thì ngày nào cũng ở nhà với cô, y như một ông già.

Điều này không tốt.

Không tốt cho cả cô và cậu.

"Ừm, đúng vậy." Alex cũng cảm thấy thế.

Thực tế, ý tứ của hai người có sự sai lệnh vi diệu.

Sáng hôm sau, Alex liền nhận thấy Quách Trí ăn mặc chỉnh tề hơn bình thường.

" Buổi tối không phải có buổi tiệc sao ." Quách Trí cười bảo. Còn đeo cả chiếc vòng tay hình rắn hai đầu màu đen nam tính kia nữa.

Trong sự nam tính có vị phụ nữ.

Không hiểu sao trong lòng Alex dấy lên một sự lo lắng bất an.

Thứ ba cậu có một show catwAlexk, vốn cho rằng đi show xong thì về nhà làm cơm cho Quách Trí rồi mới ra ngoài. Giờ Quách Trí không về nhà ăn cơm nữa, nên cậu cũng dứt khoát không về luôn, điện thoại thẳng cho mấy người bạn kia, đổi thành ăn cơm.

Tình cảm giữa những người bạn quả nhiên vẫn cần sự tiếp xúc và trao đổi qua lại thường xuyên.

Ăn uống một trận đã đời xong. Cậu nói với mấy người bạn ý của mình, một người bạn đã giao việc cho cậu ngay tại chỗ luôn.

" Còn tính ngày mai tìm người đấy, mày tới đúng lúc rồi." Người bạn nói xong, vỗ vỗ bả vai cậu," Được à, hiện giờ cảm thấy có tinh thần hơn trước kia rồi nha."

" Trước kia cảm thấy mày cứ nửa sống nửa chết. Suy sụp lắm. Sao hả, đột nhiên thay đổi, có chuyện gì sao ?" Một người bạn khác nói.

Người bạn thứ ba thì cười bảo :" Tao đoán, đoán à nha, có phải lại có bạn gái rồi hay không ? Nói mau !"

Bạn gái à, ba từ này(*) nghe thật đáng mơ ước

(*)Bạn gái : nǚ péng you女朋友

Nếu có một ngày nào đó, có thể nắm tay Quách Trí, giới thiệu với họ rằng, đây là Quách Trí, bạn gái tôi...... Chắc đó là một chuyện đẹp biết bao !

Khóe miệng Alex không kìm được mà khẽ cong lên.

" Xem kìa, xem kìa ! Nhìn cái nụ cười phởn phơ kia kìa ! Tao nói trúng rồi mà !" Người bạn cười la ó, " Nói mau, nói mau,chuyện gì thế hả !"

" Còn chưa thành đâu." Alex không chống đỡ được, chỉ có thể nói," Đang theo đuổi."

Nghĩ nghĩ chút lại bổ sung thêm :" Khó lắm, em phải cố gắng mới được."

" Thảo nào mà người ta giống như thay đổi!" Bạn bè cảm thán.

" Thì cũng phải thế chứ, đàn ông ấy mà, ngoại trừ nuôi chính mình, còn phải nuôi gia đình nữa! Đây là trách nhiệm ! Mày có thể hiểu sớm như vậy, là chuyện tốt mà !"

Đây là những người chăm chỉ nhất trong vòng bạn bè của Alex. Thực ra họ đều còn rất trẻ tuổi, người lớn tuổi nhất cũng chỉ hai mươi bảy. Vẫn còn lăn lộn được xem ra cũng không tệ.

Tuy rằng tuổi trẻ, nhưng đều đã trải qua một số thăng trầm, hiểu rất rõ những khó khăn của cuộc sống sinh tồn. Trước kia thấy Alex tuổi nhỏ, không phải chưa từng giúp đỡ cậu. Về sau vẫn thấy cậu tự mình sa sút, mới không đoái hoài nữa.

Có phải cha mẹ đâu mà phải có trách nhiệm và nghĩa vụ chứ.

Nhưng thằng nhóc này nếu như tự mình chịu tiến bộ, ai giúp được gì thì giúp thôi. Ai mà chẳng có lúc này lúc kia chứ .

Chỉ bằng điều này, Alex gọi " Anh" một vòng không hề mệt mỏi.

" Này,mày và Mục Dung..... có còn liên hệ không ?" Chợt có người hỏi.

Lâu lắm rồi, Alex đã không còn nhớ tới Mục Dung. Đây là người bạn gái duy nhất cậu từng qua lại, hiện giờ thì đã là bạn gái cũ.

" Đã lâu không liên hệ rồi ạ. Sao vậy ?" Cậu hỏi.

Mấy người bạn đưa mắt nhìn nhau.

"Vậy chắc mày không biết, thời gian trước, cô ta .... phá thai ...."

Alex sững sờ. Qua một lát, lắc đầu và nói :" Không biết, không có ai nói với em."

"Cũng đúng.... Thời gian này hình như mày không ra ngoài tụ tập mấy .... Là Tiểu Binh gặp, Tiểu Binh đi cùng bạn gái tới bệnh viện ..... bạn gái cậu ta cứ đau bụng hoài .... Mày biết phá thai thì thuộc sản phụ khoa chứ ? Thế nên hai người họ đụng nhau."

Alex "Ò" một tiếng, cúi đầu uống ngụm rượu.

" Chỉ một mình cô ta. Tiểu Binh nói, nhìn cực kỳ đáng thương, mặt mày trắng bệch ôm bụng bước đi chậm rãi. Sau đó Tiểu Binh thấy không ổn, mới cùng bạn gái cậu ấy đưa cô ta đi về. Vẫn còn ở chung cư cao cấp đó đấy ! Sống thoải mái ghê chứ."

"À........" Người bạn khác cười cười lành lạnh," Đây chính là cái giá cho sự thoải mái ."

Alex yên lặng một lát rồi bảo :" Cuộc đời .... mỗi người đều có lựa chọn riêng."

Mấy con người trầm lặng trong chốc lát.....

" Tao fuck ! Mày ra vẻ được đấy ! Tao cho max điểm !"

" Mày mới bao lớn hả, gì mà đời với không đời ! Ông đây còn chưa dám nói chuyện đời đâu đấy!"

" Dám cùng các anh nói như vậy, phạt rượu !Phạt rượu!"

" Rót không chết mày thì thôi!"

Trận này uống lớn, cũng xem như đã đời.

Tình bạn đàn ông, luôn là trên bàn rượu là phát triển nhanh nhất.

May là Alex uống rượu mau ra, đi toilet mấy lần là xả rượu ra gần hết. Gọi xe về đến nhà thì đã rất tỉnh táo rồi.

Móc chìa khóa vặn mở cửa, trong phòng tối om, Quách Trí vẫn chưa về ?

Alex hơi hụt hẫng.

Nếu Quách Trí về trước, chắc chắn sẽ để lại cho cậu một ngọn đèn. Thời gian ở bên nhau này, Quách Trí đã hình thành thói quen để đèn sáng ở huyền quan. Đây xem như là một chuyện ảnh hưởng lớn nhất của cậu đối với cô.

Cậu còn từng vì điều này mà len lén mừng thầm.

Đóng cửa lại, cậu túm quần áo ngửi ngửi, mùi khói thuốc và mùi rượu nồng nặc. Cậu cởi hết quần áo ra bỏ vào trong máy giặt, đổ bột giặt và nước xả comfort hương hoa oải hương vào rồi giặt luôn.

Sau đó thì đi tắm rửa sạch sẽ, mới trở về phòng ngủ chính, thì nghe tiếng động cơ gầm rú ở dưới lầu.

Có lẽ là giác quan thứ sáu. Ma xui quỷ khiến thế nào mà Alex liền tắt đèn phòng ngủ, đi đến bên cửa sổ sát đất, vén bức rèm lên nhìn xuống bên dưới.

Trong bóng đêm nhìn không rõ ràng, chiếc xe thể thao màu đỏ thẫm, đường nét mượt mà, không nhìn ra logo xe, không biết thương hiệu gì.... Nhưng phong cách loại này, không phải loại xe thể thao tầm trung có được.

Xe kia dừng ở dưới lầu trong chốc lát, một lúc sau, cửa xe mở ra, một bóng người yểu điệu bước xuống.

Xuyên qua bóng đêm mờ mịt, cách độ cao mấy tầng lầu, Alex cũng biết đó là Quách Trí !

Đúng là Quách Trí!

Cậu còn cho rằng, cô đi ăn với đồng nghiệp và bạn bè ....

Trái tim của cậu, chợt co rút một cách khó chịu.

Bóng dáng Quách Trí bước vào tòa nhà, xe thể thao màu đỏ cũng gầm rú rời đi. Vài phút sau, Quách Trí vặn mở khóa, đẩy cửa bước vào.

Trong phòng khách không bật đèn, Alex thì đứng ở huyền quan, thân hình cao lớn. Làm Quách Trí giật mình.

" Sao không bật điện ?" Quách Trí quở trách, tiện tay mở luôn bóng điện ở huyền quan. Trong vô thức, cũng đã quen với việc mở cửa ra thì huyền quan phải có ánh sáng ấm áp chiếu rọi.

Alex không hé răng, ghé lại gần đầu vai cô ngửi ngửi và nói :" UỐng rượu ?"

Quách Trí ừm một tiếng hời hợt, đặt túi xuống, khom người đổi giày.

Trên người cô, ngoài mùi rượu, còn có mùi khói thuốc rất nồng đậm. Mùi vị nồng như này, chỉ có thể bị ám ở những nơi như quán bar.

" UỐng nhiều lắm sao ? Có muốn uống một cốc sữa ấm không ?" Alex hỏi .

Quách Trí đứng lên nhìn cậu, đôi mắt cậu trai sáng tỏ rõ ràng, đều là quan tâm săn sóc cô. Cô trầm mặc một hồi, khẽ thở dài, nhẹ giọng bảo :" Không cần. Chỉ uống một chút thôi mà."

Cô muốn vào trong nhưng Alex vẫn đứng yên ở đó, chắn ngang không gian huyền quan. Cô lẳng lặng nhìn cậu, chỉ trong chốc lát, cậu đã bị hạ gục. Cụp mắt xuống, nghiêng người tránh sang một bên.

Thời điểm tắt điện và nằm xuống, Alex liền xoay người đè lên.

Quách Trí khẽ đẩy ra :" Mệt, ngủ đi."

" Chị không cần động ..... Chị cứ nằm yên là được .... được không ?" Alex cắn lỗ tai Quách Trí và nói.

Quách Trí thực sự muốn cự tuyệt. Cô cảm thấy mình đã nghiện Alex, mà đây là một chuyện vô cùng không tốt, cả với cô và cậu, đều không tốt.

Thế nhưng, sự cự tuyệt của cô rất yếu ớt.

Trước sự trêu chọc ngày càng tinh vi của người đàn ông trẻ trung này, cô cắn môi kháng cự, cuối cùng vẫn hóa thành một vũng nước xuân.

Đôi tay cậu như có ma lực, thân hình cậu khiến cô mê luyến đến độ không có cách nào thoát khỏi. Trong vô thức, cậu thế mà đã hiểu rõ từng điểm mẫn cảm của cô, những kỹ xảo thành thục khiến cô không thể cưỡng lại được.

Lúc cực hạn, người cô ưỡn cong như cầu vồng, móng tay lưu lại vết máu trên lưng người đàn ông. Tiếng thét cũng bị mắc kẹt trong cổ họng, chỉ có thể phát ra tiếng thở hổn hển nghẹn ngào.

Sau khi đại não trở nên trống rỗng, cả người cô đột nhiên mất đi sức lực, mềm nhũn. Cậu trai trẻ hôn cô giống như muốn nuốt chửng cô vào bụng, ý đồ chiếm hữu.

Sau đó, lại bắt đầu một vòng tiến công gấp rút , cho đến khi phóng ra.

Lúc bộ não phân mảnh, cậu thì thào gọi tên cô .

"Quách Trí,Quách Trí....."

Tôi thích em !

Cậu cho là chỉ đang nỉ non trong lòng, nhưng lại không biết rằng đôi môi mấp máy, phát ra âm thanh rất khẽ.

Ở bên tai cô.

Đột nhiên Quách Trí mở bừng mắt ra, há hốc miệng, nhưng lại không nói ra được lời gì.

Cơ thể cường tráng của cậu trai trẻ đè trên người cô, vùi đầu vào cổ cô.

Cô giống như dây leo quấn lấy cậu, luồn những ngón tay vào tóc cậu, ôm chặt cậu.....

An ủi dịu dàng .....

Nhưng ánh mắt của cô, nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Chuyện này hỏng bét rồi, cô nghĩ.

Nam nữ trưởng thành, sợ nhất chính là chơi không nổi.

Trong một tình huống biết rõ không có kết quả, tình cảm rung động ..... chính là chơi không nổi.

Có lẽ cô thực sự không nên trêu chọc đàn ông trẻ tuổi như cậu. Hoặc có lẽ không nên gần cậu như vậy, chặt chẽ như vậy.

Ăn cơm của cậu, uống canh của cậu, vẻ mặt lười biếng lôi thôi cũng không kiêng dè cậu nữa. Đùa giỡn, làm nũng và chơi xấu cậu một cách hết sức tự nhiên.

Tình trạng này, trước kia lúc ở chung với Lâm Bác không hề có.

Chưa kể là đêm nào cũng dính lấy nhau, có cả lúc không thỏa mãn.

Cậu tuổi trẻ như vậy, cũng chỉ mới qua lại với một người bạn gái mà thôi. Nghe ra cũng chỉ là nước chảy bèo trôi, không có tình cảm thực sự.

Tuổi thơ lại không tốt, có thể nhìn ra là thiếu thốn tình cảm và sự quan tâm. Gặp được người đối xử với cậu tốt một chút, là viền mắt liền đỏ lên.

Cậu trai này, làm mà không tốt, thì căn bản là vẫn không biết tình cảm này là như thế nào .

Nhưng thực ra đây không phải là tình yêu.

Quách Trí dùng cái đầu mình đảm bảo, đây mẹ nó thực sự không phải là tình yêu. Cậu cho rằng cậu thích, nhưng không phải vậy !

Thật sự là phiền mà !

Cô ôm cậu, cơ thể vừa khít lấy nhau, như là một thể.

Nhưng lại âu sầu làm thế nào để đẩy cậu ra đây ...