Edit : Michellevn
Sáng chủ nhật, Alex nhìn Quách Trí trang điểm rồi thay đổi quần áo. Chốc chốc lại đổi một bộ, đổi hết bộ này đến bộ khác.
Lượn tới lượn lui, mãi vẫn không hài lòng.
Làm gì thế không biết, gặp bạn trai người khác, có phải gặp bạn trai mình đâu cơ chứ. Có cần chú trọng như vậy không ?
Trong lòng Alex có chút chua chua, cố kìm nén không dám biểu hiện ra bên ngoài.
" Chậc .... " Quách Trí nhìn đống quần áo trên giường, chọc chọc cằm cau mày. Bỗng dưng quay sang hỏi Alex:" Hay là .... Tôi mặc váy?"
Váy ?
Chị Quách muốn mặc váy, vậy khẳng định là chuyện lớn rồi !
Alex đã phát hiện ra từ lâu, quen biết Quách Trí cũng chỉ có mấy tháng, cậu cũng chỉ thấy Alex mặc váy có một lần ---- Chính là cái lần lên giường với cậu!
Vậy thì không được !
" Như vậy không giống chị nữa, lúc đó lại không được tự nhiên." Alex không thay đổi nét mặt lựa lựa chọn chọn trong tủ quần áo, dựa vào óc thẩm mỹ và mắt nhìn của mình khi làm người mẫu, cậu chọn ra một vài bộ quần áo và phối hợp với nhau.
"Thử cái này coi ."
Áo thun mỏng tay ngắn cổ chữ V to màu trắng, trang trí thưa thớt bằng những chấm secqins kim loại, chiếc áo thun trắng bình thường liền trở nên linh động và không hề xuề xòa khi phối với quần jean bảy tấc phong cách đơn giản.
Alex lại giúp cô mặc thêm chiếc áo vest mỏng thoải mái khoác bên ngoài, tỉ mỉ xắn tay áo đến khuỷu tay cho cô :" Phối với đôi giày vải kia của chị là hợp luôn."
Quách Trí uốn éo trước gương, vặn vẹo thắt lưng ngắm nhìn trong chốc lát, cảm thấy khá hài lòng. Nhưng vẫn quay đầu hỏi :" Đẹp chứ ?"
Đương nhiên đẹp.
Đẹp đến độ Alex có hơi hối hận đã phối đồ cho cô như vậy.
áo khoác màu xanh nhạt, càng làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng của cô. Mái tóc ngắn mới cắt bồng bềnh, phần tóc mái ngang trán trông trẻ ra vài tuổi. Phong cách thoải mái đơn giản, càng làm nổi bật khí chất cởi mở trong sáng của cô, vừa nhìn đã thấy chói mắt.
" Đẹp ...." Alex ôm cô từ phía sau, gác cằm lên vai cô, nói bằng giọng rầu rĩ," Hay là đổi đi ...."
Quách Trí dở khóc dở cười :" Rốt cuộc là đẹp hay không đẹp hả ?"
" Có hơi bị đẹp quá ...... Thay đi, thay đi mà ...." Alex buồn bực dụi tới dụi lui giữa hõm vai cô.
Thật ra trong lòng biết là vô dụng, thay cái khác thì cũng vẫn đẹp thôi. Cô chính là một người như vậy, bình thường không sửa soạn cũng ổn rồi, sửa soạn một chút thôi là tỏa sáng ngay lập tức.
Cũng may là người muốn gặp là bạn trai người khác.
Ghen nữa chứ . Quách Trí buồn cười.
"Đẹp mà còn kêu tôi đổi !" Quách Trí trở tay xoa đầu cậu.
Cậu trai giống như một con gấu túi bự ôm cô từ phía sau không chịu buông tay. Rầu rĩ "hừ" một tiếng, giật cổ áo của cô ra, cắn vào bên gáy cô, mυ'ŧ vào một cách tỉ mỉ.
Quách Trí còn định giãy dụa, bị cậu liếʍ mấy cái, cơ thể liền mềm nhũn.
Bên gáy có chút đau nhói, cậu mυ'ŧ khá mạnh. Dĩ nhiên Quách Trí biết cậu đang làm gì, nhưng may là cổ áo có thể che đi, cô cắn cắn môi, để mặc cậu....
Đợi cậu còn chút thòm thèm mà buông ra, Quách Trí kéo cổ áo soi gương, quả nhiên một đóa hồng mai nhỏ nở rộ bên gáy.
"Ghét ! " Cô mắng .
" Không thấy được đây ." Alex vẫn ôm lấy cô không chịu buông ra.
Trên thực tế Quách Trí hưởng thụ nhất kiểu nhõng nhẽo bám dính này của cậu. Nếu là đàn ông khác khẳng định sẽ làm người ta cảm thấy không được tự nhiên. Vi dụ như ...... Nếu Quách Hằng dám nhõng nhẽo như này, Quách Trí có thể táng anh ta một cái bay vèo luôn !
Nhưng ai bảo Alex nhỏ tuổi mà giá trị nhan sắc lại siêu cao chứ, nhõng nhẽo không những không nữ tính mà còn siêu dễ thương.
Cái thế giới nhìn khuôn mặt này !
"Quách Trí...." Alex gọi cô.
Cậu gọi tên cô, Quách Trí biết cậu muốn làm gì.
" Không được ." Cô từ chối thẳng thừng.
" Vẫn còn thời gian...."
"Không được, quần áo đầu tóc sẽ rối tung lên mất !"
" Em sẽ cẩn thận ...."
" Không được. Hôm nay tôi không thể đến muộn !" Muốn cho bạn mặt mũi đấy, không thể bất cẩn như vậy được.
Alex rầu rĩ, nhưng vẫn ngoan ngoãn buông cô ra.
Cậu trai này chính là như vậy, mặc dù có lúc nhõng nhẽo đáng yêu, nhưng nếu cô có chuyện, cậu sẽ không bao giờ để cô chậm trễ.
Thực sự vô cùng hiểu chuyện. Hiểu chuyện làm người ta thương yêu cũng khiến người ta đau lòng.
" Ngoan à ~" Ở cửa, Quách Trí nhéo lỗ tai cậu, không biết từ khi nào cứ thích làm như này," Buổi trưa tự mình ăn nhé ."
Alex ủ rũ vâng lời.
Đôi mắt đen thẫm nhìn theo cô, lưu luyến, như một chú cún nhỏ bị bỏ rơi.
Quách Trí vốn nghĩ rằng không được nuông chiều cậu, nhưng từ trong sâu thẳm lòng mình lại rất thích cậu như vậy. Không biết vì sao, mỗi lần nhìn thấy, đều làm cho cô có cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
Ài .... Này thật ra cũng không hay .....
Cuối cùng, vẫn ở cửa ôm cậu hôn hôn một chút, vỗ về sơ sơ rồi mới ra cửa.
Lên xe, soi gương tô lại lớp son môi nhợt nhạt, soi trái soi phải, cảm thấy khí sắc mình khá ổn, hẳn là sẽ không làm Thanh Hạ mất mặt. Bật nhạc với tâm trạng vui vẻ rồi khởi động hộp số.
Đi được nửa đường, điện thoại di động reo vang, cô kết nối bluetooth trong xe, giọng nói to khỏe của gấu mẹ vĩ đại vang vọng khắp xe.
" Tiểu Trí à, mẹ nói nè, hôm nay dì Diệp con đã gọi điện cho mẹ rồi !"
Dì Diệp ? Mẹ kiếp .... Da đầu của Quách Trí đột nhiên tê dại.
" A.... Nói sao ạ ?"
" Dì ấy nói, con đừng lo lắng, tuần này thằng bé kia đi công tác rồi, ở ngoại thành suốt, hôm nay mới về. Con đừng sốt ruột nhé ....."
Chết tiệt !
" Con !Không !Sốt !Ruột ! Nhá ..........." Giọng nói của Quách Trí phải nói là rít qua kẽ răng .
Không biết con mắt nào của gấu mẹ trông thấy cô sốt ruột đây ! Rõ ràng sốt ruột chính là gấu mẹ nhà cô mà !
" Người ta nói rồi, tuần sau chắc chắn sẽ gọi điện cho con. Dì Diệp con bảo, con người thằng bé này đặc biệt cẩn thận, cũng có nhà, cũng có xe, công việc cũng ổn, ở tòa án đấy. Mẹ nói con nè, này được đấy, đây đúng là công ăn việc làm ổn định ! "
"Mẹ, con nói mẹ nè, hiện giờ không có gì là công ăn việc làm ổn định hay không ổn định. Giờ đều là nhìn bản lĩnh năng lực, có bản lĩnh thì khắc kiếm ra, không có bản lĩnh thì cả đời tầm thường....."
" Công chức đó vẫn khác mà ! Mẹ nói cho con biết, đó chính là không giống! Đó là ăn cơm nhà nước, kiểu gì cũng khác !" Tiếng nói của gấu mẹ vang như chuông.
Ngay lập tức Quách Trí biết mình sai rồi. Cô kỳ kèo với mẹ cô cái này làm gì cơ chứ ! Vớ vẩn không hiểu nổi ! Suy nghĩ của thế hệ già là như vậy, vừa nghe ăn cơm nhà nước, liền cho rằng vô cùng vững chắc. Vừa nói đến kinh doanh khởi nghiệp, liền cứ lo lắng cái này lo lắng cái kia.
Ài ..........
" Vâng ..... mẹ nói đúng ....." Quách Trí đáp một cách yếu xìu.
"Vậy được, mẹ gửi tên và số điện thoại của nó cho con, lúc nào con xem chút, đừng có như lần nào đấy, người ta gọi tới mà con cũng không biết là ai, thái độ không có chút nào đứng đắn cả!"
" Vâng vâng vâng ! Con biết rồi !"
Thái độ của cô cũng còn xem là được, Mẹ Quách miễn cưỡng hài lòng, chuyển đề tài :" Con làm gì đấy ? Tiếng nghe không rõ lắm ."
" Đang lái xe, bluetooth rảnh tay."
" Đi đâu thế?" Cuối tuần cũng không về nhà
" Hẹn người ta ăn cơm ."
" Nam hay nữ vậy ?" Dexibel của gấu mẹ cũng tăng cao mấy phần.
Quách Trí vội vàng giải thích tránh cho bà ảo tưởng hay liên tưởng vớ vẩn:" Thanh Hạ. Thanh Hạ đưa bạn trai tới gặp con."
Nói xong, cô liền hối hận !
Quả nhiên ....
"Tiểu Cố ?Tiểu Cố có bạn trai ?" Dexibe của mẹ Cố đã bị phá vỡ." Trông thế nào ? Đẹp hay không ? Cao bao nhiêu ? Làm gì ?"
Quách Trí sầu chết luôn, hận mình nói mà không dùng não.
" Sao con biết được cơ chứ, không phải con vẫn đang trên đường sao ? Đã gặp đâu cơ chứ ! Có điều nghe nói ..... Là một cao phú soái, quan nhị đại(*) ! Mẹ đừng nghĩ nữa, con người Thanh Hạ thế nào không phải mẹ chưa từng gặp, chúng ta không thể so sánh !" (*)Cao phú soái :Cao to đẹp giai và giàu có
(*)Quan nhị đại : Con ông cháu cha
"Cũng phải ....." Sự mất mát của mẹ Quách xuyên qua bluetooth tỏa ra khắp xe," Tiểu Cố xinh đẹp biết bao nhiêu, kiếm được cũng nhiều .... "
" Mày nhìn mày đi ! Đến cái váy mày cũng không mặc, cả ngày y như thằng oắt con......" Sự nghiệp kể lể thường lệ bắt đầu rồi.
Quách Trí nhéo cổ họng hét lên " Ahhhhh!" .
" Gì thế ?!" Mẹ Quách giật mình.
" Hết hồn, hú hồn ! Tập chung nói chuyện với mẹ, suýt nữa thì vượt đèn đỏ tông vào người ta." Quách Trí chạy xe trong bốn bề yên tĩnh, bắt đầu làm trò quỷ.
Mẹ Quách sợ hãi không hề nhẹ:" Không sao chứ ? Tông chưa hả ?....... Ò, không đυ.ng rồi, thật may quá !"
" Vâng vâng ạ ! Lúc nào nói tiếp ạ, con tắt đây, con tập chung chạy xe!"
Vừa tắt mày, Quách Trí nhịn cười một lát, hít vào một hơi thật dài.
Mẹ già ơi ....... Ài .....
Lại phải xem mắt rồi ..... Quên đi, binh đến thì tướng ngăn, nước đến thì đất chặn thôi .....
Ai sợ ai !
Có một quy luật, trong cuộc sống thực tế ta có thể dễ dàng tìm ra bằng cách quan sát thầm lặng.
Đó chính là, bạn của mỹ nữ, thường thường cũng là mỹ nữ.
Đây là sự thật.
Nếu một người phụ nữ đẹp đến trình độ nhất định, thì người phụ nữ qua lại với cô ấy, nhan sắc nhất định sẽ không thấp. Nếu nhan sắc chênh lệch quá lớn, thì không chỉ bên nhan sắc thấp chịu áp lực tâm lý rất lớn, mà còn rất khó đạt được sự cân bằng trong giao tiếp. Người xinh đẹp kia, dễ đứng ở vị trí thống trị, còn người nhan sắc không đủ kia, thường ở vị trí cấp dưới.
Nghe có vẻ làm người ta khó chịu, nhưng quan sát một cách nghiêm túc thì thấy rằng tình trạng này thực sự phổ biến trong thực tế. Mà con thuyền nhỏ của tình bạn, rất dễ dàng nói lật liền lật.
Vì thế, làm bạn, bất luận là nam hay nữ, tốt nhất chính là thế lực ngang nhau. Địa vị ngang nhau, hai bên lại có thể hiểu nhau, thì tình bạn mới bền chặt nhất có thể.
Cố Thanh Hạ là một đại mỹ nhân ngang tầm nữ thần, không phải loại bình hoa có diện mạo không có năng lực. Hai mươi tám tuổi cô ấy đã là biên tập nổi tiếng, đạ làm tới phó tổng bộ phận, thu nhập hàng năm vượt qua trăm vạn (~Ba tỷ rưỡi), có nhà có xe, tính cách lạnh lùng và mạnh mẽ.
Trong mắt đàn ông, cô ấy thuộc tuýp phụ nữ có tính khiêu chiến cực mạnh và khó trị nhất.
Quả thực là phù hợp với khẩu vị của Lý tổng.
Trước đó Cố Thanh Hạ đã nói với Lý Thịnh, ở Đế Đô, Quách Trí chính là bạn thân duy nhất của cô ấy.
Ngoài miệng tuy Lý Thịnh cười nhạo cô nhân duyên không tốt, nhưng biết người phụ nữ kiêu ngạo này cho dù chọn đàn ông hay chọn bạn bè, mắt nhìn đều cực cao. Cô ấy nói bạn thân "Duy nhất", vậy chắc chắn là một người bạn thực sự quan trọng.
Yêu ai yêu cả đường đi lối về, đối với người bạn thân duy nhất là cô đây, Quách biên tập Quách Trí , bữa cơm này Lý tổng quả thật là vô cùng coi trọng .
Địa điểm ăn cơm không phải là nơi đặc biệt cao cấp xa hoa, nhưng lại là một nhà hàng thời thượng đang rất nổi tiếng gần đây. Cố ý buông tha cho phòng bao riêng mà là đặt vị trí đại sảnh cạnh cửa sổ, tạo không khí thoải mái dễ chịu mà không gây áp lực cho người ta.
Lý tổng à, đối với Cố Thanh Hạ, đó thực sự là có lòng .
E ngại bầu không khí nhạt nhẽo. Anh ta còn đặc biệt gọi một người đồng hành.
Triệu Thiên Trác, một người bạn có quan hệ rất tốt với Lý Thịnh. Cũng là con ông cháu cha, tính cách hướng ngoại, sôi nổi. Có anh ta trong trường hợp này, nhất định không tẻ ngắt.
Cũng là một tay chơi nổi tiếng trong giới này .