Tiểu Thịt Tươi Của Nữ Vương

Chương 47

Edit : Michellevn

Alex đang chạy trong sân thì liếc mắt ra ngoài không khỏi giật mình.

Đó là .... Hình như là .... Dương Na? Cô gái đó từng bày tỏ với cậu, nhưng cậu đã từ chối. Cô ta chạy đến chỗ Quách Trí làm gì đây ?

Alex nhíu mày .

"Liêu Viễn!"

Tiếng kêu to của đồng đội đã kéo sự tập chung của cậu trở lại, bàn tay to xòe ra, bắt lấy trái bóng bay tới trước mặt, rồi nhảy lên....

Ba điểm !

Tức khắc xung quanh vang lên tiếng reo hò hoan hô.

Lại quay qua nhìn phía Quách Trí .... Dương Na đang nhảy lên vỗ tay, Quách Trí thì ngồi đó, nhìn cậu cười mà như không cười.

Da đầu Alex tức thì run lên .....

Buộc mình phải tập chung lên sân bóng.

Nghỉ ngơi giữa trận, mọi người ào ào tới uống nước.

Cô gái tên Dương Na cầm chai nước khoáng đi tới đón Alex :"Liêu Viễn, uống nước đi ." Hai gò má ửng hồng, hơi mỉm cười. Mặc dù đã bị từ chối, vẫn không mất đi lòng dũng cảm, quyết chí tiến lên của người trẻ tuổi.

Alex vô cảm từ chối :" Cảm ơn, tôi có mang nước rồi."

Vòng qua người con gái thanh xuân tràn trề, đi thẳng đến bên cạnh Quách Trí. Lấy từ trong túi của mình ra một bình nước vận động cỡ lớn, ngửa đầu uống.

Ánh mắt vẫn hướng nhìn lên trời, làm bộ không thấy nụ cười nơi khóe miệng của Quách Trí. Chị Quách cậu lại hư hỏng rồi, cậu ...... không gánh vác nổi ....

Mặt nóng, cả người cũng nóng, chỉ mong Dương Na có thể mau chóng đi xa một chút.

Tiếc là, cô nàng này mặc dù không xán lại gần nữa, nhưng vẫn ngồi chen chúc với bạn cô ta trên băng ghế dài bên kia. Bạn thân của cô ta đang vây quanh lấy bạn trai của mình, thỉnh thoảng cô ta chỉ quay đầu sang nhìn nhìn cậu. Cái quay đầu ấy giống như cô ta không khống chế được, cứ lúc lúc lại cầm lòng không được.

Alex cũng đành bó tay.

Đuôi mắt liếc nhìn chị Quách cậu ..... Híp mắt cười, híp mắt cười đó nha.

Quả thực là làm cho da đầu cậu run lên.

"Chơi không tệ nha !" Quách Trí híp mắt cười khen cậu.

" Vâng !" Alex gật đầu," Trước kia chơi trong đội của trường, từng tham gia thi đấu trong huyện ạ. "

" Không tồi, không tồi." Chị Quách cười tít mắt, còn vỗ vỗ cánh tay cậu.

Gruu, da đầu run quá cơ .....

May là thời gian nghỉ ngơi không lâu lắm, rất nhanh lại vào trận .

Không có gì ngạc nhiên, đội Alex đã thắng. Đội học sinh không chỉ có Alex là một tay đập mạnh, mà rõ ràng hơn chính là, hiệp thi đấu sau có thể nhìn ra được, có một sự chênh lệch đáng kể về thể lực giữa đội đi làm với đội học sinh.

Thật vậy, sau giờ làm việc, cho dù là thường xuyên đến phòng tập thể dục, cũng không thể so sánh với ngày nào cũng chơi bóng sau giờ học, rồi lại còn cả giờ thể dục trên lớp của học sinh nữa chứ.

"Chị Quách, đi nào." Alex và đồng đội vỗ tay hoan hô xong thì quay lại gọi Quách Trí.

" Đợi chút đã...." Thấy họ đã chơi xong, sân bóng trở nên trống trải, Quách Trí có chút ngứa tay.

Cô lấy trái bóng của Alex, đập đập mấy cái, chạy chậm dẫn bóng qua bên đó, và thực hiện một cú layup ba bước, ném bóng vào luôn .

Ể ?

[

IMG]

Quách Trí đập bóng, sau khi dẫn bóng đến vạch thì đứng yên lại. Hai tay bợ bóng, nhắm vào rổ bóng, nhìn một lát, rồi đột nhiên dùng lực, trái bóng tung lên thành một đường vòng cung, nảy lên trên khung rổ một cái, xoay hai vòng rồi ... lọt vào trong !

Ba điểm !

Mấy học sinh còn chưa tản đi đều hò hét kinh ngạc.

"Chị Quách !" Đôi mắt Alex lóe sáng chạy quá," Không nhìn ra đó nha !"

Quách Trí khẽ hếch cằm lên, kiêu ngạo bảo :" Tưởng chỉ có cậu là chơi cho tuyển trường hả !"

Quách Trí cao 1m72, xem như là cao trong các cô gái. Hồi đi học lại mê Lưu Xuyên Phong, thực sự là lăn lộn hẳn mấy năm liền trong đội của trường, mặc dù nói chỉ đánh mấy trận thi đấu giao hữu với trường bên cạnh, thì vẫn là người từng trải qua luyện tập chăm chỉ.

Alex liền cười :" Chị Quách, nào, em phòng ngự." Nói xong liền khom người xuống, làm ra tư thế phòng thủ.

" Tôi đến đây !" Quách Trí dẫn bóng lao tới.

Alex giả bộ chặn chặn một chút rồi để cô vượt qua. Quả bóng đó không vào, cậu lại làm bộ tranh bảng rổ, dĩ nhiên là không hề trì hoãn mà tặng luôn vòng rổ cho Quách Trí. Quách Trí ném lại, vào luôn.

Mấy nhóc kia lại hò hét lên. Hai cô gái còn hét lớn hơn nữa:" Chị gái ngầu quá ! " Hết sức là nể mặt.

" Thật nhàm chán, giả tạo ! Kỹ xảo của cậu tệ quá ." Quách Trí cười mắng, ném bóng cho cậu. Quay qua mấy nhóc kia cười vẫy tay chào tạm biệt.

Giả hay không, cô vui là được.

Alex cười nhét bóng vào trong túi. Vận động một trận quá nhiều, làn da cậu đỏ lên, tựa như còn bốc hơi nóng, tóc mái trên trán vẫn lấm tấm mồ hôi.

Vẻ mặt tươi cười, trông khỏe mạnh mà và rạng rỡ. Ngồi chồm hổm ở dó nhét quả bóng, khiến người ta cảm thấy vô cùng tốt.

Quách Trí liền ngứa tay, vò vò đầu cậu.

Alex cho hết vào túi xong, đứng lên :" Đi thôi, chị Quách." mạnh dạn đi tới nắm tay cô.

Dù sao chỗ này cũng không có người quen ..... Quách Trí trở tay nắm lấy tay cậu .

" Ể? Giờ vẫn còn chị em nắm tay nhau à ?" Dương Na phải đi cùng với bạn học của mình, nhưng không kìm được cứ ba bước thì lại quay đầu một lần. Xa xa, liền nhìn thấy hai người kia tay nắm tay nhau.

Từ Đan nghe vậy, quay đầu lại nhíu mày:" Thật đó, cảm thấy quái quái ."

Kéo bạn trai cô ấy :" Này, anh nhìn, nhìn kìa ."

Mấy cậu trai đều quay đầu nhìn lại, mơ hồ cũng cảm thấy kỳ lạ.

" Này, hồi nãy tao nghe Liêu Viễn gọi chị cậu ấy là " Chị Quách" .... Là chị ruột sao ?"

" Không phải chứ .... Chị ruột thì sao vẫn phải kêu cả họ hả ?"

" Vậy .... chị họ ?"

"Chị họ mà kêu cả họ , cũng kỳ cục lắm ...."

Tức thì hai cô gái trở nên cảnh giác." Không phải chị ruột à ? Vậy thì là quan hệ gì ?" Từ Đan hỏi," Này, trước đây mọi người đã gặp chị cậu ta chưa ?"

“Liên quan gì em chứ." Bạn trai cô ta quay qua," Chỉ là một người đánh bóng cùng thôi mà, cũng có phải quen biết thực sự gì đâu, em quan tâm người ta nhiều như vậy làm gì."

Trong mấy tên cẩu độc thân thì chỉ có cậu ta là người có bạn gái, cặp mắt cậu trai cũng sắc bén. Cách nắm tay kia của Liêu Viễn, rồi cả ánh mắt nhìn người ta nữa ..... hờ hờ.

Chị gái kia thật xinh đẹp, cặp giò kia vừa trắng vừa thon dài.... Cũng không biết rốt cuộc là bao nhiêu tuổi, có điều .....

Làm tốt lắm ! Liêu Viễn .

Triệu Hiên thần bí, kéo bạn gái mình đi:" Đừng nhiều chuyện nữa."

Từ Đan bối rối nhìn nhìn Dương Na. Quả thực, nói về điều này, các cô đều không thân quen Liêu Viễn. Ngoại trừ biết cậu là người mẫu, thì hầu như không biết gì khác nữa. Cũng không thể thật sự tiến tới truy hỏi người ta rằng rốt cuộc mối quan hệ của hai người là gì.

Dương Na cau mày, nhìn theo hai người kia tay trong tay đi về bãi đỗ xe....

Tâm trạng Alex vô cùng tốt.

Chỉ nắm tay cô như này, đi dưới ánh mặt trời. Trái tim cậu cứ đập loạn cuồng.

Độ ấm chầm chậm lan ra từ đáy lòng , từ từ bay lên, lan tỏa lên gương mặt và bên tai. Đó không phải là ham muốn của sinh lý, mà là một cảm giác hoàn toàn khác, làm cho người ta say say lâng lâng lại nhẹ nhàng bay bổng, lấp đầy trái tim, vui sướиɠ tỏa hết ra bên ngoài.

Không nói rõ được, không nói rõ được.

Chỉ là hạnh phúc.

Hạnh phúc .

Thật sự hạnh phúc!

"Tôi đã bảo, cơ bắp này của cậu ..... sao luyện ra được cơ chứ ?" Quách Trí thắt dây an toàn xong, nhéo nhéo cánh tay Alex." Cậu xem mấy thằng nhóc kia kìa, thằng nào cũng như cây tre á, cũng chỉ có cậu là cường tráng thôi ."

Đứng trong đám đông thực sự chói mắt. Gương mặt chói mắt mà dáng người cũng chói mắt.

Vì cậu mà các nữ sinh hò hét, có bạn trai rồi cũng hét luôn.

Alex cười :" Hồi cấp ba em sống ở trường, được chọn vào trong đội của trường. Thầy giáo thể dục của bọn em là người cuồng tập thể dục, cũng sống trong ký túc của trường. Thầy ấy thấy em hàng ngày cũng chẳng làm gì, liền liên tục xách em cùng ông ấy đi tập thể dục, mới luyện ra được như vậy."

Cậu nghĩ nghĩ rồi bảo :" Hiện giờ nghĩ lại, rất biết ơn ông ấy." Đã cho cậu nguồn vốn kiếm cơm.

Đột nhiên buồn bã ....

" Lần sau trở về, đi thăm ông ấy một chút ...." Cậu nói .

" Bao lâu rồi không về nhà ?" Quách Trí lái xe, buột miệng hỏi.

Alex nghĩ nghĩ :" Hơn nửa năm rồi."

Đột nhiên cậu nghĩ đến, gần đây, cậu không hề nhớ về cái nhà đó.Ý nghĩ mong muốn cấp thiết rằng họ chấp nhận và đối xử tử tế với cậu, cũng đã phai nhạt đi rất nhiều. Có lẽ, bài học lần này quá sâu sắc ......

Cậu mím chặt môi, không nói thêm nữa.

Nhận thấy cảm xúc của cậu thay đổi, Quách Trí ý thức mình đã nói sai rồi. Cô thay đổi chủ đề một cách bình tĩnh:" Alex, cậu đã từng có bạn gái chưa ?"

" Hả ?" Mặt Alex đần ra.

" Hôm nay cô bé kia hỏi tôi, con bé mà cột tóc đuôi ngựa í, người rất đẹp í...."

" Dương Na?"

" Đúng rồi, là cô ta. Hỏi tôi cậu có bạn gái chưa ?"

"..........."

" Ha ha ha ha, biểu hiện đó của cậu là sao hả ?"

" Vậy chị nói sao ?" Bị cười trêu, Alex đau trứng mà hỏi .

" Tôi nói tôi không biết, thành thật mà nói, tôi thực sự không biết mà." Quách Trí cười.

Đối với cô bé đó, cô không ác cảm. Có thể nhìn ra được các cô ấy đều còn rất đơn thuần, có lẽ có một số nữ sinh có chút tâm tư, nhưng với người đã từng lăn lê bò toài trong môi trường làm việc như Quách Trí mà nói thì, chút tâm tư nho nhỏ ấy trông lại có vẻ thú vị và đáng yêu.

Không có ý cười nhạo, thực sự là cô cảm thấy thú vị.

Bởi vì những tâm tư đó, là thanh xuân linh động, tràn đầy sức sống.

" Cô bé rất dễ thương, sao hả, không có ý kiến gì sao ?" Quách Trí trêu ghẹo.

" Không có." Alex nói cứng rắn, " Cô ấy đã bày tỏ mà em từ chối rồi."

Yo! Còn thế nữa cơ đấy ? Quách Trí liếc dáng vẻ căng thẳng của Alex, suýt nữa thì bật cười.

Nhưng trong lòng không phải không đắc ý.

Nói cho cùng, cũng là có lòng hư vinh.

Vươn tay phải ra, kéo tai cậu.

Tai của cậu trai liền giống như bốc lửa, phỏng.

Lại xấu xa rồi, chị Quách.

Cậu nghĩ nghĩ, nói với Quách Trí :" Em từng có một người bạn gái, đã chia tay rồi."

Quách Trí nhướng nhướng mày," Ừm" một tiếng:" Ở đây à? Hay ở quê ?"

" Ở đây." Alex nói," Cô ấy cũng là người mẫu. Giống như em, bố mẹ ly dị."

Quách Trí có phần bất ngờ, liếc mắt nhìn cậu. Tầm mắt của Alex rơi xuống dưới kính chắn gió, không nhìn ra cảm xúc.

Quách Trí liền không nhịn được mà hỏi tới :" Giờ thì sao ?"

Alex im lặng một lúc rồi nói :" Được người ta bao nuôi rồi."

Không có chỉ trích, chỉ là một tuyên bố đơn giản.

Cậu và cô ta qua lại trong một giới, dù đã nói chia tay, nhưng vẫn có những mối quan hệ quen biết chung. Ít nhiều gì vẫn có thể nghe được tin tức của cô ta .

Ban đầu còn tưởng cô ta là làm bạn gái người ta một cách nghiêm túc đứng đắn, trong thâm tâm cậu còn âm thầm chúc phúc cho cô ta. Về sau mới mơ hồ nghe nói, người đàn ông kia có vợ có con. Cậu từng lo lắng một hồi, nhưng bạn bè cậu cười nhạo :" Cần mày lo lắng à ? Hiện giờ người ta chạy con xe hơn bốn mươi vạn (~1,2 tỷ VND), ở chung cư cao cấp. Mày lo vớ lo vẩn làm cái vẹo gì !"

Quách Trí chẳng ngờ kết cục là như này.

Cô im lặng chốc lát rồi bảo :" Cuộc đời mỗi người, ai có lựa chọn của người đó."

Alex " ừm" một tiếng.

Thực ra cậu hiểu, đời người, không chỉ mỗi người có lựa chọn của mình, mà thực ra nhiều hơn nữa là bị lựa chọn.

Rất nhiều người, đều sống thân bất do kỷ ( Sống không theo ý mình)

"Chị Quách .... Có cảm thấy, đôi khi..........cuộc sống rất mệt mỏi ?" Cậu hỏi bằng giọng có chút sa sút.

Quách Trí trầm mặc một lúc.

Không nói hai lời, ánh mắt chăm chú nhìn con đường trước mặt, không thèm nhìn sang cậu mà duỗi tay phải ra đập bốp cái lên đầu cậu .

" Mệt cái lông á !" Chị Quách nhà cậu nói một cách khí phách uy vũ," Đây là lời một đứa trẻ ở tuổi cậu nên nói sao ?Hả ?"