Edit : Michellevn
Tuy nhiên, điều thực sự khiến Quách Trí bất ngờ chính là sau chuyện đó người phụ tá đã lặng lẽ nói cho cô biết, việc chỉ định cô cho dự án là yêu cầu của Cố Thanh Hạ với Cảnh lão đại.
Cố Thanh Hạ đó, nhìn thì trông có vẻ lạnh lùng khó gần, không ngờ lại tốt tính như vậy. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Quách Trí bắt đầu tiếp cận Cố Thanh Hạ và cuối cùng trở thành bạn bè.
Kể từ đó, Vivian không còn cho cô một hạng mục đơn lẻ nữa, cứ luôn tranh giành hết sức ghê gớm với Quách Trí nguồn tài nguyên của Lưu Thiền Nguyệt để trờ thành biên tập cao cấp của cô ta. Hai người đó coi mòi hợp nhau, cùng một giuộc, chỗ nào cũng cắn người. Vì thế mà Cố Thanh Hạ và cô, Vivian và Lưu Thiền Nguyệt, bốn người phụ nữ trở thành hai phe đối lập, giằng co âm ỉ.
Mấy năm này, chuyện kinh tởm mà Lưu Thiền Nguyệt từng làm không phải một hai việc. Sự bất hòa giữa hai người, đến cả Từ lão đại cũng đau đầu. Nhưng không có cách nào, ai bảo khí tràng của cô không hợp với kẻ đê tiện chứ.
Nhưng mà hôm nay, cô không thể ngờ, Lưu Thiền Nguyệt lại khiến cô buồn nôn kinh khủng như vậy.
Quách Trí nghĩ mà thấy uất nghẹn....
Rửa tay cả nửa ngày, cô mới lau khô tay rồi đi ra.
Vừa bước ra khỏi toilet đã trông thấy Alex vẫn đang đứng dựa tường chờ cô. Thấy cô đi ra, cậu vội vàng đứng thẳng lên:" Chị Quách ......" Muốn nói lại thôi, tựa như không biết phải nói gì. Một chút bối rối mù mịt hiện lên trong mắt.
Quách Trí nhìn sự do dự bối rối trong mắt cậu trai, trong lòng đột nhiên dịu lại.
Cậu vẫn là đứa trẻ đang lớn. Đυ.ng phải Lưu Thiền Nguyệt, cậu có thể làm gì. Những chuyện này nọ về Lưu Thiền Nguyệt và người mẫu, Quách Trí cũng đã từng nghe phong phanh. Cô cũng từng cười dè bỉu coi thường, cho rằng cô ta thủ đoạn bỉ ổi. Chuyện nam nữ này, nếu không phải anh tình tôi nguyện, thì có nghĩa gì chứ.
Quách Trí hít một hơi, bảo :" Cậu đi theo tôi." Cửa phòng toilet, không phải nơi tốt để nói chuyện . Dễ dàng có tai vách mạch rừng.
Trông cô nghiêm túc, Alex lại càng lo lắng bất an mà chạy theo cô.
Trong studio có người của mấy nhà liền. Cậu chỉ là vô tình gặp Lưu Thiền Nguyệt, liền nói một hai câu. Lưu Thiền Nguyệt vẫn muốn hẹn cậu lăn giường. Thành thật mà nói, cậu không muốn. Nhưng cậu cũng không muốn đắc tội với Lưu Thiền Nguyệt, đang vắt óc nghĩ cách có thể từ chối khéo léo mà không đắc tội người ta thì Quách Trí đã xuất hiện.
Cậu không ngờ trùng hợp đến thế.
Chắc chắn là chị Quách tức giận rồi, cậu có thể cảm nhận được. Cậu muốn giải thích một chút, song lại phát hiện chuyện này không thể giải thích được. Bởi vì những gì cô nghe thấy, và nguồn thông tin thu được, đều là sự thật.
Alex cũng không phải là một đứa trẻ giỏi về nói dối.
Quách Trí dẫn Alex đến một góc khuất, đứng yên rồi quay lại.
" Cậu đã ngủ với Lưu Thiền Nguyệt rồi ?" Cô nhìn cậu chăm chú và hỏi .
Alex rầu rĩ đáp" Vâng.", tỏ vẻ cam chịu.
Mặc dù đã sớm biết đáp án kiểu gì cũng là chắc chắn, nhưng chính tai nghe được sự thừa nhận của Alex, thì Quách Trí vẫn hết sức là bực bội. Cô rời mắt khỏi khuôn mặt Alex, quay sang chỗ khác một lát. Sau một khoảng lặng ngắn ngủi và lúng túng giữa hai người, cô mυ'ŧ mυ'ŧ môi dưới, phát ra tiếng chậc. Quay qua nhìn lại, gọi một tiếng "Alex". Cô hỏi :" Cậu muốn gì ở tôi?"
Alex bất ngờ khi cô hỏi thẳng như vậy, há há miệng, không nói ra được.
"Alex." Quách Trí nhìn cậu chòng chọc," Nói thật đi."
Alex không chịu được ánh mắt của cô, gục đầu xuống, ngập ngừng :" Chuyện là ...... hạng mục của Thánh Nguyên...."
Nhưng mà vừa rồi cậu đã nghe nói, hôm nay chị Quách đã thử vai tuyển người mẫu cho hạng mục Thánh Nguyên. Chị Quách không gọi cậu thử vai, xem ra căn bản là không cân nhắc đến cậu.
Nói không thất vọng, thì khẳng định là giả.Khi Alex biết điều đó, trong lòng vẫn có chút mất mát.
" Tin tức nhanh thật nhỉ .... " Quách Trí cười khẩy, trong giọng nói dường như ẩn chứa châm biếm. Alex không biết liệu có phải mình nghĩ nhiều hay không, kể từ khi cậu quen biết Quách Trí, Quách Trí vẫn chưa từng lạnh lùng với cậu như vậy.
Điều này khiến cậu cảm thấy sợ hãi.
Chàng trai trẻ cúi gằm nhìn mũi giày. Rất giống học sinh tiểu học làm chuyện gì đó sai trái.
Cục tức của Quách Trí chưa trút ra được, đã lại trở nên mềm lòng.
Bỏ đi, tức giận với cậu làm gì chứ. Từ lúc Alex bắt đầu tiếp cận cô, cô đã biết chắc chắn là cậu có mục đích mà. Thực ra cô cũng chỉ là suy đoán rồi giả bộ hồ đồ, rồi lợi dùng trai trẻ người ta mà thôi.
Cô giận, không phải là cậu tiếp cận cô có mục đích, cũng không phải là cậu lên giường với phụ nữ khác. Mà cái cô thực sự tức giận chính là, cậu lên giường ngủ với đối thủ một mất một còn của cô, Lưu Thiền Nguyệt.
Mà ở đây, sự thực là vấn đề giữa cô và Lưu Thiền Nguyệt, không liên quan gì đến cậu hết. Nếu nói một cách thành thật, thì cô như vậy quả thực là giận chó đánh mèo rồi.
Nghĩ thoáng như vậy, phân định rạch ròi xong, cục tức trong lòng Quách Trí liền tan biến.
Nhìn cậu trai cao to một mét tám bảy đang co rúm người lại như một con chim cút trước mặt mình, cô lại cảm thấy thái độ vừa rồi của mình có hơi quá đáng rồi.
Chỉ là một cậu nhóc đang lớn không hiểu gì hết, phải vật lộn đấu tranh ở Đế Đô này. Cũng giống như cậu muốn mời rượu cô, muốn mời rồi lại sợ cô uống nhiều, do dự không dám bước tới. Cậu muốn hạng mục Thánh Nguyên, cũng đã lên giường với cô rồi, hôm nay cô cũng bắt đầu thử vai chọn người mẫu rồi, vậy mà cậu cũng không nói ra.
Nghĩ như vậy, cô lại cảm thấy cậu đáng thương. Ngoài đáng thương ra, còn có một chút tức giận vì cậu không chịu tranh giành. Hiến thân cũng hiến rồi, vậy mà còn không làm cho xong chuyện ! Năng lực làm việc như này cũng khiến người ta đau trứng đấy!
Cuối cùng, sự ấm ức của Quách Trí biến thành tiếng thở dài .
"Alex," Cô nói," Sau này có tình huống như này nữa, nếu cậu cảm thấy mình thích hợp thì cậu có thể đến nói thẳng với tôi, không cần phải làm mấy chuyện này. Hiệu suất cao hơn đi lòng vòng thế này."
Alex mấp máy môi, gằm đầu ấp úng mấy lần không nói ra được. Nhưng dáng vẻ đẹp trai, trông thế này lại lại vừa đáng thương cả đáng yêu.
Quách Trí phát hiện mình giống như bản copy của vị hôn quân nào đó, không thể tức giận nổi với cậu. Cô bực bội, qua hồi lâu, mới bảo :" Cậu chờ thông báo đi."
Alex ngạc nhiên ngẩng đầu lên, không thể tin được.
" Người cậu thế nào, tôi biết rõ ràng, cho nên thử vai đã không gọi cậu. Vốn dĩ cậu chính là người tôi cân nhắc chọn lựa." Quách Trí quăng lại một cậu như vậy, rồi vòng qua cậu định bỏ đi.
" Chị Quách !" Alex cất tiếng gọi, thấy cô làm lơ cậu, tình thế cấp bách, cậu túm lấy tay cô, gọi :" Quách Trí!"
Quách Trí.
Quách Trí.
Quách Trí.
Cơ thể quấn quít.
Nhấp một cái là gọi một tiếng.
Thân hình Quách Trí thoáng dừng lại, liền quay người lại ngước mắt nhìn cậu, ánh mắt lạnh nhạt và nghiêm túc :" Buông ra."
Cô nói :" Chỗ công việc." Nửa câu sau không cần phải nói, cô biết Alex có thể hiểu được.
Alex lập tức thả tay ra . Từ trước giờ cậu đều ngoan ngoãn nghe lời, chưa từng cãi lời Quách Trí.
"Alex." Quách Trí nhìn cậu trai to lớn trước mắt, nhẫn tâm buông lời :" Sau này đừng gửi tin nhắn cho tôi nữa."
Nói xong thì hất tay cậu ra rồi bước đi.
Alex không dám đuổi theo nữa, đuổi sang đến bên đó, khó tránh khỏi có người trông thấy. Lúc đó, Quách Trí sẽ chỉ tức giận hơn. Cậu đứng tại chỗ, cắn môi, đôi mắt tối đi.
Quách Trí cắt đứt với Alex một cách dứt khoát, thế nhưng trong lòng cũng không vui vẻ. Mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng khoảng thời gian ngắn ngủi này, cô và cậu .... thật sự là rất vui vẻ.
Nhưng ai bảo cậu đui mù như vậy chứ, lại đi lăn giường cùng với Lưu Thiền Nguyệt. Là Lưu Thiền Nguyệt cơ đấy, đối thủ một mất một còn của cô!
Để Quách Trí có được cảm giác hương vị ngọt ngào như ăn đường, kết quả phát hiện ra trong đường có shit.
Cô bước nhanh đi về phòng chụp ảnh, dọn dẹp chút đồ, chuẩn bị quay về công ty. Điện thoại di động rung lên, mở tin nhắn ra, là Cố Thanh Hạ gửi đến một tin, nhắn nhở cô :【Tối nay bảy giờ, đừng quên nhé .】
Suýt nữa thì cô quên mất ! Cô đã hẹn ăn tối cùng Cố Thanh Hạ !
Tâm tình cô không vui, rầu rĩ nhắn lại một chữ 【Ừ】
Đã hẹn bảy giờ tối. Cô từ công ty qua đó, Cố Thanh Hạ thì từ bên khách hàng chạy thẳng qua luôn. Nhà hàng ở gần công ty, cô đến sớm hơn Cố Thanh Hạ, nằm bò ra bàn.
" Sao thế ?" Cố Thanh Hạ ngồi xuống liền nhận ra tâm tình của Quách Trí không đúng.
" Phiền ." Quách Trí uể oải.
Cố Thanh Hạ giơ tay gọi phục vụ đưa thực đơn, cố ý hỏi :" Vẫn tốt với tiểu thịt tươi chứ ?"
Quách Trí hỏi với vẻ mặt ủ rũ :"Sao cậu biết ?" Rõ ràng là cô chưa nói với ai hết mà, kể cả th, cô cũng chỉ gửi qua hai tấm hình Alex tạo dáng trong trang phục mẫu mà thôi.
" Đoán." Cố Thanh Hạ tựa lưng vào ghế.
Quách Trí nghẹn lại , qua một lát, buồn bực :" Con người của tớ có phải rất ngu ngốc không ?"
Cố Thanh Hạ nhấc cái ly lên, uống một ngụm nước chanh ấm. Đặt cái ly xuống, ngước nhìn cái người có thể là người bạn duy nhất của mình :" Tớ không nghĩ vậy ."
Quách Trí gục xuống bàn như bùn nhão mà rêи ɾỉ :" Tổn thương tâm hồn của tớ không thể an ủi được."
Cố Thanh Hạ cười cô, đón lấy thực đơn phục vụ đưa tới, chọn vài món ăn, đều là món Quách Trí thích ăn. Tinh thần Quách Trí liền phấn chấn, cuối cùng khôi phục sức sống.
" Nói chút coi ." Cố Thanh Hạ trả thực đơn lại cho phục vụ," Chuyện gì thế ?"
"Không phải cậu đoán được hết sao ?" Quách Trí gác cằm trên bàn,tiếp tục bày ra tư thế trước đó.
" Ngủ với cậu ta rồi ?"
" Ừ." Quách Trí cắm mặt xuống.
"Sau đó thì sao ?" Cố Thanh Hạ nhấc cái ly lên.
Quách Trí cảm thấy vô cùng mất mặt, cắm mặt xuống dưới u sầu :" Sau đó phát hiện .... Lưu Thiền Nguyệt cũng ngủ với cậu ta rồi .... "
Phụt ! Cố Thanh Hạ suýt nữa thì bị chết bởi sặc nước.
" Này !" Khuôn mặt Quách Trí đen ngòm.
Nghe thấy cái tên Lưu Thiền Nguyệt, sâu sắc cảm nhận được Quách Trí đang ăn đường ngọt ngào, rồi cuối cùng phát hiện ra trong đường có shit, trong shit có độc, Cố Thanh Hạ không phúc hậu mà phá ra cười .
Dưới cái nhìn chòng chọc của Quách Trí, đại mỹ nữ cười run rẩy cả người phải ráng kìm lại, an ủi nghiêm túc đối với người phụ nữ bị shit ghê tởm:" Không sao mà .... Tiểu thịt tươi cao to chân dài có cơ bụng, ngủ thì ngủ thôi."
Nói đến tiểu thịt tươi, Quách Trí tiếc nuối :" Thằng nhóc thối này, sao lại đui mù như vậy chứ, người nào cậu ta cũng ngủ được ! Thế mà cậu ta cũng gặm được!"
" Kiểu gì tớ cũng sẽ không lăn giường với cậu ta nữa." Cô thề son sắt.
" Cậu ta muốn gì ?" Cố Thanh Hạ hỏi chủ đề chính.
Quách Trí thở dài :" Muốn vào hạng mục Thánh Nguyên kia ...."
Cố Thanh Hạ nhớ lại những bức ảnh về tiểu thịt tươi mà Quách Trí gửi cho cô trước đó rồi gật đầu :" Cũng khá thích hợp."
Quách Trí lại than thở :" Tớ vốn dĩ đã dự định chọn cậu ta mà!Trong mấy người thì ngoại hình và khí chất của cậu ta là phù hợp nhất !Cậu ta muốn thì cứ tự đề cử với tớ là được ngay thôi, gì đâu mà phải lượn một vòng lớn như vậy, khiến cho tớ còn cho rằng mùa xuân của ông đây đến rồi ....."
Xà lách trộn đã được đưa ra, Cố Thanh Hạ nhịn cười cầm đũa lên:" Thôi mà, cứ để hột vịt bắc thảo sốt tiêu chữa lành tâm hồn thương tổn của cậu đi !"
Quách Trí lên tinh thần, cầm đũa lên còn không quên nói với người phục vụ :" Làm gà nồi đất nhanh một chút nhé.... KHông , không, không cần nhanh, bình thường đi, bỏ nhiều măng một chút...."
Ăn hàng chính là liều thuốc chữa trị dễ dàng.
Về phần tiểu thịt tươi ? Hừ, Quách Trí ném luôn Alex ra sau đầu.
Đối với Quách Trí mà nói, đại sự trong cuộc đời thì đầu tiên là sự nghiệp, sau đó là ăn. Những cái khác, tình tình yêu yêu, đều xếp sau mấy cái này hết.
Alex.... đến cả tình tình yêu yêu cũng không hề dính dáng. Chỉ là một sự giải phóng du͙© vọиɠ mà thôi.
Nói buông bỏ, Quách gia ngay lập tức có thể buông bỏ.