Chân Hương Thật Lục

Chương 84

Edit: Jenn.

Nói một miếng, thật đúng là mẹ nó một miếng!

Oán hận trời đất nhìn chằm chằm nữ nhân cuộn tròn, thân thể trần trụi đang ngủ say dưới thân anh, Hàn Duật du͙© vọиɠ vốn đã bừng cháy hận không quan tâm thao cô đến tỉnh.

Người đàn ông hôn lên khuôn mặt đang say ngủ, khẽ hôn cơ thể cô cẩn thận hôn lên làn da trắng nõn của cô, đợi cho du͙© vọиɠ giảm bớt.

“A…” Hàn Duật nhẹ đè ở trên người cô thấp thấp mà cười ra tiếng. Thân thể rõ ràng đang cơ khát cực độ, nhưng tinh thần lại vô cùng thỏa mãn.

Lần sa vào tình yêu này lại tài tinh như thế này sao?

Anh cho rằng đêm nay anh sẽ rất khó ngủ, nhưng anh đã có một giấc mơ đẹp, anh chợt tỉnh dậy khi không còn ai trong tay.

Phòng tắm truyền đến tiếng nước tích tách, anh đi chân trần bước vào làn không khí mơ hồ trong nước, mỹ nữ xinh đẹp hoàn mỹ cân xứng, như thơ như hoạ.

Minh Minh đi đến bồn rửa tay xoa tóc ướt, nghiêng mắt nhìn anh.

Anh là người đàn ông quan hệ tìиɧ ɖu͙© với cô nhiều nhất ngoài Bộ Thiếu Văn và có quan hệ xá© ŧᏂịŧ với cô trong hơn ba tháng.

Đẹp trai, dáng người gợi cảm, khả năng tìиɧ ɖu͙© hạng nhất, người ác không nói nhiều, mọi thứ đều thực hợp ý cô. Nếu không phải anh đột nhiên đem Hoa Vân Lâu “Giới thiệu” cho cô, cô hẳn cùng anh bảo tồn quan hệ bạn giường lâu dài.

Tuy rằng anh cho chút tự ái, chỉ lo thao, mặc kệ cô có ăn nổi không.

Hàn Duật tiến lên dán lên lưng cô vào trong l*иg ngực anh, hôn sau vai cô, cây gậy cương cứng áp vào eo lõm của cô rồi nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đôi tay một cao một thấp, cầm lấy thịt vυ' mềm mại, nặng nề xoa nắng khu vườn mật ngọt của cô.

Minh Minh đem tóc ướt ra sau tai, bóp kem đánh răng ra bàn chải điện, cho đầu bàn chải vào miệng và bật công tắc để đánh răng.

Động cơ phát ra một tiếng vo ve nhẹ.

Ngón tay của người đàn ông cạy mở đôi môi mọng thịt và chui vào trong cái lỗ đó rồi đút mạnh vào theo đường mà mật hoa chảy ra.

“Ân…” Minh Minh theo phản xạ rụt rụt mông, đυ.ng phải năm căn nóng như lửa.

Hàn Duật rút ngón tay ra, tiến một bước dưới chân cô, tách đôi mông mịn màng của cô ra rồi đỉnh côn ŧᏂịŧ cứng ngắc vào, dập mạnh vào.

Minh Minh hừ nhẹ chống đỡ mặt bàn, để tránh bụng nhỏ đυ.ng phải đá cẩm thạch lạnh lẽo, chân không tự giác nhón lên, để mông dẩu lên, làm côn ŧᏂịŧ đi vào thật sâu, tiêủ huyệt háu ăn được đâm xuyên, sướиɠ đến phun nước.

Hàn Duật nhìn trong gương phản chiếu ảnh của hai người, giơ tay cầm lấy cán bàn chải đánh răng bên ngoài đôi môi đỏ mọng của cô nhẹ nhàng chải đi, động tác của anh rất nhẹ nhàng, gương mặt tuấn tú tràn đầy thưởng thức mê luyến, nửa người dưới như là của người khác cường hãn đâm, đâm đến bờ mông trắng nõn kêu “Bạch, bạch, bạch…” giòn vang, huyệt khẩu đỏ bừng, bị côn ŧᏂịŧ dữ tợn xâm phạm không hề có sức chống cự.

“Mau một chút… Buổi sáng, Bộ Thiếu Văn muốn a a ——”

Sự dịu dàng phai nhạt, hàn Duật lấy bàn chải đánh răng ra rửa sạch, ấn đầu bàn chải vào khe thịt, ấn mức lớn nhất, cắm vào trong cự vật của anh chuyển vong hung hăn mà quấy rối nhục huyệt, đâm vào sâu trong tử ©υиɠ cô!

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngập đầu, làm cô thét chói tai vặn vẹo né tránh, nhưng kɧoáı ©ảʍ bén nhọn như hình với bóng, âm đế bị kích động với tần suất cao, hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ cắm dã man tàn bạo, cao trào cuối cùng cũng đến, làm cô chỉ có thể hạ thân tiếp tục thừa nhận nam nhân cứng cỏi thao, cả người như lửa nóng, cô cảm nhận được mùi vị hấp hối của linh hồn đang trỗi dậy!

“Hàn Duật ——”

Hàn Duật biết ý cô, không cam lòng mang cô trở về giường, mang áo mưa, hôn lên môi cô như trút giận, đè cô xuống, khiến cô co rút lại vì sợ hãi, hít thở không thông cô co chặt da^ʍ huyệt, triều xuy phun nước

“Lần sau em nhắc tên một người đàn ông khác trong lúc thao em, tôi lập tức trước mặt người đàn ông đó làm em đến điên.” Nam nhân luyến tiếc rút côn ŧᏂịŧ mới vừa bắn tinh xong, cắn lỗ tai Minh Minh uy hϊếp nói.

Minh Minh dồn dập thở dốc, không cho là đúng mà nhìn anh “Ba ba anh tên gì.”

“…”Thao!

Quần áo Hàn Duật sớm đã bị cô vứt sạch sẽ, nên khi Hàn Duật mở tủ, cô đã nói thật. Hàn Duật nhìn khe hở của tủ quần áo, trong lòng có chút nghẹn, nhưng nhìn thấy bộ dạng thanh tú trên gương và cách ăn mặc của cô không khỏi có chút chột dạ.

Rốt cuộc, anh đã chủ động đoạn tuyệt mối quan hệ.

Với tính cách của cô, anh nghĩ sẽ mất rất nhiều thời gian để dỗ dành cô thật tốt và ôm cô vào lòng lần nữa, anh còn chưa mở miệng, lại được nghênh ngang vào nhà, trở về lúc trước.

A….Ở bên ngoài đi một vòng, anh vẫn cảm thấy là anh tốt hơn? Như vậy thành thật như vậy dứt khoát, thật là… Một người phụ nữ thông minh và không lo lắng.

“Không bằng em dọn vào ở chung với tôi?” Hàn Duật vừa mở miệng thì não đã kịp phản ứng, sau khi phản ứng lại, anh vô cùng ngưỡng mộ ý kiến

hay này.

Minh Minh kinh ngạc quay đầu lại, chớp vài cái mắt phượng, bật cười, “Tôi làm phiền anh có một buổi tối, phí cố vấn mắc như vậy sao?”

“Phí, tư, vấn?.”

“Đúng vậy!” Minh Minh xịt một chút nước hoa, cô đứng dậy nhìn Hàn Duật cười nói: “Một đêm là một đêm, hai bên hai bên thoả thuận xong, cảm ơn thầy giáo Hàn, tôi đi công việc, ngài tự nhiên.”

Hai bên thoả thuận xong?

“Cùm cụp.” Minh Minh ra cửa.

Hàn Duật đứng yên không thể thở ra vì xương sườn của anh bỗng đau lên.

Một tuần, Minh Minh nhanh chóng thích nghi với công việc mới, như lời Marry Chu đã nói, đại sự có Yến Sơ Phi cầm lái, phía sau có công ty cùng chung tài nguyên chống, cô tạm thời chỉ là đại diện có chút vội vàng, nhưng không tính là quá khó khăn.

Hoa Thước trên dưới không thích lăng xê, yến Sơ Phi cũng không nhượng bộ lưu lượng của Bộ Thiếu Văn, cho nên nhiệt độ Bộ Thiếu Văn, lượng fan tăng trưởng thật sự ổn định, cho dù《 gương vỡ lại lành 》ratting một ngày một tăng nhưng không tăng vọt nên cũng không xảy ra tình huống phát sinh. Điều này đã tránh được rất nhiều rắc rối một cách vô hình.

Ngược lại là Lục Cận Dao và Lưu Triệu Vũ. Một bên lưu lượng truy cập phổ biến, một bên thực lực phái tiểu sinh, bản thân liền có một lượng lớn fan hâm mộ, sau khi chương trình trở nên nổi tiếng, mức độ nổi tiếng của cả hai tăng vọt và người hâm mộ tăng vọt, tiếp theo là người fan đánh nhau, theo dõi ô tô, chụp lén, tài khoản tiếp thị vô căn cứ tạo nên độ hot, mội tiếng nói cử chỉ đều bị đem ra phân tích, lên hotsearch không ngừng.

Mọi thứ đều có đan xen ưu khuyết điểm, nhưng Minh Minh đã thành công lôi Bộ Thiếu Văn thành công lên xe một cách êm ái, thở phào nhẹ nhõm, nhìn Lục Cận Dao bị fan cuồng rượt đuổi ở sân bay chạy dắt giò lên cổ, trong lòng không khỏi sợ hãi, khen ngợi kế sách anh minh của Yến Sơ Phi!

Bất quá…

Hôm nay, Bộ Thiếu Văn và Lục Cận Dao cùng nhau được mời tham gia một chương trình tạp kỹ kỳ cựu, hầu hết người hâm mộ tại địa điểm ghi hình đều là fan của Lục Cận Dao, fan Bộ Thiếu Văn còn ít, vị trí của anh cũng chưa vững. Nhưng khi Bộ Thiếu Văn có màn trình diễn mãn nhãn, họ vẫn nỗ lực cổ vũ hết mình, không hề đánh mất sự cuồng nhiệt.

Minh Minh lặng lẽ đi ra phía sau nhóm fan, cảm nhận được sự phấn khích và vui sướиɠ của họ, nhìn họ hét lớn.

“Mọi người…Tại sao lại thích Bộ Văn Chi?”

“Vì đẹp trai!”

“Kỹ thuật diễn xuất tốt!”

“Bởi vì anh ấy cho tôi cảm giác đặc biệt chân thật.”

“Bởi vì cảm giác đặc biệt ngốc ha ha ha!”

Câu chuyện nhỏ:

Minh Huyên: Tôi nghĩ câu cuối cùng của ngày hôm nay nên được trao cho Anh Duật

Lâm Phục: Dạo một vòng anh ta vẫn còn cảm giác tốt? Ha ha ha ha….

Yến Sơ Phi: Ha hả…

Hoa Vân Lâu: A…

Minh Chấn: Hừ.