Chân Hương Thật Lục

Chương 16

Edit: Sún + Mây

Beta: Su

Cơn mưa đầu tháng 6 cuối cùng cũng tới, bởi vì nhà gần nên Minh Minh một đường chạy chậm mà về.

Dù sao cũng phải tắm rửa.

Thân thể cuối cùng cũng nhẹ nhàng, tuy rằng sau này phải cùng Bộ Thiếu Văn ghi hình cái show chương trình quỷ quái gì đó, nhưng nhìn sơ qua tổng thể nội dung thì cũng không có phân đoạn nào có tình tiết "kỳ ba"*, cô cũng coi như đủ tiêu chuẩn tham gia.

Về phần Bộ Thiếu Văn có gây ra phiền toái gì không, cô lười để tâm, nên để tâm phải là người đại diện của anh mới đúng.

(*) Kỳ ba: vô cùng kinh ngạc, ngoài dự đoán.

Mà giờ phút này, trong một nhà hàng Tây, Bộ Thiếu Vi mới vừa nhận được tin Minh Minh đã ký hợp đồng.

"Văn Chi, cô ấy ký rồi." Bộ Thiếu Vi nhẹ giọng nói.

Ở bên ngoài, cô đều sẽ gọi nghệ danh của anh.

Bộ Thiếu Văn bĩu môi.

"Minh Minh ký hợp đồng với 《 Gương vỡ lại lành 》 sao?" Mary Chu ăn cùng với bọn họ cười hỏi.

Làm giám đốc bộ phận quản lý nghệ sĩ của Hoa Thước, hôm nay cô ta cố ý hẹn chị em Bộ Thiếu Văn ăn cơm để gắn kết tình cảm, trong cuộc họp toàn thể đại hội ở công ty ngày mai, họ sẽ chính thức ký hợp đồng, không khí tất nhiên cũng sẽ thoải mái hơn một chút.

"Thật không ngờ rằng lại có thể trùng hợp như vậy, Minh Minh lại là bạn gái cũ của cậu, chỉ là..." Người đại diện lâu năm của Hoa Thước - Thi Hiểu Vũ muốn nói lại thôi.

"Làm sao vậy?" Mary Chu hỏi.

"Tôi có nghe nói, chỉ là nghe nói mà thôi, cái kia...!Minh Minh hình như đang mang thai, đã 3 tháng rồi."

Bộ Thiếu Văn "vụt" một cái đứng lên, đôi lông mày nhíu lại: "Cô ấy kết hôn rồi sao?"

"Thiếu Văn!" Bộ Thiếu Vi quát khẽ.

"Ách, chuyện này thì chưa nghe bao giờ."

Bộ Thiếu Văn biết phản ứng của mình quá khích, thế cho nên anh điều chỉnh lại biểu cảm một chút rồi lại ngồi xuống, nhưng chỉ chốc lát sau vẫn hừ lạnh một tiếng: "Chưa kết hôn mà đã có thai, chuyện này cũng không phải cô ta không làm được."

Trước đây chẳng qua anh chỉ là 2 tháng không trở về với cô, cô liền leo lên giường ít nhất 3 người đàn ông, làm trên đầu anh mọc một bãi cỏ xanh ngựa có thể chạy được! Hiện giờ không kết hôn mà lại mang thai, sợ là chính cô cũng không biết là của tên đàn ông nào đi?

Anh thế mà lại từng yêu một cô gái như vậy!

Không, anh cũng chưa từng yêu cô, anh chỉ là đã từng mê luyến thân thể dâʍ đãиɠ của cô mà thôi!

Anh chỉ là...

Minh Minh tắm rửa xong, thân thể căng chặt nhiều ngày sau khi được thả lỏng liền mềm mại giống như bông, khiến cho cô không còn chút sức lực, gió nóng của máy sấy thổi vào làm cô mơ màng buồn ngủ, khiến cô bất chấp cả việc còn chưa ăn cơm chiều mà sấy tóc qua loa xong liền ngã lên giường, cuộn mình trong ổ chăn.

Tầm mắt mông lung nhìn di động trên tủ đầu giường, làm cô nhớ tới tin nhắn nhận được lúc sáng.

Anh trai đã trở lại.

Aizz...

Nếu phương án huấn luyện Hoa Vân Lâu có hiệu quả, cô cũng sẽ tìm một người phụ nữ hoặc đàn ông để điều trị cho anh trai cô.

"Vù vù vù..."

Cảm giác chưa ngủ được bao lâu, lại như là đã trải qua cả một giấc mộng dài, Minh Minh nghe thấy tiếng máy sấy vù vù mà tỉnh lại.

Cảm giác được ngón tay dài vỗ về chơi đùa, cùng với gió ấm thổi hong, cô thoải mái đến mức không muốn mở mắt.

"Tỉnh rồi thì ngồi dậy, tóc không sấy khô thì ngủ như thế nào?" Giọng nam trầm bổng như âm tấu đàn cello vang lên.

"Biết rồi, bà quản gia Minh Chấn." Minh Minh không tình nguyện mà ngồi dậy, mở mắt ra ngửa đầu nhìn về phía khuôn mặt cứng rắn lạnh lùng trước mắt rồi nhếch môi lộ ra nụ cười ngây thơ sáng lạn.

Minh Chấn, anh trai thông minh nhất, kiên cường nhất, tự lập nhất, cẩn thận nhất, toàn năng nhất và đáng tin cậy nhất của cô, phần hồi ức quý giá nhất trong suốt cuộc đời 24 năm qua của cô, nhưng...!lại khiến người em gái sợ phiền phức nhất là cô không bớt lo.

Anh trai lớn hơn cô 5 tuổi rưỡi, cho nên từ nhỏ đã bị mẹ giao cho trách nhiệm chăm sóc cô.

Từ khi cô bắt đầu biết ghi nhớ, anh trai đã tỏ vẻ một bộ dáng người trưởng thành, mỗi ngày đi theo sau cô, cái này không được cái kia không được.

Mà cô khi còn nhỏ hiếu động, nói nhiều, lòng hiếu kỳ lại rất mạnh mẽ, nhìn thấy cái gì cũng đều muốn đi sờ một chút, chạm vào một chút, rồi lại hỏi mười vạn câu hỏi vì sao, cô cảm thấy anh trai sau này sở dĩ phản xạ thần kinh phát triển, học rộng tài cao, công đầu tiên hẳn phải là của cô.

Sau đó ba mẹ ly hôn, anh trai bị ông bà mang đi, ra nước ngoài học trường học quốc tế gì đó, khi gặp lại, anh trai đã được mệnh danh là "Thiếu niên thiên tài", tham gia các loại thi đấu lập trình, tiền thưởng đã cầm hàng trăm vạn, mà cô, thực hiện con đường sống bình thường một cách hoàn hảo.

Đừng hiểu lầm, cô không tự ti, cô tầm thường như thế nhưng lại vô cùng vui vẻ! Người sống một đời, ai mà chả phải nhìn lên mình chẳng bằng ai, nhìn xuống lại chẳng thấy ai bằng mình? Bình thường là phúc!

Nhưng mà anh trai cô không cho là như vậy, khi anh phát hiện cô theo học ở một trường trung học chất lượng cực kỳ bình thường, thành tích cũng chỉ ở tầm trung chứ không cao không thấp, thì khuôn mặt lạnh lùng trừng mắt nhìn cô suốt nửa tiếng đồng hồ, làm cô sợ tới mức chân cẳng đều mềm nhũn.

Anh chuyển trường cho cô, rồi lên kế hoạch học tập chi tiết cho cô, cuối cùng phát hiện ra thành tích của cô vẫn không cao không thấp như cũ, anh cư nhiên lại về nước sau khi hoàn thành bằng thạc sĩ sớm hơn 2 năm, để đốc thúc cô thi vào trường cấp ba trọng điểm.

6 tháng cuối năm của năm cuối trung học cơ sở, cô dọn ra khỏi trường học, tới ở chung cư của anh trai, tiến hành năm tháng học tập địa ngục, nhưng cuộc sống sinh hoạt lại hưởng thụ như trên thiên đường, ngoại trừ ăn uống tiêu tiểu ra thì anh trai cô đều xử lý hết thảy, ngay cả tóc cũng là anh trai chải cho cô.

Chờ cô rốt cuộc thi đậu trường cấp ba trọng điểm thì anh tham gia vào một tổ hạng mục và thường nhốt mình trong đó, chỉ có thể thỉnh thoảng tới thăm cô, thậm chí cả một năm cuối trung học anh cũng không tới thăm cô một lần.

Ngày thứ ba sau khi kì thi đại học kết thúc, anh xuất hiện ở trước mặt cô, biểu tình nghiêm túc cùng trầm trọng, giống như là đưa ra quyết định gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì cả, chỉ đưa cho cô một khoản tiền để cô trải qua một kì nghỉ thật tốt.

Cô trái lo phải nghĩ không yên tâm, về sau liền tới chung cư của anh tìm anh thì mới biết được anh đang quen một người bạn gái.

Chuyện lớn a, doạ cô bị sốc.

Nhưng mà một năm sau cô mới biết được cô yên tâm quá sớm.

Tới kỳ nghỉ, cô mới ở với anh trai được vài ngày thì người bạn gái kia của anh liền tìm đến, khóc la nói không muốn chia tay, nói cô ta có thể chấp nhận cả chuyện không được làʍ t̠ìиɦ...

Người anh trai ngoại hình đẹp, chỉ số thông minh cao, kỹ năng nấu ăn hạng nhất, việc nhà toàn năng của cô là...!ED*?

(*) ED (rối loạn chức năng cương dương) là tình trạng phái mạnh không thể đạt được hoặc duy trì sự cương cứng trong hoạt động tìиɧ ɖu͙©.

Các triệu chứng của bệnh cũng có thể bao gồm giảm ham muốn tìиɧ ɖu͙© hay khả năng tìиɧ ɖu͙©.

Cô bám riết không tha hỏi cho đến cùng, anh trai rốt cuộc cũng nói thật —— anh không thích phụ nữ, anh thích đàn ông.

Cô đã sớm có dự cảm.

Từ khi học năm ba trung học cơ sở cô đã chú ý tới rồi, anh nhìn quần áo của cô đến phát ngốc, bộ dáng rất muốn mặc; anh còn mua cho cô rất nhiều quần áo đẹp, đồ trang sức, thẩm mỹ hạng nhất, còn cẩn thận mà phối thành một bộ đồ hoàn hảo; rất biết chải tóc, còn có thể giúp cô vẽ lông mi, thậm chí còn phân biệt màu sắc son môi của cô...

Nhưng mà lời nói và cử chỉ của anh trai ở bên ngoài vẫn luôn rất có mùi vị đàn ông, thậm chí có thể nói là rất lạnh lùng, thái độ đối với đàn ông cũng không nhìn ra điểm khác thường, cho nên cô vẫn luôn không dám khẳng định.

Sau khi anh trai nói chuyện thẳng thắn với cô, cô đương nhiên là cổ vũ anh mạnh dạn làm chính mình! Có thời gian liền sẽ tới khuyên bảo anh, cùng anh đi dạo phố, xem một vài phim điện ảnh về tình đồng chí, thậm chí còn kéo anh đến quán bar yêu đương đồng tính.

Đáng tiếc là anh trai cô vẫn luôn không gặp được người đàn ông mình thích, cũng không hề công khai xuất quỹ*.

(*) Xuất quỹ: hay còn gọi là "come out of the closet": chỉ nam giới (sau lại cũng chỉ nữ giới) bại lộ thân phận đồng chí, hoặc công khai thừa nhận xu hướng tìиɧ ɖu͙© của bản thân là đồng tính luyến hoặc song tính luyến.

Duy nhất có một chút thay đổi chính là bấm lỗ tai.

Minh Chấn an tĩnh mà sấy tóc cho cô.

Minh Minh giơ tay khẽ chạm lên khuyên tai hình giọt nước ở bên tai trái anh - đây là vật duy nhất trên người anh có nét "nữ tính", bởi vì...!chiếc khuyên tai này vốn là của cô, có một lần cô tới chung cư của anh thì bị rơi mất, anh liền đeo luôn lên lỗ tai mình.

Cô cũng từng đưa cho anh những loại khuyên tai kiểu dáng chất liệu khác, nhưng không thấy anh đeo.

Anh trai của cô, đã sắp 30 tuổi rồi, tìm một người đàn ông phá thân trước đi đã chứ?

- -------

Tiểu kịch trường:

Bộ Thiếu Văn: Biếи ŧɦái!

Minh Chấn: A...!Đúng là tôi không đủ biếи ŧɦái, nếu không thì làm sao có cậu, rồi sao có chuyện của mấy người?

Minh Minh: Tại sao lại luôn đeo cái khuyên tai này?

Minh Chấn: Bởi vì sẽ chạm vào mặt, giống như em đang hôn anh.

Hàn Duật: Chậc!

Hoa Vân Lâu: Không tồi.

Yến Sơ Phi: Mấy người cứ trò chuyện đi, tôi còn chưa load được.

- ------

Lời tác giả: Như đã nói ở tên chương!! Không phải anh em ruột, huyết thống vượt qua ba đời.