4 ngày không làm, mới chỉ bị cô sờ soạng nơi mẫn cảm một chút mà Hàn Duật đã muốn bùng nổ “chăm sóc” cô thật tốt, từ phòng khách cho tới phòng ngủ, làm đến trời đất quay cuồng, dọc theo đường đi đều là những vệt nước bắn tung toé.
2 lần cao trào liên tục khiến thân thể Minh Minh hoàn toàn mềm nhũn, nằm ở trên đầu vai của Hàn Duật mà nhắm mắt thở gấp, hai chân cô đều vô lực chống đỡ ở bên hông anh, chỉ có mật huyệt dưới thân là vẫn tận hết chức trách dùng sức liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của người đàn ông, kéo dài cao trào sau sau đó là cực kì tê mỏi.
"Đừng giả bộ bất tỉnh, trừ phi em thật sự muốn bị tôi làm đến khi ngất xỉu thật sự." Hàn Duật ôm Minh Minh đứng ở mép giường, anh nghiêng đầu nói nhỏ ở bên tai cô.
Minh Minh rùng mình, mở hai mắt ra, thân thể vừa mới trải qua cao trào có chút mệt mỏi, nhưng vẫn hưng phấn và khao khát như cũ, người đàn ông mới vừa rút côn ŧᏂịŧ ra, cô liền bắt đầu nhớ lại cảm giác bị anh căng đến tràn đầy, cảm giác kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt theo máu lan tràn đến khắp người.
"Được sao, vậy làm tôi ngất đi..." Nhìn đôi mắt anh, Minh Minh ngoan ngoãn hôn lên môi mỏng của Hàn Duật, chiếc lưỡi thơm tho cạy cánh môi anh ra rồi trượt vào khoang miệng kɧıêυ ҡɧí©ɧ đầu lưỡi của anh.
Hàn Duật giống như không quá thích hôn môi, anh hôn hơn phân nửa là lịch sự giống chuồn chuồn lướt trên mặt nước, chỉ có khi anh cuồng dã và hứng thú nhất thì anh mới gỡ mắt kính xuống xong ấn đầu cô, như sư tử hổ báo xâm lược môi lưỡi cô, nuốt lấy môi răng cô, tàn sát bừa bãi ở trong khoang miệng cô, hôn đến khi cô không còn cách nào để hô hấp, đã thế còn phải nhận lấy những cú va chạm tàn bạo của anh, run rẩy đến gần chết.
Khi đó, tim cô sẽ đập mạnh thình thịch thình thịch kịch liệt, giống như...yêu mến anh!.
"A!"
Thân thể đột nhiên mất trọng lượng, giây tiếp theo liền nặng nề ngã trên giường, bật lại vài cái.
Minh Minh ngước mắt nhìn lên ——
Bên mép giường, áo sơ mi trắng trên người đàn ông anh tuấn mở rộng, thắt lưng trên đôi chân dài nửa mở, quần áo không chỉnh tề lộ ra thân hình cao lớn gợi cảm dụ hoặc, dương v*t màu đỏ dưới thân vừa mới bắn còn chưa mềm xuống, vẫn ngẩng cao đầu, vệt nước lập loè, càng làm cho người ta nhịn không được mà miệng lưỡi khô khan, dục hoả đốt cháy.
Minh Minh phái nuốt nước miếng ực ực, tầm mắt đảo đi chỗ khác, hai chân không tự chủ được mà chậm rãi khép lại.
Hàn Duật có chút nghiền ngẫm, anh nở nụ cười nhạt, nhìn cô thỉnh thoảng liếc trộm khuôn mặt anh, anh gỡ áo mưa trên dươиɠ ѵậŧ xuống rồi không nhanh không chậm cởϊ qυầи áo.
Thời điểm lần đầu tiên anh làm cô đã liền phát hiện, về chuyện giường chiếu, cô dâʍ ɖu͙© 10 phần, nhưng chỉ có 3 phút là dám làm.
Bộ dáng cô phóng đãng chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh, bộ dáng cô làm đà điểu e thẹn còn làm bộ dường như không có việc gì, đều rất thú vị.
Trong khoảng thời gian này, anh chơi thật sự thoải mái, cả thể xác lẫn tinh thần đều rất sung sướиɠ.
Bò lên trên giường tách hai chân cô ra, hoa huyệt mềm mại vừa mới bị anh cắm một hồi, múi thịt no đủ đã nở rộ, bảo vệ không được cái lỗ nho nhỏ mềm mại kia.
Cô thật chặt, thời điểm lần đầu tiên tiến vào, cô tựa hồ rất đau, anh không muốn trêu chọc xử nữ, thế cho nên anh đã hỏi cô, kết quả cô trả lời là không phải, chỉ là thật lâu chưa làm.
Thế nhưng 3 tháng tiếp theo, vô vẫn chặt đến kì lạ như cũ, một lát sau, tiểu da^ʍ huyệt liền co lại chỉ bằng kích thước một chiếc đũa, lại còn đang không ngừng co rút lại, thời điểm mị thịt nơi cửa huyệt xoắn chặt lại, tiết ra một bãi dâʍ ɖị©ɧ, anh thấy khung cảnh như vậy liền cảm thấy dưới thân lại cương đau một trận.
Cô gái này được làm bằng gì vậy?
Hai ngón tay thâm nhập, dọc theo vách động mà xoay tròn đâm vào, vuốt ve những nếp gấp mềm mại của vách tường bên trong u cốc, rất khó tưởng tượng huyệt thịt dùng chút lực tựa như có thể làm hư như thế nào sẽ có lực lượng kẹp anh chặt và sướиɠ đến như vậy.
"Ưʍ..." Minh Minh cắn môi dưới nắm chặt lấy ga giường, cô hơi hơi nâng mông, ngón tay của người đàn ông không thô dài giống như dươиɠ ѵậŧ, nhưng lại càng thêm nghịch ngợm linh hoạt, khi thì thọc vào rút ra khi thì cong lại gảy nhẹ, âm đế ở bên ngoài cửa huyệt cũng bị lòng bàn tay của người đàn ông ấn nhẹ.
Khác với sự vui sướиɠ khi bị côn ŧᏂịŧ no đủ xỏ xuyên qua, ngón tay mang đến kɧoáı ©ảʍ sắc nét rõ rệt, kɧoáı ©ảʍ khác thường chồng chất từng lớp ở mỗi nơi bị anh đùa bỡn, vừa vui sướиɠ lại vừa khổ sở.
"A...!Hàn Duật..." Ngón chân cuộn lại, vòng eo vặn vẹo, cô giống nghênh đón côn ŧᏂịŧ cũng tựa như giãy dụa khỏi thân thể, như thể khao khát anh cho cô nhiều hơn nữa.
"Em còn có người bạn giường nào khác không?" Hàn Duật đột nhiên hỏi.
Minh Minh thở hổn hển lắc đầu.
Ngón tay dài thọc vào rút ra ở trong vách động ấm áp, thăm dò chỗ sâu bên trong một chút.
"Tôi giới thiệu cho em một người có được không?"
"A!" Minh Minh run rẩy một chút như bị giật điện.
"Nơi này sao?" Tìm được chỗ mẫn cảm, ngón tay dài không chút khách khí mà bắt đầu chọc vào điểm G, đè vào nơi mẫn cảm nhất của cô rồi nhanh chóng cọ xát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô thét chói tai giãy giụa lên.
"A a a —— không, tôi ——"
Khuây khoả chồng chất trong nháy mắt giống như tăng lên gấp trăm ngàn lần, luồng điện mạnh mẽ từ trong bụng nhỏ của cô thoát ra, khiến cả người cô vừa đau đớn lại vừa vui sướиɠ, cảm giác an ủi trong thân thể giống bị biến thành nước, khi anh tra tấn đến đòi mạng rốt cuộc cô cũng bùng nổ, chất lỏng trong suốt dồi dào phun ra, thỏa mãn hứng thú của người đàn ông, cũng trút hết sức lực mà cô vừa mới tích góp được một chút.
"Thoải mái không?" Vén sợi tóc mướt mồ hôi dính trên má cô lên, Hàn Duật đè trên người cô khàn khàn hỏi.
"..." Minh Minh một chữ cũng không nói, thở dài một hơi, hô hấp dồn dập.
"Sẽ còn thoải mái hơn nữa." Nâng một chân xinh đẹp của cô gác lên trên vai, Hàn Duật hạ eo xâm nhập, côn ŧᏂịŧ to lớn thâm nhập hết nguyên một cây, hung hăng xông thẳng vào nhuỵ tâm trong u huyệt.
Không hề phòng bị, hoa tâm bị qυყ đầυ khai phá, tử ©υиɠ mềm mại của người phụ nữ bị ép phải đón khách.
"A...!Ách a..."
côn ŧᏂịŧ thô dài xuyên thấu hoa kính nhỏ hẹp của cô dễ như trở bàn tay, anh thay đổi góc độ một chút, bụng nhỏ của cô dường như hoàn toàn bị anh chiếm cứ, anh còn cố tình chọc vào khối thịt mềm mẫn cảm ở phía trước vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chọc cho cô không nhịn được mà duỗi tay đẩy ngực anh khước từ kɧoáı ©ảʍ quá mức.
"Thoải mái không?" Người đàn ông va chạm nặng nề mà nhanh chóng, cả phòng đều là khúc nhạc bạch bạch bạch bạch.
"Thoải mái...!Ha a..." Cô còn có thể nói gì đây? Nói khó chịu muốn chết sao...
Đôi tay vốn đang chống đẩy ngược lại ôm lấy cặp đùi thon dài của mình, toàn bộ cơ bắp đôi chân căng ra, cùng với các cảm xúc vô hạn ở giữa hai chân, kết hợp với nhau tạo ra các loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác.
Chính cô đưa bạn giường vào cửa, bị làm đến chết cũng phải chịu a!
Nghe cô rêи ɾỉ uyển chuyển dễ nghe, Hàn Duật cười cười.
Bên trong da^ʍ huyệt của người phụ nữ đang đón nhận cao trào vừa chặt lại vừa mềm, nộn huyệt ấm áp giống như vô số cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy anh, hoa tâm dục nghênh còn cự cắn hút qυყ đầυ của anh.
Thân thể của cô thật sự rất dễ làm cho người ta nghiện.
Đáng tiếc, 3 tháng là đã lâu lắm rồi!
"Ngày mai cùng tôi tham gia một buổi tiệc rượu có được không?"
"Không muốn."
"Là tiệc rượu riêng chào đón bạn của tôi, không có ai em biết cũng như không có ai biết em, hơn nữa, suối nước nóng của nhà cậu ta cũng không tồi."
"Không đi."
"...Vậy tôi sẽ đăng lên vòng bạn bè, nói cô là bạn gái tôi!."
"Uy! Hàn Duật!"
——————————————
Câu chuyện nhỏ:
Hàn Duật: Minh Minh đâu?
Hoa Vân Lâu: Ở phòng tôi.
Hàn Duật: Cậu ôm người phụ nữ của tôi từ trên giường tôi đi?
Hoa Vân Lâu: Cậu đã đưa cô ấy cho tôi.
Hàn Duật: Tôi không có.
Hoa Vân Lâu: Xem chương 8, chương 9, chương 10, 11...
Hàn Duật: Hoa Vân Lâu! Chúng ta tuyệt giao!
Hoa Vân Lâu: Không cần, cậu tuyệt giao với Minh Minh là được rồi.
Hàn Duật:...Cậu không sợ tôi nói cho nhà họ Hoa biết?
Hoa Vân Lâu: Không sợ nhiều thêm một tình địch thì cậu cứ nói đi.
Hàn Duật:!!!.