Mê Đồ Quy Đồ

Chương 60: Theo đuổi chủ nhiệm Slytherin.

—o0o—

Đợi khi phòng hiệu trưởng chỉ còn vài người trưởng thành, Snape lại không nắng vàng, anh nhìn về phía Wilson vẻ mặt nhà tản bộ, đối phương không biết lai lịch Nhưng năng lực dược cao siêu đáng khẳng định, “Dumbledore, có công cụ có thể được đưa ra cho giáo sư Wilson xem xem?”

Godric nghe tiếng trực tiếp nhìn về phía tay lão hiệu trưởng, vừa dưỡng chữa trị và đã phát hiện ra hơi thở không đúng, “Sao lại vậy?”

Dumbledore không phải là người muốn chết, có cơ hội sống vẫn nắm chắc, cụ căng thẳng ra bàn tay cháy, “Phá hủy một Trường Sinh Linh Giá, liền biến thành như vậy.”

Godric tiến lên nhìn kỹ, phức tạp bên trong, khó xử lý nhất là thiết bị thương từ linh hồn, dù chỉ là mảnh linh hồn nhưng lực lượng siêu tổn sinh ra cũng không phải nhỏ, “Rắc rối, uống chút độc dược giảm giảm thương thế đi.”

Snape cứng, anh chú ý phương luận nói là cột rối không phải không thể chữa lành.

Nói xong, Godric dốc vai rời đi, trước khi đi còn cầm cả một bàn kẹo.

“Người này…” Snape môi trường, giận dữ mở miệng.

“ Hủy.” Dumbledore bất đắc dĩ cười, người đàn ông này tính tình vẫn luôn như thế.

***

Godric cày người, tuy thương thế của hiệu trưởng rất nặng, nhưng cũng không chết ngay được. Nhìn thấy người được thương mại thuận lợi giúp đỡ và không có ý kiến

trúc, nhưng nếu tiêu hao phần lớn sức lực của mình cứu người khác, anh nghĩ vẫn chưa được khẳng định như vậy. Cứu người khác lại làm cho mình kiệt sức mặc người ta xâm lược, Godric cũng không thích cảm giác yếu ớt pháp cạn kiệt, cái loại bất lực làm người ta sợ hãi.

Trở về văn phòng đã tìm thấy một tâm hồn đang chờ – Nicolas.

“Chủ nhiệm?” Giọng nói mờ ảo vang lên, đây là giọng nói đặc biệt của hồn ma.

“Coi như vậy.” Godric không sợ hãi, anh ngồi xuống, nâng cao, nhìn hồn ma thật ra cũng không biết.

Nicolas lộ ra vẻ mặt vui sướиɠ, “lời trở lại rồi!”

Godric cân nhắc, cái này coi như trở về? Trở lại lâu đài mà anh chưa từng gặp sao? Haizzz, anh để ý thấy mình bị mất linh hồn phát hiện thân thể, vậy Salazar bên kia, anh nhớ rõ linh hồn Nhà Slytherin là Nam tước thì phải.

“Chủ nhiệm?” Nicolas không hiểu, chủ nhiệm ngày xưa hi hi ha ha sao lại im lặng không yên một tiếng thế này.

“Có chút việc phải làm, đừng nói cho bất kỳ ai thân phận của ta.” Godric thư giãn nói, “Không có việc gì cũng không nên tìm ta.”

Nicolas nhẹ nhàng, anh tìm nghiên cứu thôi sốt sốt chủ nhà mình một hồi, cuối cùng buồn rĩ gật đầu, bay ra phòng.

***

Salazar đã đọc hết bài tập, tuy cậu không thi thử nhưng đều thuộc lòng toàn bộ, về phần độc dược, cùng lắm là làm thi viết, coi như rải mặt giáo sư kia một chút.

Tối tối, ngồi trên giường, Salazar đùa Bông Thoa Lùn, thỉnh thoảng nhẹ cô gái sách hình ảnh thực vật, cậu bé thường đọc sách ở thư viện hay phòng sinh hoạt chung, còn ở phòng ngủ cậu bé ăn đồ ngọt và chỉ đạo Lucius về thuật toán.

Lucius đang viết luận văn, học kỳ gần hết, các môn học đều bố trí rất nhiều bài tập tổng kết để học sinh vừa làm vừa ôn tập, để ứng phó cuộc thi nhưng lại đau khổ cho Lucius. Duy nhất anh không phải làm luận văn độc dược, Severus lại yêu cầu học trò viết năm tam tấm da dê, bình thường thì không sao, thằng bé không lên lớp, nhưng học trò cùng năm vẫn phải mang bài tập về nhà, tuy không nhiều nhưng lần này quá đáng! Tuyệt đối bạn tốt là giáo sư khủng bố nhất từ

trước tới nay!

Lucius lấy bài tập độc dược ra, chọn đủ sách, chỉnh lý xong, anh nhướng lông mày, mở trang thứ hai ra, ở bên cạnh viết một câu, “Chính là không làm, cậu làm gì được tôi!”

Lập tức, Lucius uể oải chờ đợi, ở chung với chàng bé lâu, sao mình cũng trở về nên ngâm như vậy. Quả qua vẫn phải nói với Severus, loại giáo dục này thực sự không có ích.

Thở dài trong lòng, Lucius tiếp tục làm bài tập biến hình, căn cứ, chủng loại, sức mạnh, sử dụng thế nào,… phải trình bày và phân tích hợp lý.

Salazar chịu đựng một cái, nhướng mày, chỉ một ngón tay, “Học thuyết biến hình an toàn được đề xuất vào năm 1503, ông viết sai rồi.”

Lucius ngước, anh quay đầu, chớp mắt khó tin, anh nói ra, “lọc đọc hiểu?” Thằng bé này không biết chữ sao?

Salazar lông mày, sau đó trượt người xuống, chui vào trong chăn, vươn tay kéo chăn đi ngủ, “Không thích làm bài tập.”

Lucius cứng đờ, sai mà, ngay từ đầu thằng bé đúng là không biết, giờ lại hiểu, học được ở trường sao? Đúng là có nghe qua năng lượng cậu bé đã nghe là nhớ, hôm nay vừa thấy, năng lượng học tập này thực sự là mạnh.

Lucius quay đầu nhìn trên giường, một Bông Thoa Lùn đang bò lên đám tóc bạch kim của thằng bé, chỉ thấy thằng bé côn tay Đưa ra, chỉ cần chốc lát sau, Bông Thoa Lùn lại bò lên, thằng bé lại Đưa ra, sau mấy lần, thằng bé mặc kệ, để Bông Thoa Lùn cuộn lộn trên giường.

Chỉ ở phía sau, Lucius mới có thể được nhận thức, anh chàng bé thật sự chỉ có mười một tuổi. Anh cười khổ quay đầu trở lại, bài tập vẫn phải viết, ít nhất, anh không cần lo thằng bé đi thi, nói không quan trọng bé vẫn có thể đứng vững nhất năm thứ nhất chứ.

***

Một ngày nào đó, ở thư viện.

Harry không có thời gian quan tâm chuyện Trường Sinh Linh Giá, cuộc thi sắp tới gần, bình thường không xem tập, ít nhất cũng phải nhìn một chút trước khi thi, hơn nữa điểm quan trọng là đôc dược, năm thân thiết hơn với chuyên ngành học này, cậu nhớ lại từng điểm quan trọng, giống như muốn lấy đệ nhất ở lớp độc dược vậy.

“Harry…” Hermione ngồi bên bạn tốt, nhìn sốt bách sách trên tay bạn, đó là mượn của cô, toàn bộ năm đều biết Hermione ghi chép tốt nhất. hôm nay Ron không tới, vừa lúc cô hỏi một ít chuyện.

“Ừ?” Harry cũng không bắt đầu.

“Dù cậu cậu thuộc toàn bộ, Snape cũng không cho cậu điểm tối đa đâu.” Về công việc được chọn, tuy Snape công bằng nhưng với bài thi quá hoàn hảo của Gryffindor sẽ trừ một hai điểm, đương nhiên, công việc này cũng không quá ảnh hưởng đến xếp hạng, Hermione chính là loại vấn đề này.

"MỘT?" Những lời này đã thành công làm Harry bắt đầu.

Hermione chờ đợi, mở miệng hỏi, “Cậu để ý điểm tối đa hay là Snape bất công?”

Harry nhăn mày, nói tới bất công, cậu nhớ tới cách Snape đối xử với Malfoy, kia mới gọi là bất công, tuy thực lực độc dược của Malfoy cũng được nhưng Snape luôn chọn đối phương điểm O. Vừa nghĩ tới, Harry đã hận thù răng.

“Harry?” Hermione cắt ngang đối phương được sàng lọc.

“Làm sao vậy?” Harry khó chịu trừng phạt Hermione, trong giọng nói như nhẹ ra cảm xúc nào đó.

“… Harry, phải cậu thích…” Hermione đã môi, bổ sung hoàn chỉnh, “giáo sư độc dược học?”

Harry cứng đơ, Hermione nói gì? Cậu thích Snape?

Hermione thở dài, bạn tốt không hoàn toàn nổi vòng vây đình, không lập tức phản bác lời cô mà ngơ ngác gì đó, điều này đủ để chứng minh cô ấy đã đoán đúng. Chuyện này quá kinh khủng, cô không quên năm nhập học Harry oán người đàn ông kia, but step to Hogwarts năm nay mọi thứ đều thay đổi, Harry thích đi hầm hơn huấn luyện Quidditch, là một chuyện không bình thường .

“Tôi mình…” Harry buông thư bút ký, luống cuống nói, “Tôi chỉ là cảm thấy, ừm, có thể là sùng bái…”

“Anh cầu bái Snape?” Hermione ủng hộ, “Các học trò Gryffindor sẽ coi đây là trò đùa đó.”

“Thầy ấy chính là Hoàng Tử Lai.” Harry bình tĩnh, tiêu đề như muốn thuyết phục chính mình.

“Chủ nhân của cuốn sách giáo khoa độc dược?” Hermione nhìn Harry gật đầu với mình, cô lại không tin về phần Harry sùng bái, “Bàn, cậu muốn tới gần thầy ấy muốn xem năng lực của thầy?”

Harry không ngừng gõ.

Hermione đệm vai, đứng lên đi tới bên trong thư viện, thông khí. Năm giây sau, cô quay đầu nhìn Harry vẻ mặt bối rối, sau đó lại nhìn về phía cửa sổ, “Hơ, Harry, đây không phải Malfoy và giáo sư Snape sao, họ đang nói gì thế?”

Harry bật dậy, bước nhanh tiến lên, inh vàng nhìn ra ngoài, lại không có gì.

“Cậu—!” Harry trừng bạn tốt trước mặt cười như không cười.

Hermione buông tay, “Tôi nhìn hậu.”

Harry yên lặng nửa ngày không nói được gì, ủ rũ rĩ trở lại chỗ ngồi của mình.

Hermione tiến lại, tiếp tục nhắc tới, “ nỉo qua nói tiếp, giáo sư Snape đối xử với học trò Nhà Slytherin cũng không thưa, cậu nói có thể học sâu ngâm thầy ấy hay không?”

Harry cứng đờ, mười giây sau, đầu cậu mạnh lên bàn, một câu nói nhẹ nhàng đi ra, yếu ớt, “Tôi thích thầy đấy, sao đây?”

Hermione đứng cười nhai bạn tốt, “ Thôi ôn tập đi, Harry, Snape không thích học trò thi rớt đâu.”

Hermione khác với Ron, cũng không giống với lũ Gryffindor chán ghét Snape khác, cô thấy được mặt không tốt của giáo sư độc dược học, cũng thấy được người đàn ông kia béo túc, tập trung vào mọi bài tập. Lời độc dược học là tỉ tỉ nhất, dù cô viết bài dài hơn, Snape đều nguy hiểm đọc hết, để lại một đống lời bình, ngoài việc ăn nói độc địa thì cũng chỉ là điều nhỏ.

Thật ra nếu thận trọng nghĩ lại về Snape, bỏ đi việc thầy độc mồm và trừ điểm lung tung, Hermione tự nhận là năng lực chấp nhận của cô cũng không tệ lắm, nhưng Harry yêu cầu thật làm cô kinh ngạc, chuyện Điều này tạm thời không nên nói cho ai khác, đặc biệt là Ron.

“Hermione, cậu không phản đối à?” Harry phục hồi thần thần bắt đầu tìm thấy trạng thái tốt của bạn.

“Từ sau khi chú Sirius gặp chuyện không may, cậu vẫn luôn không vui vẻ, cũng thay đổi rất nhiều,” Hermione nhìn Harry thật sâu, lần đầu tiên nói về ba trợ đầu của cậu, “Khi cậu nhiều lần chạy tới hầm , tinh thần cậu vui vẻ hơn, Harry à, mình cảm thấy rất vui.”

“…” Harry dừng lại, trong lòng không biết là khó chịu hay là cảm động.

Hermione cười nghịch ngợm, tiện đà chiến bão không khí nặng nề, “tuyệt qua nói tiếp, theo ui chủ nhiệm Slytherin rất khó khăn nhé.”

Harry trong thời điểm xấu hổ nhất, mặt cũng bắt đầu đỏ lên.

“Ôn tập, cuộc thi.” Hermione cuốn sách bút ký trở lại tay Harry, “Những chuyện khác về sau rồi nói.”

Harry ừ ừ ừ đầu nhìn mộc bút ký, hai tai đỏ rực rỡ.

***

Các học đoạn Hogwarts kết thúc chào đón cuộc thi cuối kỳ.

Lần đầu tiên Salazar cầm lấy bút viết, chữ thiên về phong cách thanh mảnh, hoàn toàn khác với chữ viết mỗi lần làm bài tập. Mỗi lần này, bạn đều sẽ nhìn toàn bài thi rồi nhướng mày, thật sự là quá đơn giản, toàn bộ đều ở trong trí nhớ, vì thế, Salazar trở thành người đầu tiên ra khỏi trường thi sau mỗi lớp, mà đáp án cậu bé cũng chính xác như sao chép y gốc từ sách giáo khoa, ngay cả thuốc độc học này cũng không ngoại lệ.

Trên bài thi thực, cậu cũng trở thành thành viên nổi hành động, ngoài lớp độc dược thì cậu làm giống như thuỷ tinh, nhưng Snape không sơn chiến trượt, vị trí Slytherin thức thời gian nan chiến đấu điểm đạt tiêu chuẩn, đương nhiên, trong mắt người khác, đây là chủ nhiệm Slytherin thiên vị học trò Slytherin.

Vì thế, tổng thể thành tích của Salazar rất tốt, tuy nhiên rằng không đứng nhất như Lucius tưởng tượng, nhưng cũng thuộc hạng thứ mười hai đầu tiên.