Xúc Tua Sinh Hoạt Ký

Chương 2.3

Không thể nha, ngươi to như vậy làm sao có thể sống trong cơ thể ta được, như thế không ổn.

Nghĩ đến việc lại bị thân thể to lớn của Tiểu Đằng chui vào một lần nữa, cảm giác đau đớn xé rách đó đã làm y thấy không thoải mái rồi. Hơn nữa, y còn có công việc, Tiểu Đằng ở trong bụng làm lớn bụng y thì sao y có thể làm việc bình thường được.

Nhưng không ngờ tới, đúng lúc y còn đang tìm cách khuyên nhủ Tiểu Đằng thì toàn bộ dây leo trên người y liền co rút lại, phần gốc cây to lớn cũng thu nhỏ lại chỉ còn bằng cổ tay trẻ em cùng trên đầu ngo ngoe vài cành lá to bằng ngón tay út. Giản Thanh trợn mắt nhìn Tiểu Đằng thu nhỏ kích cỡ, sau đó là y tức giận mắng.

" Ngươi có thể thu nhỏ sao, sao không thu nhỏ ngay từ đầu? Để ta phải chịu thống khổ như vậy? "

Chỉ thấy mấy cái dây leo quơ quơ trong không khí như muốn thanh minh gì đó, tiếp đó là một luồng sóng điện truyền thẳng đến não Giản Thanh nói cho y biết là nó cũng chỉ vừa mới biết bản thân có năng lực này, khi y nói đến việc thu nhỏ nó mới thử xem không ngờ làm được. Trước đó nó không hề biết a.

Giản Thanh nhìn bộ dạng mấy cái lá bé xíu rủ xuống như ủ rủ có vẻ đáng thương thế là không mắng nó nữa, chỉ âm thầm thở dài.

" Được rồi, như vậy ngươi có thể ở trong cơ thể ta nhưng không được làm…A… "

Tiểu Đằng kia chưa kịp nghe Giản Thanh nói hết câu, chỉ thấy y vừa đồng ý thì nó liền đem mấy cái dây leo tách ra miệng huyệt chưa kịp khép kín của Giản Thanh mà một hơi chui thẳng vào trong cơ thể y. Giản Thanh chưa kịp chuẩn bị đã bị nhồi đầy huyệt đạo, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ khiến cơ thể vừa trải qua một trận tính ái mãnh liệt vô cùng nhạy cảm lại một lần nữa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hoa huyệt phun ra một ngụm dâʍ ŧᏂủy̠ hòa cùng với chất nhầy của Tiểu Đằng mà chảy đầy trên tấm thảm trắng muốt. Đến khi Giản Thanh phản ứng lại thì Tiểu Đằng đã chui vào trong tử ©υиɠ y, quận tròn thoải mái làm tổ trong đó rồi. Giản Thanh vừa tức vừa bất đắc dĩ, y vuốt nhẹ nhẹ bụng mình, tức giận mắng.

" Tiểu tử chết tiệt, ta cũng không phải không cho ngươi vào ngươi cần gì vội vàng thế chứ, ngoan ngoãn ở trong đó cho ta, đừng có mà làm ra hành động kì quái gì đấy. "

Tiểu Đằng khẽ cọ nhẹ lên thành tử ©υиɠ như một lời đáp ứng, nhưng Giản Thanh không biết rằng trong lòng nó đang âm thầm nghĩ chính là: Sao có thể không nhanh chứ, còn có hai tên đang muốn tranh giành với ta kia kìa, tử ©υиɠ ngươi ấm áp như thế, ta đương nhiên phải giành trước rồi.

Giản Thanh nhìn lên đồng hồ trong phòng, phát hiện đã quá giờ bữa trưa, nhìn cả cơ thể dính đầy chất nhầy màu xanh rồi đến lớp thảm trắng bên dưới sớm đã bị nhuộm thành màu xanh dính bết y không khỏi lắc đầu. Xem ra lại phải thay thảm mới rồi, tấm này y vừa mới thay không được bao lâu, vốn còn rất yêu thích nó đây.