Xúc Tua Sinh Hoạt Ký

Chương 16: Nhân viên phát hiện

"A!!!"

Hạ Phong thét lên bất ngờ khi người phía sau đột nhiên thúc mạnh vào trong y.

"Chủ tịch cũng thật là có tinh thần a, mới sáng sớm đã đi quyến rũ người khác rồi, chẳng lẽ tối qua là tôi chưa làm anh thỏa mãn sao?"

Giọng nói trầm thấp của nam nhân mang theo chút khàn khàn mới tỉnh ngủ vang lên ngay bên tai Hạ Phong, hơi nóng phả vào vành tai y nhột nhạt.

Phát hiện đối phương đã tỉnh, Hạ Phong cũng không biết phải đối mặt ra sao. Dù bản chất của y là dâʍ đãиɠ nhưng đó đều là trước mặt Diệc hay những kẻ xa lạ mà thôi, trước giờ y luôn cố gắng để bảo vệ tập đoàn PH và giữ hình tượng của mình đối với nhân viên, vậy mà bây giờ y lại lên giương với chính nhân viên của mình, lại còn phóng túng phô bày ra sự dâʍ đãиɠ của bản thân. Giờ y không biết phải dùng thái độ nào với Mục Thanh, làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, coi tất cả chỉ là một sự cố ngoài ý muốn? Trong lúc y còn đang rối rắm thì Mục Thanh đã vòng tay ôm lấy y, hắn cúi đầu hôn lên gáy y, hơi thỏ nóng bỏng đầy quyến rũ bao trùm lấy y, y còn đang muốn giãy dụa thì hắn đã nhẹ nhàng đưa đẩy phần hông, dươиɠ ѵậŧ thô to chậm rãi trừu sáp với nhục bích mẫn cảm.

"A, không…dừng lại…"

"Sao lại dừng lại a, không phải chủ tịch muốn sao? Ôi, tiểu huyệt của anh còn đang siết chặt lấy tôi đây này."

Vừa nói hắn vừa tiếp tục trừu sáp, từng cái đẩy nhẹ nhàng rồi lại thong thả rút ra khiến Hạ Phong ngứa ngáy không chịu được, y yếu ớt rêи ɾỉ.

"K-không…dừng lại…ư-ưm ưm…"

"Ha, chủ tịch, anh rêи ɾỉ nghe thật hay, làm tôi nhớ lại tối qua quá, thật không ngờ được chủ tịch lạnh lùng mà tôi vẫn luôn rất kính trọng lại có thể biểu hiện dâʍ đãиɠ như vậy."

Vừa nói hắn vừa đưa tay xuống tới nơi tiếp hợp giữa hai người, dùng đầu ngón tay vân vê theo miệng huyệt.

"Nơi này thật tuyệt vời, làm tôi sướиɠ muốn chết, khiến cho tiểu huynh đệ của tôi lưu luyến không nỡ rời mà ở lại trong đó cả đêm, thật muốn làm ổ luôn trong này cả đời."

"Ư-ưm…dừng lại…Mục Thanh, chúng ta k-không nên…AAA…"

Không để Hạ Phong nói hết Mục Thanh liền đâm mạnh vào một lần, cả dươиɠ ѵậŧ tiến vào nơi sâu nhất, ma sát qua điểm nhạy cảm của Hạ Phong khiến toàn thân y mềm nhũn run rẩy.

"Sao lại không nên, tối qua anh còn vui vẻ như vậy, còn không ngừng cầu xin tôi làm anh, vậy mà bây giờ đã quên? Xem ra tôi phải làm cho anh nhớ lại bộ dạng dâʍ đãиɠ của anh mới được."

Hạ Phong còn chưa kịp phản kháng thì đã bị xoay người lại, sau đó cả người y liền bị nhấn chìm trong hàng loạt những cú thúc mạnh mẽ dữ dội. cơ thể dâʍ đãиɠ vốn đã khó nhịn nãy giờ rất nhanh liền bị cuốn vào trong tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt khiến lí trí của y dần bay biến mất. Buổi sáng, trong phòng lại là một hồi dâʍ ɭσạи điên cuồng.

"Chủ tịch, chúng ta không có nhiều thời gian đâu, sắp đến giờ họp rồi, mau cởϊ qυầи ra rồi đi đến chống hai tay lên bàn đi."

Hạ Phong không thể làm gì ngoài việc nghe lời Mục Thanh, không biết từ lúc nào hắn đã chụp lại bộ dáng dâʍ đãиɠ của y hôm đó và lấy nó ra uy hϊếp y. Nếu y không nghe lời hắn sẽ cho cả thương giới biết việc đó, như vậy địa vị của y và của cả PH sẽ sụp đổ, đúng vậy PH chính là điểm yếu của y, vì bảo vệ danh dự của tập đoàn y sẵn sàng làm mọi việc.

Y nhanh chóng cởϊ qυầи ra, cởi cả qυầи ɭóŧ, theo lời Mục Thanh đi đến trước bàn làm việc chống hai tay lên bàn, cái mông vểnh cao lên như mời gọi người. Hắn bước nhanh đến phía sau y, kéo khóa lấy ra dương căn vốn đã căng cứng của mình, không chút chần chừ liền đâm thẳng vào trong đến tận gốc, tốc độ trừu sáp cũng rất nhanh, bọn họ quả thực không có nhiều thời gian, cuộc họp sắp tới rất quan trọng không thể đến trễ được. Hạ Phong theo từng động tác của Mục Thanh mà rêи ɾỉ, bên trong thịt huyệt cắи ʍút̼ chặt chẽ lấy dươиɠ ѵậŧ thô to khiến Mục Thanh sướиɠ đến vô cùng. Phía trước của y cũng căng cứng rất muốn bắn, đúng lúc đó lại nghe thấy Mục Thanh ở sau cất giọng khan khan nói:

"Không được bắn đâu đấy chủ tịch, nếu anh dám bắn thì xem tôi xử lí anh sao."

Y liền đem cảm giác muốn bắn tinh nhịn xuống, sau thời gian dài được Diệc đào tạo thì việc nhịn bắn tinh không phải quá khó khăn với y, chỉ là cảm giác dươиɠ ѵậŧ trướng đau mà không được giải tỏa vẫn rất khó chịu. Mục Thanh sau một hồi trừu sáp điên cuồng cũng bắn vào trong cơ thể y. Hắn đem dươиɠ ѵậŧ đã mềm xuống của mình rút ra, rồi nhanh tay với lấy cái chặn giấy có hình đầu rồng nhét vào trong hậu huyệt Hạ Phong. Hạ Phong “a” một tiếng khi dị vật lạnh lẽo lại thô sắc tiến vào cơ thể mình.