Yên Bình lờ mờ mở mắt tỉnh dậy, dù biết là đây là điều bắt buộc khi vào các thế giới nhưng cảm giác này vẫn làm cô cáu bẳn, cô ngồi dậy, nhìn con thú lông xù bay qua bay lại trước mặt, vỗ vỗ nó:
- Dậy dậy.
Cục bông đó chầm chậm để lộ ra đôi mắt xanh lá hiếm có, giọng nói mơ màng:
- Bắt đầu truyền kịch bản và kí ức.
Một chuỗi hình ảnh bị ép buộc nhét vào đầu cô khiến cô hơi nhíu mày bực dọc, đợi đến khi quá trình này hoàn tất cô không khỏi buộc miệng chửi thề một tiếng:
- Đậu mè, mày chọn cho chị thế giới cực phẩm gì vậy.
- Thế giới này hợp lý quá rồi còn gì. Mặc dù nó dễ đạt được nhưng để đạt loại xuất sắc thì chưa một ai. Chị đã nói muốn cùng em tạo nên một huyền thoại mà.
- Rồi rồi.
Thế giới này là có thể gói gọn trong hai chứ “cũ rích” motip cô bé lọ lem và các hotboy trường giàu có, cái motip này bây giờ có viết thành truyện, dựng thành phim cũng bị chửi là lạc hậu đấy biết không. Nữ chính là một học sinh gia đình trung lưu hiếu học, bố mẹ cô vì muốn cho cô ta một môi trường tốt mà cắn răng cắn lợi chắt chiu, dành dụm để tiền cho cô ta vào đây, nữ chính học tập mặc dù khá tốt nhưng không đến nỗi xuất sắc thế nên cô ta luôn nhờ một người kèm cặp, người đó chính là chủ nhân nguyên bản của thân thể cô đang nhập vào_Yên Bình, bọn họ nhờ thế mà cũng thiết lập một mối quan hệ bạn bè thân thiết, tuy nhiên bốn người được mệnh danh là bạch mã hoàng tử của trường hết lần này đến lần khác tiếp cận Yên Bình, đủ thứ loại phản ứng hóa học xảy ra giữa Yên Bình và 4 vị “quàng tử”, cuối cùng khi Yên Bình thật sự thích Đăng Khoa_người có thể gọi là trưởng nhóm thì lúc này mọi chuyện mới vỡ lẽ chỉ là một cuộc cá cược. Cô nàng thất vọng, đau buồn chạy đi, không chú ý một chiếc xe đang lao đến, kết cục khó tránh khỏi cái chết. Còn bạn thân của cô sau chuyện đó thì đến làm ầm ĩ với 4 người kia, 4 người kia dù có trẻ trâu đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là mấy thằng nhóc mới lớn, ai ngờ lại quậy tới mạng người nên đối với sự chất vấn của nữ chính cũng mang theo ít nhiều áy náy, bọn họ cứ đưa qua đẩy lại như vậy đẩy đến trên giường mới thôi, sau đó nữ chính và Đăng Khoa kết hôn và sống hạnh phúc bên nhau cả đời. Hihi
Còn người bạn như cô đây thì bị quên lãng chỉ sau vài giọt nước mắt của nữ chính, vài ba cái lời nói đầu lưỡi của nam chính.
Cô đứng dậy, dò xét xung quanh, đây là kí túc xá của trường, trường cô vì là trường quý tộc nên kí túc xá chỉ có 2 người, phòng ốc rộng rãi, chiếc giường tầng bằng gỗ vững chắc được đặt ở mép phải, bàn học và vật dụng đặt song song hai bên, trong phòng còn có một nhà vệ sinh nữa. Bạn cùng phòng với cô chính là người mà cô không muốn đυ.ng mặt nhất bây giờ, nữ chính_ An Ngọc. Cô lạnh lùng nhìn người vừa bước ra từ nhà vệ sinh, dáng người nữ chính khá gầy nhưng ngực lại đặc biệt lớn, lúc này cô ta đang mặc áo thun rộng nhưng cũng không thể nào che được cỡ ngực đồ sộ ấy, Yên Bình nói chuyện với Quý Ly_con hồ ly tròn tròn trắng trắng:
- Bé yêu à, chị yêu rồi, sao nữ chính ngực lớn vậy, làm sao mà chị ra tay được, may mà định lực chị mạnh nếu không chị sắp chảy nước miếng đến nơi rồi.
- Chị à, chú ý bản thân thì hơn, chị cũng có ngực còn gì.
- Của người ta mới là ngực, của chỉ cùng lắm là màn hình cong thôi.
Quý Ly cạn lời, không muốn tiếp chuyện với Yên Bình nữa, nó mệt mỏi, nó muốn rời xa tư duy kì lạ của chủ nhân nhà mình.
Lúc này An Ngọc cũng chú ý đến sắc mặt không mấy tốt đẹp của Yên Bình thì hơi ngạc nhiên, mặc dù trong ấn tượng của cô Yên Bình khá là kiệm lời nhưng tuyệt đối không đến mức lạnh lùng, cô dò hỏi:
- Sao vậy, cậu có việc gì không vui à.
- Ừ, tôi có việc muốn nói với cậu.
- Cậu cứ nói đi.
- Tôi không muốn ở cùng với cậu nữa, cậu muốn chuyển đi hay đợi tôi chuyển đi.