Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 5: Xuyên Sách 2

Cô lại một lần nữa đi đến túm chặt tóc người phụ nữ kia, lạnh như băng nói: “Vì sao lại muốn đến hại tôi, nói! Nếu không tôi ném cô xuống giếng!”

Vốn dĩ người phụ nữ này muốn dạy dỗ Từ Toa, lại không nghĩ rằng cô lợi hại như thế, lúc này đã bị hù dọa.

Cô ta chính là kiểu người như vậy, gặp người mạnh hơn cô ta, cô ta sẽ khúm núm, gặp phải người yếu hơn cô ta, cô ta sẽ hung dữ ức hϊếp người ta.

Từ Toa túm lấy tóc cô ta, tốn không ít sức mới kéo cô ta đến bên thành giếng: “Có tin bây giờ tôi ném cô luôn không?”

“Thả tôi, cầu xin cô thả tôi, xin lỗi cô, tôi sai rồi, tôi không nên như thế, là do tôi nghĩ đến chuyện cô đòi 50 tệ tiền bồi thường của nhà tôi, cho nên muốn dạy cho cô một bài học, trả lại tiền. Cô là người có tiền, ba cô gửi tiền cho cho cô… Cô không thiếu gì 50 tệ này, cô trả tiền lại cho tôi có được không? Nhà tôi không có tiền, nhà tôi thật sự không có tiền.”

Từ Toa thật sự không thể tin được, vì 50 đồng mà người phụ nữ này lại muốn đẩy cô vào trong giếng.

Đây là loại phụ nữ độc ác đến mức nào chứ.

“Tôi để cho cô hư hỏng này, tôi để cho cô ác độc này, tôi để cho cô hại người này!” Từ Toa vừa đánh vừa tức đến phát điên.

Chỉ là thân thể này của cô cũng quá yếu ớt, đánh một trận như thế cũng mệt mỏi, đúng lúc này, cô lại nghe thấy tiếng ầm ĩ nói chuyện.

Giọng nói rất nhỏ nhẹ: “… Con nhóc nhà tôi bị thương ở đầu, không thể không bồi bổ…”

Đây là bà ngoại của Từ Toa.

Trong lúc cô ngây người này, người phụ nữ dưới tay Từ Toa cho rằng trợ thủ của Từ Toa tới, nhân lúc cô thất thần, đẩy cô ra, mang theo gương mặt bầm dập lảo đảo nghiêng ngả, nhanh chóng chạy đi.

Từ Toa bị cô ta đẩy một cái làm cho cả người lảo đảo, mắng một câu thô tục.

“Hổ Nữu Nhi? Sao cháu lại ở chỗ này? Cháu sao thế? Ai ức hϊếp cháu à?” Bà cụ Từ giống như một con gà mái xù lông, nhanh chóng chạy đến.

Từ Toa thở dốc một cái, nói: “Cháu không sao, chúng ta về nhà trước đi.”

Cô giữ chặt bà cụ, đi vào trong sân.

“Sao thế?” Bà cụ Từ vô cùng lo lắng, muốn giữ chặt cháu gái.

Đột nhiên Từ Toa nắm tay bà cụ, gằn từng chữ: “Tiểu Bạch – Vợ của Trần Nhị có phải tên Bạch Liên Hoa không ạ?”

Bà cụ Từ nghi hoặc hỏi: “Sao đột nhiên cháu lại nhắc đến cái tên này? Ừ, cô ta tên Bạch Liên Hoa.”

Từ Toa lảo đảo.

Bà cụ Từ lo lắng đỡ Từ Toa: “Cháu sao thế? Cháu đừng dọa bà sợ.”

Từ Toa nhẹ giọng an ủi: “Vừa rồi cô ta đến tìm cháu gây chuyện.”

Sau khi bà cụ Từ biết chuyện thì sắc mặt thay đổi.

Từ Toa nắm lấy cánh tay của bà cụ: “Nhưng cháu đã đánh cho cô ta chạy đi rồi.”

Bà cụ Từ: “Phì, con khốn này, đánh chết cô ta cũng không hết hận, bà đi tìm cô ta tính sổ.”

Từ Toa thở hổn hển lắc đầu khuyên: “Bà ngoại, bà không cần đi đâu, cháu đã đánh vào mặt cô ta, đừng để bị cô ta cắn ngược một cái, chúng ta còn rất nhiều thời gian, có nhiều cơ hội trừng trị cô ta, bà giúp cháu đi lấy xô nước với, cháu làm rơi xuống giếng, bà ngoại, cháu muốn nằm nghỉ một lúc.”

Bà cụ Từ sợ cô để lại mầm bệnh, bèn vội nói: “Cháu nhanh nằm xuống nghỉ ngơi đi.”

Bà cụ xoa tóc Từ Toa: “Cháu đấy, đứa nhỏ này…”

Từ Toa đột nhiên cầm lấy tay của bà cụ: “Bà ngoại ơi, cháu sẽ không chịu thiệt đâu.”

Cô nắm chặt tay bà cụ, khẽ cọ mặt vào: “Chẳng những cháu không ăn thiệt, cháu sẽ còn chăm sóc tốt cho bà, cũng hiếu thuận với bà.”

Bà cụ Từ bật cười, xoa đầu cô: “Được, bà ngoại chờ cháu.”

Từ Toa vùi mặt vào trong gối, không nói gì.

Chỉ là ánh mắt cô hơi u ám, khẽ cắn môi.

Bà ngoại, cháu thật sự không nói dối bà, cháu sẽ không ăn thiệt, bởi vì cháu là xuyên sách.



Một giây trước cô xác định mình xuyên qua.

Một giây sau cô lại khẳng định chính mình xuyên sách.

Đại khái vào trước khi Zombie bộc phát, cô đã từng đọc qua một cuốn tiểu thuyết.

Trong tiểu thuyết, bia đỡ đạn nhỏ đáng thương Từ Toa chính là người trùng tên trùng họ với cô, điều khiến Từ Toa tức giận hơn chính là, người ba của Từ Toa kia, người đàn ông trở thành bàn tay vàng của nữ chính cũng là người trùng tên trùng họ với ba cô, tên Từ Hồng Vĩ.

Nội dung của quyển tiểu thuyết này chính là: Nữ chính Hồ Hạnh Hoa, kiếp trước bởi vì bỏ trốn bị lừa, rơi vào tình trạng thê thảm không chịu nổi, vô cùng đau khổ, không có tiền chữa bệnh, sau khi chết sống lại vào năm mình 16 tuổi, một năm này, chính là năm mà cô ta đính hôn. Lần này nữ chính không bỏ trốn mà chính là ôm chặt bắp đùi của ông chồng tướng quân, sau cùng phát đạt trở thành nữ nhà giàu số một.