Trans: Bơ
Nóng. Mọi thứ trở nên nóng dữ dội, giống như có một quả cầu lửa đang khuấy động trong dạ dày của nàng. Cơ thể nàng đang sôi lên. Tầm mắt của nàng bắt đầu mờ đi, nàng cố giữ tỉnh táo, nhưng mọi thứ chỉ càng tệ hơn.
Ở phía trên, nàng có thể thấy Ishakan đang nhìn nàng với vẻ mặt sửng sốt.
"Thuốc giải độc… chúng ta cần thuốc giải độc…"
Nàng lẩm bẩm, nhưng Ishakan chỉ cười, kéo nàng vào lòng…
"Đừng lo lắng…"
Nàng nghe thấy hắn thì thầm.
"Thuốc giải độc ở ngay đây."
Và tầm nhìn của nàng trở nên đen kịt.
Tất cả sức lực của nàng đều rời khỏi cơ thể. Tựa như một con búp bê bằng bông bị thấm nước, nàng gục vào vòng tay của Ishakan.
Ishakan cúi đầu nhìn nàng.
"Chọn đi. Bây giờ nàng muốn gì?"
Một hơi thở nóng hổi lan ra ngay khi nàng vừa mở miệng. Sự tỉnh táo của nàng đang tan thành từng mảnh khi cơn nóng ngày càng tăng. Những suy nghĩ ban đầu dần đi vào vực thẳm, lý trí được thay thế bằng khát khao chân thật.
Nàng nhướng mày, lặng lẽ chớp mắt. Bàn tay hơi run vươn ra cẩn thận nắm lấy vạt áo hắn.
Chỉ vậy thôi cũng đã đủ cho một câu trả lời. Ishakan ôm nàng vào lòng và lặng lẽ đi ra khu vườn. Người hầu của Byun Gyeongbaek ở ngay gần đó, có thể dễ dàng nghe thấy cơn thịnh nộ của gã.
"Ra đây ngay! Ngươi nghĩ ngươi có thể trốn sao?"
Byun Gyeongbaek tức giận hét lên.
"Ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi nếu ngươi ra ngay bây giờ…!"
Tuy nhiên, trước sự bảo vệ của người đàn ông, nàng không cảm thấy sợ hãi, như thể những âm thanh hướng vào nàng là vọng từ một thế giới khác. Nàng cảm thấy cứ như đang ở trong mơ, những tiếng la hét yếu ớt rải rác từ tai này sang tai kia.
Nàng đã an toàn. Người đàn ông này đang bảo vệ nàng trong giấc mơ. Nàng vô thức dựa vào hắn nhiều hơn.
Ishakan dừng lại một lúc, nhìn nàng, sau đó đưa mắt về Byun Gyeongbaek đang la hét. Hắn âm thầm ra hiệu cho phía trên, một nụ cười cao ngạo hiện trên khuôn mặt hắn. Nàng nghe thấy tiếng lá xào xạc trên đầu.
Nàng tò mò muốn xem nó là gì nhưng đầu nàng cứ nặng trĩu. Với lượng thuốc trong máu, nàng không thể giữ được tỉnh táo, cơn nóng ngày càng tăng. Nàng yên lặng ngọ nguậy một cách khó chịu.
Phần thân dưới tê dại càng làm tăng cảm giác bỏng rát mà nàng cảm nhận từ đầu đến giờ. Cảm giác ngứa ngáy không ngừng ập đến trong nàng, nàng đau đớn quằn quại, cố tìm cách thoát khỏi những cảm giác đó. Nàng liên tục thở dốc, nàng cảm thấy mình sẽ chết nếu không giải tỏa được cơn nóng này ngay bây giờ.
Ishakan nhìn nàng, tặc lưỡi.
"Đợi một lát. Nếu không, chúng ta sẽ làm điều đó trước mặt vị hôn phu của nàng."
Hắn cắn nhẹ vào bên má ửng hồng của nàng.
"Ta không quan tâm."
Ý nghĩa đằng sau những lời nói của nàng không hề vô nghĩa. Ishakan cười. Chắc chắn rồi, hắn có thể hoàn thành mong muốn của nàng một cách dễ dàng.
Nàng vội vàng lắc đầu. Một tiếng cười khẽ bật ra từ miệng Ishakan. Hắn hôn lên trán nàng và tiếp tục đi.
Nàng hoàn toàn giao phó bản thân cho hắn. Xung quanh nhanh chóng chuyển động. Mỗi một lần nhắm mắt và mở mắt, quang cảnh quanh nàng đều thay đổi.
Một lúc sau, nàng không còn nghe thấy tiếng hét của Byun Gyeongbaek nữa. Tiếng nhạc từ sảnh tiệc cũng không còn vang vọng. Không còn nghe thấy bất cứ âm thanh ồn ào nào ngoài sự êm đềm của tiếng ve và tiếng chim hót vang lên trong không gian.
Khi nàng mở mắt lần nữa, nàng đang ở một nơi xa lạ.
Hương thơm của hoa tươi tràn ngập trong không khí, êm dịu và dày đặc, giống như kem. Những bông hoa sắp nở bắt đầu nhuộm hồng, những bông hoa đã nở rộ rung rinh và nhảy múa trong gió.
Cảnh tượng lộng lẫy của những bông hoa huệ dưới ánh trăng đẹp đến khó tin. Nàng đã dành phần lớn thời gian ngắm nhìn những nơi hào nhoáng trong cung điện hoàng gia Estia, thế nhưng nàng không biết ở đây còn có một nơi như thế này. Nó lạ lẫm và xa lạ đến mức cứ ngỡ như một giấc mơ.
Ishakan đặt nàng xuống đất và lẩm bẩm.
"Đây là một nơi thích hợp để hút thuốc, những bông hoa rất đẹp."
Chút ấm áp dâng lên trong lòng khi nàng nghe thấy hắn nói vậy. Giọng nói của hắn, nói rằng hắn đến đây vì những bông hoa đẹp, quanh quẩn bên tai nàng. Nàng cũng thích mùi hương tươi mát thoang thoảng của những bông hoa huệ. Nàng thậm chí đã từng yêu cầu người làm vườn trồng thêm chúng trong vườn.
Tuy nhiên, vì lý do nào đó, những bông hoa huệ lại mọc lên cả một vùng ở góc cung điện này, đẹp hơn cả những bông hoa huệ mà người làm vườn đã tỉ mỉ chăm bón bằng cả trái tim và tâm hồn. Nàng thật sự say với mùi hoa tràn ngập ở nơi này.
Ishakan cởϊ áσ khoác. Hàng nút dài phức tạp trên áo hắn đều bung ra chỉ với một động tác từ tay hắn. Những chiếc cúc áo nạm ngọc rải rác trên thảm hoa, lấp lánh như những vì sao.
Bộ quần áo quý giá mà người thợ đã dành nhiều giờ đồng hồ để hoàn thiện và chọn lọc với biết bao công sức, giờ nhàu nát nằm trên mặt đất. Trang phục có lẽ sẽ bị cỏ đất làm bẩn, nhưng Ishakan có vẻ không mấy quan tâm. Hắn đặt nó xuống đất như một chiếc giẻ lót dưới người nàng. Hai tay hắn nhanh chóng vén váy nàng, để lộ đôi chân trần trắng nõn.
"..."
Ishakan nhíu mày, cẩn thận vòng tay quanh chân của nàng. Đôi tất của nàng rách bươm và loang lổ máu. Hắn thở dài, xoa xoa mắt cá chân và bắp cá chân của nàng.
"Ít nhất nàng nên nói chặt chân gã."
Có một loạt cảm xúc hỗn độn trong mắt Ishakan khi hắn lẩm bẩm một cách khó hiểu. Hắn nhướng mày với vẻ mặt có phần tức giận và vén váy nàng lên đến đùi.
"Nhờ nàng, ta đã trở thành người Kurkan kiên nhẫn nhất trên thế giới."
Hắn nói tiếp trước khi kéo váy của nàng lên và đưa cho nàng gấu váy.
"Giữ lấy đi."
Nàng làm theo lời hắn, giữ chặt váy bằng cả hai tay. Làn gió mát rượi mơn trớn làn da nóng bỏng của nàng. Nàng chợt nhận ra một sự thật - nàng sẽ có một cuộc làʍ t̠ìиɦ ngoài trời.