Sau Khi Trọng Sinh Thành Long Vương Tôi Dựa Vào Hải Sản Làm Giàu

Chương 55

Hơn 11 giờ khuya, 1 chiếc trực thăng bay vào khu Ngô Bạch Hạp thành phố Giáp Trang tỉnh Nguyên Nam.

Quy Yểu Yểu dẫn theo trợ lý và chuyên gia tại một tòa cao ốc nào đó ở trung tâm thành phố chờ trực thăng đưa cá tới.

Đêm nay có người bán đấu giá cá mao thường, có 1 người bạn kéo cô vào nhóm, thấy có rất nhiều đối tác của mình cũng đang giành con cá kia.

Trong nhóm có người nói giá trị dinh dưỡng của con cá đó rất cao, ăn vào sẽ tốt cho cơ thể.

Quy Yểu Yểu nghĩ đến cơ thể ba mẹ và ba mẹ chồng đều không tốt lắm, ba mẹ hai bên đều là lúc tuổi cao mới có hai vợ chồng họ, hằng năm đều hay bị bệnh, trong lúc xúc động đã dùng 1 số tiền lớn mua con cá mao thường này.

Lúc mua thì máu nóng xông lên đầu, sau khi mua xong nghĩ lại, cô không khỏi cảm thấy có chút hối hận.

Lợi nhuận 1 năm trong nhà cũng chỉ 40.000.000-50.000.000 tệ, mua cái khác còn cắn răng mà mua, sao tự nhiên đi mua con cá này chứ?

Cô vừa đau thịt, vừa lo lắng bị người ta lừa, mua xong cá cũng không dám nói với chồng, vội vàng trong đêm kêu trợ lý quay lại tăng ca, lại nhờ người giới thiệu mời dùm cô hai chuyên gia về cá của tỉnh Nguyên Nam tới phân biệt.

Cô đã quyết định rồi, nếu con cá mao thường đêm nay mua mà có vấn đề, cô khẳng định sẽ báo cảnh sát, cho tên lừa đảo kia đi thử ăn cơm tù.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, không biết đã qua bao lâu.

Di động của Quy Yểu Yểu sáng lên, Lục Áo nói cho cô biết, trực thăng tới rồi.

Quy Yểu Yểu dẫn trợ lý và chuyên gia vội vàng đi lên sân thượng, vừa ra đã nhìn thấy trực thăng đã đậu xong, có vài người trẻ tuổi từ trên trực thăng bước xuống.

Trông thấy Quy Yểu Yểu, có một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai vô cùng bước tới, "Bà Quy?"

"À, là tôi. Cậu là Lục Áo?"

"Đúng vậy. Tôi giao cá tới, mời cô tới nghiệm thu."

"Được được, đợi chút."

Quy Yểu Yểu vội vàng nhường chỗ, Tống Châu lên trực thăng, một mình đã có thể xách thùng cá xuống, nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, đưa tay làm tư thế mời.

Mọi người thấy anh khiêng nhẹ nhàng như vậy, còn tưởng rằng cá này không nặng, chuyên gia định di chuyển cái thùng xốp kia 1 chút, nào ngờ vừa di chuyển 1 chút đã thiếu chút nữa làm trật thắt lưng.

Một chuyên gia còn lại Hoàng Sấu Thủy ngẩng đầu sửng sốt, "Con cá này thật sự có 57 kg sao?"

"Đúng vậy, khi ở nhà chúng tôi đã cân là 57kg, các vị có thể cân lại lần nữa.''

"Vậy tôi khui thùng đây."

Lục Áo sợ khi mở thùng cá sẽ nhảy ra làm bị thương họ, liền chìa tay cản lại, "Để tôi cho."

Hoàng Sấu Thủy vui vẻ, "Thế tôi đứng bên cạnh nhìn."

Cơ trưởng và cơ phó cũng không đi, đứng một bên nhìn.

Bọn họ đã thỏa thuận là giao cá, nếu như thật sự có vấn đề, bọn họ sẽ lập tức báo cảnh sát.

80.000 tệ cho 1 chuyến vận chuyển thật sự quá mắc, bọn họ khó mà tưởng tượng đám người này thật sự sẽ bằng lòng bỏ ra chỉ để vận chuyển 1 con cá.

Trong mắt của họ, trong này ngoại trừ cá, có thể sẽ có những thứ linh tinh khác, như là ma túy.

Thân là một công ty vận chuyển chuyên nghiệp, bọn họ vẫn luôn rất cẩn trọng.

Cũng vì sự cẩn trọng này đã giúp cho họ đi được xa hơn.

Cơ trưởng lấy điện thoại ra, "Không ngại cho tôi ghi hình chứ?"

"Không ngại." Lục Áo nói:" Bên chúng tôi cũng sẽ ghi hình."

Tống Châu đứng một bên, cầm di động ghi hình, vẻ mặt từ đầu tới cuối đều rất ôn hòa.

Sự ôn hòa này của anh đã ảnh hưởng đến mọi người, bầu không khí ở hiện trường đã mềm mỏng hơn.

Lục Áo mặc kệ mọi người đang nghĩ gì, dùng dao rọc lưu loát mở thùng xốp.

Dưới nắp thùng là một lớp đá bào, rũ đi lớp đá bào, phía dưới là túi nhựa to tướng.

Lục Áo cắt mở túi nhựa, một luồng hơi lạnh lẽo mang theo mùi cá lập tức bay ra.

Phần lớn mọi người ngửi thấy mùi cá đều nhịn không được lùi về phía sau một bước, Hoàng Sấu Thủy lại cảm thấy hứng thú ngồi xổm xuống, muốn thò tay ra sờ.

"Cẩn thận!" Lục Áo kéo ông ra sau.

Hoàng Sấu Thủy mở miệng vừa muốn nói gì đó, cái đuôi của cá mao thường trong túi nhựa vung lên, làm bắn tung tóe một chút đá bào.

"Ồ!" Hoàng Sấu Thủy lùi ra sau một bước, trên mặt ngạc nhiên nghi ngờ, "Còn sống sao?"

"Còn sống, cẩn thận 1 chút."

Khi bọn họ đang nói, cá lại vẫy đuôi.

Trên mặt mọi người đều lộ ra biểu cảm giật mình, căn bản không nghĩ tới qua lâu như vậy, con cá mao thường này còn sức sống mạnh như thế.

Chuyên gia đi cùng Hoàng Sấu Thủy nhịn không được lại lùi về sau thêm 1 chút.

Cá lớn hơn 50kg, khi tấn công con người không phải chuyện nhỏ, cho dùng hiện tại đã bị bắt lên bờ, nhưng nếu bị nó vỗ 1 phát, cũng phải vào bệnh viện.

Hoàng Sấu Thủy mặc kệ nguy hiểm, trực tiếp bổ nhào tới trước thùng xốp, ôm lấy rìa thùng xốp cẩn thận kiểm tra.

Một lúc lâu sau, ông ta thán phục nói: "Là cá mao thường thật!"

"Thật khó tin, cá mao thường này còn sức sống như vậy?'

Một chuyên gia khác cũng tới gần xem, "Nước ta hình như có gần 20 năm không bắt được cá mao thường to như vậy rồi phải không?"

"Đúng vậy, năm trước có phát hiện dấu vết của nó, nhưng không cách nào tới gần."

"Đúng đúng đúng, tôi thấy rồi, là đội nghiên cứu Đông Đại, bọn họ còn viết 1 phần luận văn nữa đúng chứ?"

"Chính là phần luận văn đó."

Hai người nhìn cá, hoàn toàn quên mất Quy Yểu Yểu đang chờ kết quả phía sau, thảo luận với khí thế ngất trời.

Lục Áo cũng không hối họ.

Quy Yểu Yểu kiên nhẫn đợi vài phút, thấy bọn họ không có ý chấm dứt câu chuyện, vội hỏi:" Giáo sư Hoàng, giáo sư Kim, con cá này thế nào, có phải cá mao thường hoang dã không?"

"Ài, xem chúng tôi kìa — —" Hoàng Sấu Thủy vỗ đầu, cho cô 1 câu trả lời khẳng định, "Đúng, đây là cá mao thường hoang dã, một con cá mao thường hoang dã to như thế đúng thật là khó gặp, đặc biệt là con này đã rời khỏi môi trường nước lâu như vậy mà vẫn còn sống."

Giáo sư Kim cũng nói:" Lần này đúng thật là mở mang tầm mắt, tôi cũng chưa từng thấy qua con cá nào như nó."

Hoàng Sấu Thủy:" Ngại ngùng hỏi 1 chút, các vị bán con cá này với giá bao nhiêu?"

Lục Áo nói:" 8.120.000."

"Hơn 8.000.000 à?" Hoàng Sấu Thủy trầm ngâm,"Con cá khi giao tới đây vẫn còn sống, cái giá này không tính mắc, không biết các vị có thể nhường lại thứ yêu thích....."

Quy Yểu Yểu nghe ra hàm ý trong đó, con cá này không chỉ mua không mua hớ, mà còn rất đáng để mua, nếu mà cô không cần nữa, sang tay lại là có thể kiếm nhiều hơn 100.000-200.000 tệ.

Nếu là nửa tiếng trước, có người hỏi cô, đưa thêm 30.000 hay 50.000 tệ, hỏi cô có bằng lòng nhường lại không, cô nhất định sẽ đồng ý.

Hiện tại Hoàng Sấu Thủy tự mình ra giá, Quy Yểu Yểu lại không muốn bán, cô vội nói: "Cá này tôi mua để bồi bổ cho người nhà, thứ lỗi không thể nhường lại."

Hoàng Sấu Thủy tức khắc tiếc nuối.

Gáo sư Kim ở bên cạnh cũng liên tục nói:" Tiếc quá, cá to như thế."

Cơ trưởng và cơ phó nghe đến đó, liếc nhìn nhau, biết hơn phân nửa không thành vấn đề.

Đây là 1 con cá đặc biệt mắc, 80.000 tệ tiền vận chuyển đặt trên người con cá đặc biệt mắc này cũng không tính là gì.

Tống Châu cầm điện thoại của Lục Áo, quay lại các đoạn đối thoại này.

Quay xong anh nhìn hiện trường, tiện tay 1 cái, trực tiếp gửi vào nhóm đấu giá do Lục Áo mở.

Hiện tại cũng đã khuya rồi, video vừa được đăng lên, những vẫn như cũ làm vô số người trong nhóm bùng nổ.

- Trời ơi, con cá vậy mà còn sống?

- Sao mọi người đánh giá con cá mao thường này cao thế? Nếu không phải quen biết bà Quy và giáo sư Hoàng, tôi còn đang tưởng đây là 1 trò đùa.

- Ha ha ha té ra không phải trò đùa à?

- Chủ nhóm sao không nói rõ con cá này còn sống, nếu mà biết nó còn sống, đừng nói 8.000.000, dù là 10.000.000 tôi cũng mua!

- Con cá mao thường to như thế, lại còn sống, phải may mắn cỡ nào mới mua được vậy trời?

- Nói không chừng đời này chỉ có 1 lần này thôi, không biết lần sau gặp được cá mao thường hoang dã sống to như thế là khi nào nữa.

- @Bà Quy Yểu Yểu, con cá này cô có đồng ý sang tay không? Chúng ta nhắn riêng nhé.

Người trong nhóm không chỉ tự mình vô giúp vui, còn share video ra ngoài nữa.

Lão Ông ba của Ông Khiêm nhìn video mà bạn già chí cốt lão Lí gửi tới, xem tới xem lui hơn 3 lần, lão Ông hâm mộ tới đỏ mắt.

Ông dùng thực phẩm bảo vệ sức khỏe lâu như vậy, gì mà tổ yến đông trùng hạ thảo đều là chuyện nhỏ, khó lắm mới gặp được bong bóng cá mao thường, thằng con lại lá mặt lá trái, thẳng thắn từ bỏ con cá này.

Ông gọi điện thoại cho con trai.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. TruyenHD

2. TruyenHD

3. TruyenHD

4. TruyenHD

=====================================

Ông Khiêm vừa bắt máy liền biết ba anh muốn nói gì, lập tức mở miệng bắn lời liên thanh, "Ba, không phải con không muốn mua, chỉ là giá này mắc quá, con không chỉ tiếp quản khách sản, trong tay còn 1 công ty vừa mới sáng lập, ngài cũng không phải không biết, hơn 8.000.000 tiền vốn lưu động, con thật sự đào không ra."

"Đào không ra anh không biết nói với tôi sao, anh không có nhưng tôi có." Lão Ông đau lòng vô cùng, "Anh nhìn anh tiết tiền đi, ngắn ngủi mấy tiếng, giá của con cá này đã tăng tới hơn 10.000.000 tệ rồi, người ta còn không chịu bán kìa."

"Con chỉ là nhất thời do dự, cá đã bị người ta giành mất tiêu." Ông Khiêm sợ ba anh còn lải nhải thêm, vội nói,"Con đang bàn chuyện làm ăn với 1 người khách nước ngoài, không tán dóc với ba nữa, con cúp trước nha."

"Ài, anh coi anh đó!"

"Ba đừng có giận, đợi lát nữa con nói trước với Lục Áo, lần sau nếu cậu ta bắt được con cá nào tốt, sẽ chừa lại cho con. Lần này thì thôi vậy, ba nghĩ thử đi, dù là con cá hơn 10.000.000 tệ, ăn vào cũng không thể thành tiên đúng không."

Lão Ông còn có thể nói gì? Chỉ có thể nghe tiếng đô đô cúp máy, vội nói, "Con nhớ nói với Lục Áo đó."

Hoàng Sấu Thủy tự mình đóng dấu con cá không có vấn đề, trong nhóm lại có 1 đống người muốn mua.

Một chút hối hận trong lòng Quy Yểu Yểu từ sớm đã biến mất.

Cô sợ đêm dài lắm mộng, vội nói:" Con cá này nghiệm thu xong rồi, không có vấn đề, cậu Lục chúng ta trước khi hợp đồng, ký xong tôi sẽ nói bên tài vụ chuyển tiền cho cậu."

"Được." Lục Áo nói, "Vẫn nên đưa cá đi giữ tươi trước, hiện tại không còn oxy, sợ cá sẽ chết."

"Để tôi liên hệ với chợ hải sản, đưa cá gửi bên chợ."

Nếu như có thể mua được cá sống, hai lại muốn nó chết chứ?

Sự vội vàng của Quy Yểu Yểu, Lục Áo có thể hiểu, cậu vừa định đồng ý, Hoàng Sấu Thủy bên cạnh lại nói:" Không cần đi chợ hải sản, trường đại học của chúng tôi có thiết bị thích hợp, có thể mô phỏng hoàn mỹ môi trường sống của cá mao thường, quý bà Quy chỉ cần cho chúng tôi mượn nghiên cứu 1 tháng, cá này chúng tôi sẽ giúp nuôi miễn phí, cam đoan lúc trả về sẽ còn sống."

Giáo sư Kim cũng có ý này, nhưng lại chậm 1 bước.

Hợp đồng còn chưa ký, con cá này theo lý mà nói, chưa thuộc về Quy Yểu Yểu, Quy Yểu Yểu theo bản năng nhìn về phía Lục Áo.

Lục Áo nói:" Nếu như tiện, tôi cũng đề nghị đưa đi trường đại học."

"Được, vậy tôi sẽ cho các vị mượn nghiên cứu nửa tháng, điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo con cá này còn sống, nếu như sức sống của nó không ổn, tôi có thể tới thu hồi cá bất cứ lúc nào."

Hoàng Sấu Thủy mừng rỡ," Không thành vấn đề, tôi đi gọi điện kêu người tới."

Hoàng Sấu Thủy không ngờ ra ngoài kiếm chút tiền lẻ mà cũng kiếm được chuyện tốt như vậy, ông lập tức gọi điện cho bên trường học, không tới 20 phút, ngay cả xe hàng chở thùng nước cũng đã chuẩn bị xong.

Bọn họ đã điều phối được nước biển thích hợp cho cá mao thường sống, chờ cá mao thường được đưa tới, có thể trực tiếp kéo vào trong trường.

Quy Yểu Yểu thì vội vàng ký hợp đồng với Lục Áo, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là mua được con cá.

Chỉ cần nắm được con cá trong tay, sau đó cô mới rãnh đi xử lý những chuyện khác.

Bất kể là cho người nhà ăn để bồi bổ cơ thể, hay bán sang tay ra ngoài, kiếm 1 mớ, đều là sự lựa chọn không tồi.

Quan trọng nhất chính là, đây rõ ràng là 1 quyết định vô cùng lớn, chuyện này không cần gạt người nhà, cả nhà có thể cùng nhau bàn bạc, xem làm sao để đạt được lợi ích lớn nhất.

Lục Áo không hề có lòng tham không đáy, con cá này có thể bán được hơn 8.000.000 đã là rất may mắn rồi, hiện tại sở dĩ có thể khiến mọi người tranh mua, là bởi vì có Tống Châu giúp đỡ, rót chút sinh mệnh cho con cá.

Nếu không nhờ Tống Châu, con cá này bán với giá 8.000.000, Quy Yểu yểu đều sẽ cảm thấy hối hận.

Hiện tại Quy Yểu Yểu lấy được cá không chỉ không hối hận, mà còn vô cùng đắc ý.

Cô chủ động thanh toán phí vận chuyển, nói muốn kết bạn.

Lục Áo cũng không giành với cô, chỉ là nhắc nhở 1 câu," Cá này là cá biển, lại dằn vặt lâu lâu như vậy, nuôi trong hồ cá không biết có thể sống bao lâu, các vị nên chú ý nhiều 1 chút."

Lục Áo sợ ít đi tác dụng của Tống Châu, con cá này sẽ chết rất nhanh.

Lại nói dù sao đây cũng là khách hàng lớn, Lục Áo không hy vọng Quy Yểu Yểu bị tổn thất.

Quy Yểu Yểu đương nhiên đồng ý liên tục.