Hạ Đường không biết vì sao gần đây lão đại thay đổi khẩu vị. Điều kiện tìm nữ nhân càng trở nên hà khắc. Muốn tìm người thanh thuần, lá gan nhỏ, ngực cũng nhỏ, tốt nhất là xử, ngay cả với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cũng có yêu cầu cụ thể về hình dạng nhan sắc. Mấy cái tình nhân cố định trước kia đều bị đào thải. Y vất vả tìm được một người phù hợp tiêu chuẩn thì Tần Duệ chê người ta lớn tuổi, cô gái kia rõ ràng mới có hai mươi tuổi.
Sau khi Hạ Đường đuổi cô ta đi, châm điếu thuốc cho Tần Duệ, hỏi: “Lão đại, người như này thì một chốc một lát em không thể tìm được. Hay là đêm nay gọi Lan Lan qua đây dùng tạm?”
Lan Lan là một trong những tình nhân biết lấy lòng Tần Duệ nhất.
“Thôi, anh về nhà.” Tần Duệ nghĩ đến trước khi ra cửa trước nhìn thấy ánh mắt không muốn xa rời của Hà Lộc, quyết định về nhà làm bạn với con.
“Em sẽ mau chóng an bài cho anh.” Hạ Đường đứng dậy kéo ghế cho Tần Duệ.
Hai người một trước một sau đi qua hành lang dài. Một cái thiếu niên choai choai mặc đồng phục nhân viên phục vụ, tay nâng khay từ đối diện đi đến. Không biết có phải chén rượu để trong khay quá nhiều hay không mà khi đi qua Tần Duệ, cậu ta vấp ngã đem rượu rơi vãi đầy đất, còn hắt không ít lên người Tần Duệ.
“Thật xin lỗi! Rất xin lỗi! Em không cố ý...” Thiếu niên kinh hoảng thất thố, khom lưng xin lỗi. Khi ngẩng đầu lộ ra một đôi mắt đong đầy nước, cậu ta sợ hãi nhìn về phía đàn ông cao lớn trước mặt: “Thật xin lỗi......”
Tần Duệ hơi hơi sửng sốt, giơ tay ngăn trở Hạ Đường đang muốn đi lên. Hắn dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm hai mắt thiếu niên, hỏi: “Tiếp rượu không?”
“... Dạ?” Thiếu niên ngây ngốc mà ứng tiếng nhưng phản ứng lại là nam nhân có ý tứ gì thì đỏ mặt gật gật đầu.
Đêm đó, Tần Duệ vẫn qua đêm ở hội sở. Thiếu niên có tính tình cực giống Hà Lộc tên là Đàm Liệt. Sau này trong gần một năm, cậu ta an phận thủ thường làʍ t̠ìиɦ nhân duy nhất của Tần Duệ.
Gần đây vì bộ ngực phát dục càng lúc càng lớn nên Hà Lộc không thể không trộm mua mấy bộ buộc ngực ở trên mạng về mặc.
Đứa nhỏ sợ hãi bí mật bị phát hiện nên không dám cùng cha có tiếp xúc thân mật. Trước khi ngủ, cậu đều khóa trái cửa phòng. Nhưng cậu không biết là, chỉ cần Tần Duệ muốn, trong cái nhà này không có phòng nào mà hắn không vào được.
Du͙© vọиɠ có phương thức phát tiết. Tần Duệ mừng rỡ phối hợp con trai bảo trì khoảng cách thân thể nhưng sự quan tâm, tình yêu thương của hắn với con trai càng ngày càng tăng. Người ngoài xem hai cha con đều phải tán thưởng đúng là tấm gương cha hiền con thảo. Chỉ có Tần Duệ tự mình rõ ràng, tình nhân ngoan ngoãn hiểu chuyện kia có tác dụng đã càng ngày càng nhỏ. Du͙© vọиɠ đơn thuần lúc đầu đang dần dần chuyển biến thành tình cảm cấm kỵ không thể nói ra.
Kỳ thi tới gần, Hà Lộc cả ngày nghe giảng mà đêm khua còn trộm ôn tập. Hè đến, nhiệt độ không khí thong thả bay lên làm cậu dưỡng thành thói quen trước khi ngủ uống một cốc nước lạnh.
Trong phòng khách không bật đèn, một người đàn ông cao lớn ngồi trên sô pha. Tay hắn kẹp điếu thuốc lá đang cháy. Một điểm ánh sáng đỏ như ẩn như hiện trong căn phòng tăm tối.
“Ba?” Hà Lộc đi phòng bếp uống nước, khi xoay người thì thấy hắn. Cậu giật mình, hoảng sợ, kêu lên:“Sao ba không bật đèn ạ?”
Tần Duệ nghiền diệt tàn thuốc. Hai chân giao điệp, đôi tay mở ra đặt trên hỗ tựa lưng sô pha. Hắn hướng Hà Lộc nói câu: “Lại đây.”
Con trai nhỏ ngoan ngoãn đi đến bên người đàn ông, ngồi xuống. Khi cánh tay rắn chắc của ba ôm lấy bả vai cậu, cậu mới nhớ mình không mặc buộc ngực. Thân thể cậu tức khắc cứng đờ.
Hai mắt Tần Duệ sớm đã thích ứng hắc ám. Hắn cúi đầu, rõ ràng nhìn đến hai bánh bao trước ngực của con trai. Lấy nhiều năm kinh nghiệm duyệt nữ của hắn, ít nhất cũng là cúp b, nếu xoa xoa nhiều, còn có thể lớn thành cúp c.
“Ba ơi, ba ở đây làm gì ạ?” Hà Lộc giả vờ vô tình mà điều chỉnh tư thế, tận lực để bộ ngực đầy đặn rời xa thân thể hắn.
“Hút điếu thuốc, một lát thì đi lên. Sao con lại ôn tập muộn như thế?” Tần Duệ hơi dùng sức tay, dễ dàng đem khoảng cách mà con trai nỗ lực kéo ra trở thành con số không. Bộ ngực mềm mại dán lên ngực hắn. Hạ thể hắn lập tức sung huyết cứng rắn.
Hà Lộc dựa vào trong lòng ngực ba, khẩn trương đến nỗi trái tim kinh hoàng. Cũng may hắn không biểu hiện ra khác thường gì, cậu dần dần thả lỏng thân thể: “Dạ... Sắp thi rồi.”
“Tùy tiện thi là được, con đang tuổi lớn, quan trọng nhất là ăn được ngủ ngon.” Tần Duệ thực mau thả lỏng tay, vỗ vỗ lưng Hà Lộc: “Mau đi ngủ.”
“Ba cũng đi ngủ sớm nha.” Cậu dùng sườn mặt nhẹ nhàng cọ cọ ngực ba, có chút không nỡ mà rời đi cái ôm ấp kia.
Nhìn theo bóng dáng con trai biến mất ở chỗ rẽ cầu thang, Tần Duệ nhắm mắt lại hít sâu một hơi. Đợi hồi lâu dươиɠ ѵậŧ vẫn chưa đi xuống, hắn bực bội lấy ra điện thoại gọi cho Đàm Liệt.
Đàm Liệt biết kim chủ có con trai nhỏ hơn mình nhưng cậu ta chưa bao giờ gặp người thật ngoài đời.
Kim chủ khi làʍ t̠ìиɦ thích làm từ phía sau, thích vừa dùng hết sức động hông vừa xoa bóp bộ ngực bình thản của cậu ta, thích nghe âm thanh khi cậu ta không chịu nổi phải khóc nức nở xin tha. Nhưng mặc kệ hai người có làʍ t̠ìиɦ kịch liệt cỡ nào, cậu ta vẫn luôn cảm thấy người đàn ông đang áp chế du͙© vọиɠ đáng sợ nào đó.
Đêm nay, bí mật này cuối cùng cũng được công bố.
Kim chủ đang hung ác đâm vào cậu ta, bỗng nhiên hắn dùng ngữ điệu vô cùng ôn nhu yêu cầu: “Gọi ba.”
“Ô... Ba ... A... Nhẹ thôi...Ba ba......” Đàm Liệt thuận theo mà kêu to lên, người đàn ông phía sau lại càng đâm ác hơn.
“Bé Lộc ngoan, ba thương con.” Tần Duệ hôn một cái ở bên gáy, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tràng đạo cậu ta.
Đàm Liệt nháy mắt nổi da gà toàn thân, quay đầu thấy hắn nhìn mình với ánh mắt âm ngoan. Cậu ta còn tưởng mình sẽ bị diệt khẩu.
Tần Duệ rút ra dươиɠ ѵậŧ, lạnh lùng nói một câu: “Nhớ kỹ, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói.”
“Em chưa nghe thấy cái gì hết, không biết cái gì cả.” Đàm Liệt run rẩy, nở nụ cười lấy lòng. Cậu ta cảm thấy công tác “tình nhân” này đã kết thúc ở đây.
------------------------------------------------------------------------------------------------
Phóng viên: Anh Đàm, xin hỏi lúc kim chủ yêu cầu cậu gọi ba, cậu có tâm tình gì?
Đàm Liệt: Lúc ấy tôi sợ hãi cực kỳ! Có khi nào bị gϊếŧ người diệt khẩu hay không, ô ô ô~ Tôi chỉ nghĩ kiếm ít tiền sống qua ngày thôi mà, trước đó cũng chưa nói muốn chơi sắm vai nhân vật! Hy vọng kim chủ có thể cho tôi thêm tiền.