Trì Quy bước từng bước đến chỗ Hạ Ninh đang ngồi, sau khi nói vài câu với người ngồi bên cạnh, người đó quả nhiên lại nhường chỗ cho Trì Quy ngồi bên cạnh Hạ Ninh.
_Có phải cô lại nằm mơ không?
Lúc này, âm thanh trầm thấp của Trì Quy truyền đến bên tai.
Hạ Ninh lúc này đang ôm đầu tự mình thuyên giảm sợ hãi, nghe thấy câu nói đó chợt ngẩng phắt đầu dậy
_Sao lại là anh?
_Cùng đường mà thôi, không phải tôi nói muốn đưa cô về hay sao? Chỉ vì cùng đường thôi!
Trì Quy cười cười, không phải vì ngữ khí của Hạ Ninh mà ngược lại không vui.
Thấy vậy Hạ Ninh cũng không nói gì nữa, hai mắt nhắm nghiền giả vờ ngủ.
Trì Quy nhìn Hạ Ninh, khoé miệng khẽ chếch lên cười cươi, không ngờ tính cảnh giác của cô gái này lại cao đến vậy, cũng không trách được, tổn thương tâm lý thực sự sẽ trở nên như vậy.
Sau khi Hạ Ninh xuống xe, Trì Quy cũng không hề có ý định xuống theo, chẳng qua anh đã viết rõ hiện giờ Hạ Ninh đang ở đâu.
Đây là một tiểu khu chỉ cách cầu vượt có vai trăm mét.
_Nghe nói gì chưa!? Ninh Hạ lại cập nhật chương mới rồi! Vẫn hồi hộp như mọi khi!
_Tên sách là gì ấy nhỉ?
_ Hình như là Tình yêu tội lỗi, hơn nữa còn giới hạn bản in, hiện tại đọc được đều chỉ là bản điện tử thôi, còn phải trả tiền nữa!
Lúc Trì Quy đến trường liền nghe thấy học sinh của mình đang thảo luận về tác giả tên là Ninh Hạ.
Không biết vì sao, anh cứ cảm thấy cái tên này rất giống với cô gái đó.
Xuất phát từ tính tò mò, Trì Quy cũng mở mạng lên theo dõi Tình yêu tội lỗi, nhưng mà càng đọc anh lại càng thấy có vấn đề.
_ Ting ting ting!
_ Alo!
Trì Quy nghe điện thoại Lâm Tố Hi gọi tới, vốn cho rằng lại có vụ án cần anh tham gia, không ngờ lại nói với anh về cuốn sách Tình yêu tội lỗi đó.
_Trì Quy, cậu đọc chưa, cuốn sách Tình yêu tội lỗi đó, tình tiết trong đó gần giống với vụ án mà chúng ra phá được cách đây không lâu
_Hạ Ninh thật sự không liên quan đến vụ án đó chứ?
_Cậu như vậy là vẫn đang nghi ngờ năng lực của tôi rồi.
Trì Quy nhướng đầu lông mày, hai mắt vẫn đang chăm chú vào chương truyện mới được cập nhật trên mạng.
_Thế thì không có, chẳng qua cảm thấy có chút kỳ lại thôi!
Lâm Tố Hi chữa cháy.
_Nếu như không yên tâm, tôi phụ trách theo dõi Hạ Ninh thế nào?
Trì Quy nửa đùa nửa thật đề xuất.
_Không cần phải vậy!
Sau khi ngắt điện thoại, Trì Quy đọc lại một lượt toàn bộ chương truyện mới nhất của Tình Yêu tội lỗi, rồi ngồi đó hai mắt khẽ nhắm lại, rút điếu thuốc ra hút.
Hoá ra Hạ Ninh lại viết ra được vụ án đó, hơn nữa còn tỉ mỉ từ đầu tới cuối như vậy, xem ra là do nhân cách kia một tay chấp bút.
Trì Quy xin nghỉ một ngày đi đến tiểu khu nhà Hạ Ninh.
Hạ Ninh lần này đang nằm nhoài người ngủ trên máy tính, tiếng chuông điện thoại vừa hay đánh thức cô dậy.
_Hạ Ninh à, sách mới của cô được đấy, tiếp tục nhé, đừng ngừng cập nhật nhé, ngừng là tôi sẽ điên cuồng làm phiền cô!
Trong điện thoại truyền đến giọng của biên tập, Hạ Ninh mơ mơ hồ hồ cầm lấy điện thoại, không ngừng ừ ừ ừ.
Đợi ngắt điện thoại rồi mới nhìn tới kiệt tác trên máy tính của mình, hai mắt tròn xoe kinh ngạc, chuyên gì thế này, rõ ràng tối qua cô ngồi nghĩ rất lâu căn bản là không thể hạ bút được.
Trong đầu chợt loé lên câu nói của Trì Quy khi gặp lần đầu, đa nhân cách! Nhưng đối với Hạ Ninh mà nói, cô không muốn tin điều này, bản thân cô đa nhân cách, đơn giản mà nói chính là vô lý.
Nhất đinh là vì Trì Quy nên cô mới bị ám thị tâm lý, mới có suy nghĩ như này.
Nhưng sau khi đọc lại nội dung mà chính mình viết, cô mới càng cảm thấy có gì đó sai sai, càng nghĩ lại càng sợ thậm chí cảm thấy hẳn là đã xuất hiện chuyện kỳ dị gì đó, nội dung của chương mới lại giống hệt như khung cảnh xung quanh cái hôm mà cô đi ra ngoài.
_Nhất định là minh viết lung tung rồi, đúng rồi, chắc chắn là vậy