Tại nhà lớn của Liễu gia ,trong vườn hoa có chứa những hương thơm thoang thoảng làm người ta dễ chịu.Có "hai cô gái"mắt to mắt nhỏ nhìn nhau."Một cô gái "có vẻ đẹp phi giới tính kiêu sa mà hoa lệ nhìn xa cách cúi đầu nhìn xuống cô gái nhỏ trước mặt.Còn cô gái nhỏ nhìn cũng đẹp nhưng lại theo kiểu dễ thương xinh xắn đang cố gắng ngẩng đầu nhìn cô gái kia.Vâng,không ai khác chính là Liễu Hàn Ân và Liễu Tư Tuyết.Liễu Tư Tuyết cô cố gắng mỉm cười khi nhìn con người đang tỏa ra khí lạnh muốn đóng băng con người kia ,bỗng lên tiếng:"Chị,chị ơi,chị đang đọc sách sao?"Liễu Hàn Ân nhìn cô không trả lời,cô tiếp tục hỏi:"Cho em đọc sách chung với chị nhé"Cô cười thật tươi nhìn Liễu Hàn Ân ,vẫn chưa trả lời .Lần này cô muốn mếu luôn khi không nghe thấy câu trả lời.
-"Chị không muốn nói chuyện với em sao?"Liễu Tư Tuyết cúi đầu buồn bã nói .Giờ đây ánh mắt Liễu Hàn Ân xoẹt qua tia thiếu kiên nhẫn,mở miệng mấp máy nói:"Muốn gì?" Giọng nói lạnh băng khàn khàn vang lên.Liễu Tư Tuyết lập tức ngẩng đầu nghĩ "Có hi vọng rồi",vui vẻ nói :"Em muốn chơi với chị".Liễu Hàn Ân vừa nghe vừa ngạc nhiên,rồi liếc nhìn hai bàn tay để ở đằng sau lưng của Liễu Tư Tuyết nghĩ "Để xem cô làm gì "lại nói :"Nói nhanh".Liễu Tư Tuyết nghe câu nói ngắn gọn như vậy cũng sợ hãi rồi giơ hộp bánh đằng sau lưng mình ra :"Em mới làm bánh quy lần đầu,tặng chị đó"Cô sợ sệt nói.
Liễu Hàn Ân nhìn cô gái nhỏ trước mặt,trước đây và bây giờ khác nhau một trời một vực,hôm nay lại ngoan ngoãn ,còn biết làm toán tặng người khác.Chắc chắn là đang âm mưu gì đó.Ánh mắt Liễu Hàn Ân lóe lên ,lấy hộp bánh trong tay Liễu Tư Tuyết .Bỗng nhiên"Xoảng",bàn tay Liễu Hàn Ân ném hộp bánh xuống đất trước sự không ngờ của Liễu Tư Tuyết.Liễu Tư Tuyết cúi xuống nhìn những chiếc bánh quy rơi vãi xuống đất và chiếc hộp đựng bánh bằng thủy tinh bể tan tành.Ngẩng đầu lên thì thấy Liễu Hàn Ân nhìn mình càng lạnh lùng hơn làm cô hoảng sợ"Lần sau muốn giở trò với tôi thì làm cho giống một tí,không cần phải làm như vậy và tôi không phải chị gái cô"Liễu Hàn Ân nhìn cô gái đang nhìn mình với một ánh mắt không tin nổi,viền mắt đỏ hoe.Thấy vậy,Liễu Hàn Ân cười khẩy rồi quay lưng đi mất.Khi Liễu Hàn Ân đã đi xa,Liễu Tư Tuyết mới cúi xuống nhặt lại mảnh thủy tinh và vụn bánh đã nát ra.Cô mím môi ,nước mắt định chảy cuống nhưng lại không chảy nữa đọng ở viền và khóe mắt "Hãi thật ,lúc nãy thật đáng sợ,đáng lẽ mình nên suy nghĩ là Liễu Hàn Ân sẽ nghi ngờ,thay đổi như vậy đến cả người làm trong nhà cũng ngạc nhiên chứ nói gì là Liễu Hàn Ân"nhưng lúc không chú ý khi nhặt mảnh thủy tinh lại đâm vào tay cô,đυ.ng vào vết thương khi nãy làm bánh.Vài người làm đi ra thấy vậy hết hồn "Ôi trời,nhị tiểu thư sao cô lại làm thế,để chúng tôi làm"Liễu Tư Tuyết từ chối"Tiểu thư để chúng tôi làm ,không ông chủ sẽ mắng mất mà cô đi băng bó vết thương đi"
Liễu Tư Tuyết quên mất nguyên chủ mới 10 tuổi và tính cách kiêu ngạo nên cô đành từ bỏ đi vào băng bó,nói băng bó vết thương vậy chứ chỉ là một vết xước thôi không to tát gì,họ chỉ làm quá.Liễu Tư Tuyết đi một mạch về phòng.Người làm thấy vậy cũng lấy làm lạ ,sao hộp bánh của tiểu thư lại bể nhỉ.Lúc này ,trong căn phòng của Liễu Hàn Ân ,một người con trai khoảng 13,14 tuổi đang gỡ tóc giả xuống vì nóng rồi nhíu mày,đó không ai khác ngoài Liễu Hàn Ân.
Vài phút trước~
Liễu Hàn Ân đi nhanh vào nhà,căn nhà theo đó mà tụt xuống âm độ.Người hầu thấy vậy hỏi thử"Tiểu thư,cô có uống trà không ạ""Không cần"Liễu Hàn Ân trả lời ngay lập tức."Nhưng uống trà với ăn bánh của Nhị tiểu thư làm cũng không tệ đâu "Liễu Hàn Ân dừng chân quay đầu lại.Thấy thế người hầu nói nhỏ với người hầu bên cạnh"Hình như Nhị tiểu thư chưa tặng bánh cho Đại tiểu thư thì phải,tôi thấy bánh Nhị tiểu thư làm cũng ngon đấy chứ,tâm huyết làm cả buổi sáng mà,làm đi làm lại mà bị thương hết hai tay vì phỏng,còn tặng cho chúng ta nữa"Nữ hầu bên cạnh nói"Im đi,đại tiểu thư còn ở đây ,chắc cô ấy chưa được tặng"Quản gia liếc làm hai cô hầu im lặng.Liễu Hàn Ân vô cảm bước lên lầu.