Chờ Em Tha Thứ

Chương 16

Tại một căn biệt thự vùng ngoại ô thành phố Z.

"Huhu anh ơi, hức hức, em, em có làm gì đâu..." Nói rồi cậu thanh niên đó lại ra sức khóc mạnh bạo hơn "Huhuhu"

Nam nhân ngồi trên sô pha trước mặt cậu thanh niên mặt hắn cực đen, hắn nắm lấy ly rượu kế bên ném mạnh về phía trước.

"Khốn kiếp, anh đã nói mà không nghe, có bao nhiêu nghề không làm, lại đi làm cái nghề diễn viên nhiều thị phi kia chứ" Hắn quát trong sự giận dữ.

Người xung quanh hắn khép nép tiến lên giúp hắn thuận khí

"Lão, lão đại a, ngươi bớt giận, bớt giận từ từ.."

Chưa kịp dứt câu người được gọi là lão đại kia quát lên:

"Mẹ kiếp, các người đây là muốn tôi làm sao? Em trai tôi nó chỉ mới tốt nghiệp, chỉ mới khởi đầu sự nghiệp từ diễn viên quần chúng, mới đi diễn được vài ngày thôi. Mẹ nó, nó như vậy thì đắc tội với ai cơ chứ? Chỉ vì đυ.ng trúng thằng khốn Bạch Dương một chút mà nó lại để cho em tôi mất thanh danh cả đời? Nghĩ cũng đừng hòng Tư Không Minh Hoàng tôi bỏ qua dễ dàng vậy đâu"

Phải, người đàn ông được gọi là Tư Không Minh Hoàng này là con trai của chủ hắc bang Tư Không Việt, mặc dù hắn chỉ mới 27 nhưng khi 17 tuổi hắn đã tự tay tiễn ba hắn đi vì ba hắn suýt chút nữa cưỡng h**p em trai hắn chỉ mới 13 tuổi.

Gần đây hắn cũng dần tẩy trắng để bước sang mảng đá quý, còn về em trai hắn tên là Tư Không Minh Huy, vì từ khi sinh ra em hắn mẹ hắn mất máu nhiều cộng với việc ba hắn liên tục đi ăn chơi đàng điếm suy sụp tinh thần mà mất sớm. Từ đó hắn chỉ còn người em trai này là người duy nhất mà bảo vệ, người hắn quát một tiếng thôi cũng không nỡ.

Tư Không Minh Huy khóc lóc nãy giờ cũng mệt, bây giờ chỉ ôm lấy chân anh mình mà nức nở vài tiếng vụn vặt.

Tư Không Minh Hoàng ánh mắt đau lòng xoa đầu em trai "Nín đi, không được thì anh nuôi em, nhà mình dù nuôi 10 đứa giống em còn được nữa là"

"Không chịu, em muốn đi làm diễn viên thôi" Cậu kiên định nói.

Hắn nhìn ánh mắt quyết tâm của cậu, thở dài một hơi "Nhưng bây giờ em đã bị đuổi việc rồi"

Cậu không phục nói "Thì sao nha? Em đây cũng không phải chỉ có một công ty nhận em vào"

Tư Không Minh Hoàng cạn lời với cậu "Nhưng bây giờ em đang bị bôi xấu khắp nơi rồi, tạm thời em nên ở nhà, chờ anh ém tin tức xuống hoàn toàn rồi hẵng xin việc, được không?"

Đây cũng là thỏa thuận cuối cùng giữa hắn với em mình, vì hắn biết em trai mình rất cứng đầu đã kiên định cái gì là phải làm bằng được cái đó.

Tư Không Minh Huy nghe xong thì cười tươi lộ ra hàm răng trắng, ánh mắt cong lại hình trăng khuyết nói "Cảm ơn anh hai, em yêu anh nhiều lắm, moaz moaz ta"

Hắn cười với cậu, từ từ ánh mắt chuyển lên nhìn thẳng phía trước, nghiến răng nghiến lợi, tức giận nghĩ thầm.

--------- Bạch Dương, chờ đó mày một khi đã đυ.ng tới em tao thì tao cũng không để mày yên đâu.

Nghĩ rồi hắn đưa tay lên, cùng lúc hắn giơ tay đã có 10 người mang đồ đen xăm hình trước ngực đứng thẳng tắp xếp hàng trước mặt hắn.

"Lão đại có gì phân phó?" 1 tên cao to với làn da màu lúa mạch tiến lên phía trước một bước nói.

"Bạch Dương có vị hôn thê là Lam Hạ đúng không? Các ngươi đi theo dõi cô ta, thấy ả đi một mình thì tóm về đây" Hắn nheo mắt đầy nguy hiểm nói.

—————————————

Cùng lúc đó.

"Cái gì? Cậu muốn tổ chức sinh nhật cho Bạch tổng á?" Chúc Lệ Hân mắt chữ A mồm chữ O hỏi với vẻ mặt ngạc nhiên.

An Mộc Trạch ngại ngùng đỏ mặt cúi đầu nói "Cậu, cậu nói nhỏ thôi, chúng ta đang ở nơi đông người đấy"

"Ôi dào, cậu nhìn xem, quán hiện tại có ai đâu" Cô không quan tâm, nói tiếp "Mà sao cậu lại biết sinh nhật hắn thế?"

Cậu cúi đầu lí nhí nói "Thật ra hôm qua tớ đi khám thai với hắn, trong lúc vô tình nghe được"

"Thế cậu có muốn nói trước cho hắn là cậu muốn tổ chức cho hắn không?" Chúc Lệ Hân tò mò hỏi

An Mộc Trạch lắc đầu nói "Tớ muốn tạo bất ngờ cho anh ấy"

Cô nghe xong thì không biết nói gì với bạn mình, qua một hồi suy nghĩ mới nói "Cậu chỉ mới được 3 tháng thai kì thôi, mặc dù qua kì nguy hiểm nhưng cũng phải đảm bảo sức khỏe của mình, bây giờ đã là tháng 12 rồi cậu có thể mặc dày để che đi bụng mình, nhưng đến mùa hè thì rất nóng, nên bây giờ cậu tranh thủ thời gian mà đi chơi với hắn đi"

Cậu nghe xong thì "ừm" một tiếng lí nhí như muỗi kêu.